Phong Có Thơ Tình


Edit: Phương Thiên Vũ
Buổi chiều 5 giờ, thi đại học chính thức kết thúc, lúc tiếng chuông kết thúc vang lên, không biết ai gào to một tiếng "Tự do", dẫn đến vườn trường vốn trầm tĩnh bộc phát ra một trận hoan hô thật lớn.

Theo thi đại học kết thúc, tất cả nặng nề, áp lực......!đều biến mất không còn một mảnh, có thể là quá mức an nhàn ngược lại làm Tống Kiểu Kiểu có chút không quá thích ứng, dù sao trước kia cô tựa như một cái dây cao thế vận hành 24 giờ, hiện giờ đột nhiên thả lỏng xác thật như người có chút ăn không ngồi rồi.

Qua mấy ngày, Tống Kiểu Kiểu nhận được WeChat của Từ Cám, nói là muốn hẹn cô ăn cơm, ở nhà vốn vô cùng nhàn rỗi nên đương nhiên cô sảng khoái đáp ứng.

Kết quả Từ Cám gặp mặt nói câu đầu tiên chính là, "Kiểu Kiểu, mình đã thổ lộ với Đường Kỳ."
Tống Kiểu Kiểu kinh sợ, nhanh chóng hỏi, "Sau đó?"
Từ Cám cúi đầu, trên mặt mang theo chút cô đơn, Tống Kiểu Kiểu thấy thế nhanh chóng an ủi nói: "Không sao, cậu ta chướng mắt cậu, là cậu ta không có mắt, không trách cậu."
Từ Cám nhỏ giọng lẩm bẩm, "Cậu ta rất có mắt."
"Ân?" Tống Kiểu Kiểu không có nghe rõ.

Từ Cám khóe miệng tươi cười chậm rãi gia tăng mở rộng, "Tôi nói, Đường Kỳ vô cùng có mắt nhìn!"
"A?"
Từ Cám cắn ống hút trà sữa, nhướng đuôi lông mày, "Mình cùng Đường Kỳ ở bên nhau, cậu nói cậu ta có mắt hay không?"
Đôi mắt Tống Kiểu Kiểu dần dần trừng lớn, vươn ngón tay mảnh khảnh chỉ vào cô ấy, "Cậu cậu......!Cậu......!Các cậu......"
"Cảm thấy kiêu ngạo, tự hào vì mình không!"
Tống Kiểu Kiểu làm động tác tay Call với cô ấy.

"Vậy các cậu sẽ báo cùng trường đại học sao?"
Trên mặt Từ Cám hiếm khi xuất hiện một chút e lệ, "Ân, nhà Đường Kỳ là T thị, cho nên mình chuẩn bị báo T đại."
Nghe vậy, Tống Kiểu Kiểu mặt lập tức nghiêm túc lên, "Nguyện vọng thi đại học báo chí là chuyện rất quan trọng, cậu cùng cậu ta mới ở bên nhau bao lâu a, liền muốn cùng cậu ta báo T đại."
Từ Cám nhấp nhấp môi, "Cậu nói mình biết, nhưng mình thật sự rất muốn cùng cậu ta chung trường đại học."

"Mình cảm thấy việc này cậu trước cũng không nên gấp gáp kết luận, tốt nhất cậu cùng người trong nhà thương lượng một chút lại quyết định."
*****
Lúc ăn uống chơi bời ăn no chờ chết thì thành tích thi đại học rốt cuộc cũng có.

Ở trường thi ngày đó Tống Kiểu Kiểu không có khẩn trương, đột nhiên bây giờ lại vô cùng khẩn trương, cô tưởng tượng đến lập tức có thể tra được điểm của mình liền khẩn trương đến đôi tay run rẩy, cô không có cách nào tra được, lúc cô đang khẩn trương không biết nên làm cái gì thì tin nhắn của Lục Kinh Tả đã gửi tới.

—— tra được chưa?
Tống Kiểu Kiểu nỗ lực khống chế tay run rẩy trả lời tin nhắn của anh.

—— còn không có
—— không dám......!
—— vậy cậu tới nhà của tôi, chúng ta cùng tra
Tống Kiểu Kiểu lập tức mang theo di động liền chạy ra bên ngoài, Vương Tuệ Lâm cùng Tống Khánh Quốc đang chờ ở bên ngoài còn nghĩ muốn tra cùng cô vẻ mặt lờ mờ, "Không tra được? Đi đâu nha?"
"Con đi đối diện cùng tra." Tống Kiểu Kiểu mở cửa ngay cả dép lê cũng không mang liền chạy ra ngoài.

Cô còn chưa có gõ cửa, cửa đối diện liền mở ra.

Lục Kinh Tả mặc một cái áo thun trắng đơn giản, quần jean đen, làm tôn lên dáng người cao ráo của anh, "Vào."
"Ân!"
Sau khi vào cửa cô liền hỏi anh, "Cậu đã tra chưa?"
"Còn chưa có."
"Chúng ta vẫn là tra điểm của cậu trước đi?"
Lục Kinh Tả thấy vẻ mặt cô khẩn trương, vì thế cười cười, "Được, vậy tôi tra trước."
Tống Kiểu Kiểu gật đầu.


Lục Kinh Tả rất nhanh liền đăng nhập số báo danh cùng mật mã của mình, vài giây sau trên giao diện máy tính xuất hiện một tấm hình, ghi lại thành tích các môn, thành tích các môn Tống Kiểu Kiểu đều không có nhìn, cô chỉ nhìn điểm tổng.

452!!!
Cô đột nhiên nghiêng đầu nhìn về phía Lục Kinh Tả, "452!! 452!! Tả ca!! Cậu thi được 452 a!!!"
Tống Kiểu Kiểu sở dĩ kích động nguyên nhân là vì cô biết thành phố S năm trước thi đại học là 445 điểm, nhưng anh so với Trạng Nguyên khoa học tự nhiên năm trước còn cao hơn 7 điểm, tổng điểm cao hơn 7 điểm đó!! Không biết vì cái gì, cô có một loại dự cảm, Lục Kinh Tả sẽ trở thành Trạng Nguyên khoa học tự nhiên thành phố S năm nay của bọn họ!!
Lục Kinh Tả hơi hơi câu môi, đối với số điểm này, anh rất vừa lòng.

Điểm chuẩn trúng tuyển vào S đại là 405, anh cao hơn điểm chuẩn trúng tuyển cả 48 điểm!! Nếu anh thi không đậu S đại liền có quỷ!! Nghĩ đến đây, Tống Kiểu Kiểu lập tức kích động nói với anh: "Cậu tuyệt đối có thể vào S đại! Tuyệt đối!!"
Lục Kinh Tả mỉm cười duỗi tay xoa xoa đầu cô, "Giờ húng ta tra một chút điểm của cậu?"
Nhắc đến tra điểm cô, ý cười nơi khóe miệng Tống Kiểu Kiểu chậm rãi cứng đờ, điểm cô......!cô thật sự có chút không muốn biết......!
"Cậu đọc số báo danh cùng mật mã cho tôi."
Tống Kiểu Kiểu cắn môi, nhắm mắt lại, dù sao nên tới đều phải tới, vì thế nghiêng đầu chậm rãi báo số báo danh cùng mật mã của mình cho anh, cô nghe thấy anh ấn nút "Enter" trên bàn phím, yên tĩnh đợi vài giây cũng không nghe thấy Lục Kinh Tả lên tiếng.

Cô chậm rãi mở to mắt, lại đợi vài giây anh vẫn không nói gì, trong lòng cô tức khắc có dự cảm không tốt lắm, thanh âm cũng mang theo nghẹn ngào, "Tôi......!Tôi có phải không có thi tốt hay không?"
"415."
Tống Kiểu Kiểu không có nghe rõ, bẹp môi hỏi, "A? Cái......!Sao?"
"Tôi nói cậu thi 415 điểm."
Lần này Tống Kiểu Kiểu thật sự nghe rõ, cô nghiêng đầu tới, "Bao nhiêu? 415? "
Lục Kinh Tả gật đầu.

"Tôi......!Tôi thi 415? Cậu không gạt tôi?"
Đáy mắt Lục Kinh Tả mang theo ý cười, ý bảo cô xem máy tính.


Tống Kiểu Kiểu nhìn lướt qua điểm trên máy tính, ánh mắt dừng ở điểm tổng, 415, lại nhìn thoáng qua tên, phía trên xác thật viết chính là Tống Kiểu Kiểu không sai.

"A!!!" Cô hét to một tiếng, đột nhiên nhào tới Lục Kinh Tả, "Tả ca Tả ca, tôi......!tôi thật sự thi 415!!! 415 a a a!!!"
Tống Kiểu Kiểu hiện tại quá kích động, cô căn bản không có phát hiện vấn đề giữa hai người, Lục Kinh Tả vốn chính là ngồi ở mép giường, hiện giờ bị cô đột nhiên nhào tới như vậy, không có phòng bị gì nên thuận thế ngã xuống, mà lúc này cô còn đè ở trên người anh, mắt cô vẫn còn đỏ nhưng đôi mắt lại vô cùng sáng, hiển nhiên là quá mức hưng phấn.

Ngày mùa hè mặc quần áo mỏng, bất quá chỉ là hai tầng vải nên vẫn cảm nhận được da thịt ấm áp mềm mại, quanh quẩn chóp mũi chính là hương thơm trên người cô, hô hấp của anh không khỏi có chút dồn dập, đôi mắt vốn thâm thúy càng thêm thâm thúy u ám, anh nhắm mắt lại, hơi thở không ổn định kêu tên cô, "Kiểu Kiểu......"
"A?" Tống Kiểu Kiểu lúc này mới phản ứng lại, trong lúc nhất thời thế nhưng dại ra.

Mà cô ngẩn ngơ đứng hình như vậy, bị tra tấn chính là Lục Kinh Tả.

"Con trai, con tra điểm chưa? Ba có mua xương sườn, một hồi hầm canh......!cho......!con......" uống.

Lục Giản xách theo túi thực phẩm đứng ở cửa phòng ngủ Lục Kinh Tả, một giây này, ông cảm thấy mình muốn mù rồi, ông nhìn thấy gì?!!!
Ông thấy được con trai nhà mình bị tiểu cô nương đè ở phía dưới, ông yên lặng siết chặt túi thực phẩm, "Kia cái kia......!Các con......!Ân......!Ba đi nấu cơm trước, Kiểu Kiểu một hồi lưu lại ăn cơm a." Sau khi nói xong ông lập tức xoay người vào phòng bếp, thuận tiện đóng cửa phòng bếp lại, nếu hai người đổi vị trí, ông khẳng định cầm dép lê lên rồi, nhưng mà......!Ân......!lo lắng bỏ lại sau đầu.

Hai người kỳ thật đều bị biến cố này dọa tới rồi, Tống Kiểu Kiểu sợ hãi kêu nhỏ một tiếng, gò má trắng nõn bị nhuộm thành ửng đỏ nhàn nhạt, "Tôi......!Tôi đi về trước......"
Vừa mới dứt lời, cô lập tức vội vã chạy ra phòng ngủ, thực không khéo Lục Giản còn từ trong phòng bếp nhô đầu ra, "Kiểu Kiểu, chú làm canh xương sườn, lưu lại ăn cơm?"
Tống Kiểu Kiểu tay ở sau lưng khẩn trương xua, "Không......!Không ăn, tạm biệt chú!"
*****
Sau khi Tống Kiểu Kiểu đi rồi, Lục Kinh Tả từ phòng ngủ đi ra, lúc này anh đã khôi phục lại bộ dáng ngày thường, Lục Giản lại nghiêng anh, "Lục Kinh Tả, vừa rồi con làm gì?"
Lục Kinh Tả đi đến trước tủ lạnh cầm lấy một chai nước khoáng, "Con làm gì đâu?"
"Con còn hỏi lại ba?"
Lục Kinh Tả vặn nắp bình, ngửa đầu uống mấy ngụm nước, vừa mới chuẩn bị nói chuyện di động ở túi quần vang lên, "Con vào nghe điện thoại, cơm xong kêu con."
"Thật là đại thiếu gia, con thi đại học được bao nhiêu điểm còn chưa có nói cho ba biết đó, thằng nhãi ranh......"
"452."
Lục Giản sửng sốt một hồi, lẩm bẩm niệm, "452......452, điểm này cao không? Thi đại học tổng điểm 480, con trai thi 452, ai u, nhóc con, thi không tồi a!"
Đáp lại ông chính là tiếng đóng cửa của Lục Kinh Tả, dù sao ông cũng không ngại, con của ông thi đại học được 452 điểm đấy! Vui tươi hớn hở đi nấu cơm cho đại thiếu gia nhà ông!

Lục Kinh Tả đem nước khoáng đặt ở trên bàn sách, từ túi quần lấy ra di động, là Trịnh Tú Vận gọi tới.

"Alo, Kinh Tả?"
"Ân?"
"Hôm nay có điểm thi đại học, con tra chưa?"
"Tra rồi."
"Thi được bao nhiêu điểm?"
"452." Lục Kinh Tả đúng sự thật nói với bà.

Đầu kia Trịnh Tú Vận trầm mặc một lát, sau đó lẩm bẩm hỏi: "Các con thi đại học tổng điểm là 480 phải không?"
"Ân."
"480 điểm, con thi 452, thi rất tốt a, Kinh Tả." Thanh âm kinh hỉ của Trịnh Tú Vận truyền tới.

"Cũng rất tốt, con rất vừa lòng."
"Kinh Tả, mẹ đã xem một chút đại học Tân Xuyên trúng tuyển điểm số là 404, con xem......"
"Con đã chuẩn bị báo S đại." Lục Kinh Tả nhàn nhạt cắt ngang lời bà nói.

Lặng im hai giây, thanh âm Trịnh Tú Vận lại lần nữa truyền tới, "Kinh Tả, mẹ biết những năm gần đây rất có lỗi với con, nhưng mẹ cũng muốn con có thể cho mẹ một cơ hội, tới Tân Xuyên, sau này mẹ sẽ chăm sóc con thật tốt có được không?"
Lần này là Lục Kinh Tả trầm mặc, sau khi bình tĩnh trở lại anh nghe thấy ngoài cửa mơ hồ truyền đến tiếng Lục Giản hừ tiểu khúc cùng với thanh âm va chạm của bếp núc, anh gọi bà một tiếng, "Mẹ?"
"Ân."
"Ngày đó thi đại học cửa trường học của bọn con vây quanh rất nhiều phụ huynh, con nhìn thấy trên mặt bọn họ mang theo quan tâm khẩn trương." Anh chỉ là nhàn nhạt tự thuật.

"Kinh Tả......!bên này mẹ có có công việc, rất bận......"
"Ân, con có thể hiểu cho mẹ."
"Con có thể hiểu vậy......"
"Con biết mẹ cùng ba đều rất bận, nhưng mẹ biết không?" Lục Kinh Tả tạm dừng một chút, lúc này mới nói tiếp: "Ba con rất bận, nhưng một tuần ông đều sẽ gọi điện thoại cho con một lần, đi công tác trở về rõ ràng chỉ có thời gian nghỉ ngơi nửa ngày ông cũng sẽ về nhà ở một đêm nhìn con một cái, trước một đêm con thi đại học nói lo lắng con ngày hôm sau thi sẽ quên mang đồ nên cố ý trở về, sau đó ở bên con ba ngày thi.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận