Buổi đấu giá được tổ chức tại một tòa lầu trong Vạn Bảo Lâu, tòa lầu gồm bốn tầng, chính giữa để một khoảng trống sắp xếp hàng loạt các ghế ngồi dành cho khách nhân muốn đấu giá. Xoay xung quanh khoảng trống là mấy tầng lầu đều có nhã gian riêng, được che màn trân châu cẩn thận.
Đấu giá chia làm ba hôm, lần lượt từ các vật phẩm giá trị thấp nhất đến giá trị cao nhất. Hầu hết các quý tộc, thế gia đều đợi buổi cuối cùng mới đến nên ngay tại tầng bốn chỉ có một mình nhã gian của Bạch Cừu và Độc Cô Nhàn là có biển báo giá, còn lại cho dù là tầng ba cũng không có được mấy người.
" Xin chào các vị, ta là Hoa Âm, là đấu giá sư của ngày hôm nay, thỉnh các vị đã đến thì hãy nhiệt liệt đấu giá !" Một cô nương chừng mười chín, hai mươi tuổi, vận một thân y phục hở hang tiến lên sàn đấu giá, môi nở nụ cười thập phần phong tình diễm lệ.
Vật phẩm đấu giá đầu tiên là một lọ Hoàn Nguyên Đan là tiên linh đan nhị phẩm có tác dụng chữa thương khá tốt. Giá khởi điểm là 20 vạn kim tệ, mỗi lần báo giá không dưới 1000 kim tệ !
" 20 vạn 5000 kim tệ !"
" 20 vạn 6000 kim tệ !"
" 20 vạn 8000 kim tệ."
" 21 vạn kim tệ !"
...
Độc Cô Nhàn hứng thú nhìn sàn đấu giá ngày một náo nhiệt, quay sang thấy Bạch Cừu một bộ hờ hững không quan tâm, thoáng nghi hoặc : " Đây là tiên linh đan nhị phẩm, nàng không động lòng sao ?" Nhớ tới nàng từng một ngụm nuốt tới mấy viên Hồi Khí Đan, trong lòng xẹt qua một tia suy nghĩ.
Bạch Cừu liếc qua hắn, thản nhiên nói : " Phàm là đan dược phẩm giai cao ai mà không động lòng, bất quá hiện tại ta không cần nó nên dĩ nhiên không có hứng thú." Nói là như vậy nhưng hiện nay nàng đã có thể luyện được cửu phẩm địa linh đan, sắp tới sẽ đột phá tiên linh đan, mà trong Cửu Kiều Minh Nguyệt lại có vô số linh dược tốt nên nàng không nghĩ sẽ mua đan dược sử dụng.
Độc Cô Nhàn thấy nàng "già mồm cãi láo" cũng không có tiếp tục truy vấn, bỗng dưng tà mị cười : " Phải rồi, nàng như thế nào trong một lúc liền tấn 5 cấp, ta rất tò mò a !" Ban đầu hắn còn lo sợ nàng hồn lực suy cạn không thể hấp thu hồn hoàn vạn niên của Kham Tu Long Xà không nghĩ đến nàng không chỉ hấp thu được mà còn tấn cấp !
Nàng lạnh nhạt nhìn hắn, rõ ràng là một nữ nhân nhưng khi phẫn nam trang lại có phong thái tao nhã tuấn dật hơn cả nam tử, tư thái thanh lãnh, khiến người ta không dám tới gần : " Tại sao ta phải nói cho ngươi ?"
Độc Cô Nhàn híp mắt, hồng nhuận môi câu lên nụ cười liêu nhân, nhấc tay nhấc chân đều là phong tình vạn chủng, thiên thành kiều quý, khó thể chống đỡ. Hắn tà tứ cười : " Nàng không nói ta cũng biết, có phải trong người nàng vẫn còn tiên phẩm thảo dược giống như Kỳ nhĩ thông thiên cúc hoặc Bát bảo tiên lan đúng không ?"
Bạch Cừu nhướn mày, cũng không có trà lời hắn mà là thong dong nhấp một ngụm trà, đối với hắn mắt điếc tai ngơ.
" Ta nhớ Bệ Ngạn thú võ hồn của nàng rất thích hợp để sử dụng Kỳ nhĩ thông thiên cúc, sao nàng lại đem bán nó đi ?" Hắn chống cằm, một đôi mâu quang chăm chú nhìn nàng, thỉnh thoảng híp lại, ý cười như hoa như ngọc.
Nàng khinh thường nhìn hắn, nếu nàng nói nàng còn cả vườn Kỳ nhĩ thông thiên cúc có khi nào sẽ làm hắn kinh ngạc tới chết không ? Nàng nhún nhún vai tỏ vẻ khiêm nhường : " Hiện tại không cần nên đem bán, dù sao ta còn có rất nhiều."
Độc Cô Nhàn không hiểu nàng là ý tại ngôn ngoại hay là đang nói thật, cẩn thận đánh giá nàng một phen nhưng không nhìn ra được manh mối gì. Còn có rất nhiều ? Quả nhiên là nữ tử hắn nhìn trúng, đủ cường đủ hãn, hắn tươi cười, chợt xuất ra từ nhẫn trữ vật một thẻ tử tinh và một nhánh Tử đường hoa hải lan đưa cho nàng : " Kỳ nhĩ thông thiên cúc tuy tốt nhưng chỉ có lợi cho Bệ Ngạn võ hồn, tử đường hoa này bổ trợ mọi thuộc tính võ hồn, nàng cầm lấy mà dùng."
Nàng nghi hoặc nhận lấy thẻ tử tinh, dùng thần thức xâm nhập thì lập tức kinh ngạc, quăng trả lại cho hắn : " Cái này ta không thể nhận."
Độc Cô Nhàn khẽ cười, thanh âm như châu ngọc réo rắt, môi câu lên diễm át quần phương, quả nhiên khi hắn không dùng thân thức che lại dung mạo đích thực là so với yêu nghiệt còn muốn đẹp hơn ! Hắn ngữ điệu chậm chạp : " Nàng hiểu lầm rồi, 25 triệu vạn kim tệ này là do Lãnh công tử cảm tạ ân cứu giúp của nàng, dù sao nàng cũng giúp hắn thu được mấy trăm triệu, chút tiền này chẳng qua là muối bỏ bể, không đáng lo ngại."
Bạch Cừu nghe vậy thoáng sửng sốt, nghĩ tới nếu nàng thua Triệu Kinh Chân thì Khai Thiên các phải bồi thường hơn một nửa tài sản vì vậy nàng thắng chắc chắn Lãnh Hướng Thiên kiếm được không ít, lập tức không do dự cầm lấy thẻ tử tinh. Dù sao từng là sát thủ đối với giao dịch nhận tiền nàng chưa bao giờ ngại ngùng.
Độc Cô Nhàn vuốt vuốt cầm, tựa tiếu phi tiếu : " Là ta kêu nàng thi đấu làm nàng cạn kiệt hồn lực, nhánh Tử đường hoa này xem như ta tạ lỗi với nàng, nếu nàng không nhận tức là xem thường ta, không muốn tha thứ cho ta."
Nàng tự giễu cười, nam nhân này làm nàng thực không biết trong hồ lô của hắn chứa thứ gì, bình thản nhận lấy Tử đường hoa hải lan, thong dong uống trà : " Vậy thì ta không khách sáo." Tuy trong Cửu Kiều Minh Nguyệt có loại linh thảo này nhưng làm người ai lại ngại nhiều vật quý, sau này luyện đan dược còn phải cần tới chúng nó.
Bên dưới lúc này đã hai, ba vật phẩm được đưa lên, đều là đan dược hoặc huyền khí vũ khí, không có gì đặc biệt.
" Tiếp theo là hồn hoàn của Hỏa Phượng Nhị Vĩ bốn ngàn năm, giá khởi điểm là bốn mươi vạn kim tệ !" Nữ đấu giá sư kéo miếng vải đỏ đang phủ lên một hộp kính trong suốt làm từ hàn băng vạn niên, bên trong là một hồn hoàn màu tím ẩn hiện hình ảnh của Hỏa Phượng Nhị Vĩ.
Thông thường sau khi yêu thú chết hồn hoàn chỉ xuất hiện không qua một khắc thế nhưng Vạn Bảo Lâu có một cách là dùng hàn băng vạn niên lưu trữ hồn hoàn sau đó đem đi bán đấu giá, vì vậy có rất nhiều đệ tử thế gia không cần phải vất vả đi vào các sơn mạch mà vẫn có thể hấp thu được hồn hoàn phẩm cấp cao.
" Đại ca, ta muốn nó !"
Là một hồn tôn, đời trước còn là sát thủ nên thính giác Bạch Cừu rất nhạy, nàng nhìn nghiêng xuống tầng thứ ba thì thấy Mộ Dung Ngọc Vân đang ngồi cùng với một nam tử vận gấm bào xa hoa, nàng ta hưng phấn nhìn chằm chằm hồn hoàn của Hỏa Phượng Nhị Vĩ.
Trong đầu bỗng vang lên thanh âm của Cửu Anh : " Hồn hoàn này không tệ, tuy làm hồn hoàn thứ hai của Thất Thải Chu Tước có chút miễn cưỡng nhưng không sao, chiếm trước tính sau, đợi sau này tìm được hồn hoàn tốt hơn một chút liền triệt nó ra."
Nàng nhíu mày, dùng thần thức trao đổi : " Hồn hoàn nhập thể cư nhiên vẫn có thể triệt ra sao ?"
Cửu Anh cao ngạo cười : " Người bình thường dĩ nhiên là không thể nhưng ngươi là người ta chọn, ta biết một viễn cổ bí chú có thể triệt hồn hoàn ra khỏi cơ thể, tuy có chút tổn thương nhưng không đáng kể. Được rồi, trước tiên ngươi nên tập trung chụp hồn hoàn kia đến tay đi."
Bạch Cừu vừa trao đổi với Cửu Anh một chút, giá hồn hoàn Hỏa Phượng Nhị Vĩ đã lên tới 70 vạn kim tệ. Nàng thản nhiên nói : " 100 vạn kim tệ."
Đấu giá sư thấy người báo giá là khách nhân duy nhất trên tầng thứ tư, không khỏi kinh ngạc, vui vẻ kêu : " 100 vạn kim tệ, có ai báo giá cao hơn không ?"
Độc Cô Nhàn không ngờ nàng có hứng thú với hồn hoàn này, đôi mắt xẹt qua một tia suy tư, mị mị cười : " Nàng như thế nào lại muốn mua Hỏa Phượng hồn hoàn ? Nó là thuộc tính hỏa."