Phong Lưu Chân Tiên

Dương Thiên cùng hai người trò chuyện một lúc về sau cũng ra về. Vừa ra đến cửa đã nhìn thấy Tiêu Chính Long đang đợi ở đằng xa, chậm rãi tiến lại gần. Tiêu Chính Long cũng không đợi Dương Thiên mở miệng, liền nói:

- Thiếu gia, mọi chuyện đã xử lý xong.

Dương Thiên gật đầu:

- Làm tốt lắm. Xem ngươi làm việc cũng không tệ. Ta hiện tại sẽ giúp ngươi tấn thăng thành Địa cấp võ giả.

Tiêu Chính Long vẻ mặt mừng rỡ như điên, cuối đầu cung kính:

- Cảm ơn thiếu gia.

- Chọn một nơi yên tĩnh đi. Quá trình tấn cấp không nên bị người làm phiền.

Tiêu Chính Long nghe xong, liền quay lại nói vơi thuộc hạ:

- Các ngươi trở về trước, ta cùng thiếu gia có việc.

Dương Thiên để cho Tiêu Chính Long lái xe, hắn một mạch chạy thẳng đến ngoại thành, cuối cùng đi đến một căn nhà bình thường nằm trong một cái thôn nhỏ. Bước ra ngoài hít thở một hơi, Dương Thiên nói:

- Nơi này không tệ, không khí rất trong lành. Đây là nơi ngươi chuẩn bị để dưỡng già sao?

Tiêu Chính Long mặt đen lại, hắn chỉ mới 38 tuổi, sao có thể nghĩ đến việc đó.

- Thiếu gia, đây là căn cứ bí mật ta xây dựng, làm chỗ trú ẩn trong trường hợp có biến cố đột xuất.

- Không tệ, tính toán rất tốt. Đi vào a.

Tiêu Chính Long liền đi lên phía trước, gõ cửa hai tiếng, trong nhà phát ra âm thanh:

- Quý nhân từ phương xa đến là có việc gì?

Như đã chuẩn bị từ trước, Tiêu Chính Long nói:

- Xa chân lỡ bước muốn xin một ngụm rượu giải sầu.


Cánh cửa lập tức mở ra, một người thân hình lực lưỡng bước ra. Người này không hề tu luyện bất cứ võ công hay công pháp gì nhưng Dương Thiên cảm giác được một cỗ lực lượng rất lớn từ cơ thể hắn. Chỉ xét trên phương diện lực lượng đã không chút thua kém Địa cấp hậu kỳ võ giả.

Đợi Dương Thiên hai người đi vào ngồi trên ghế, thanh niên liền hỏi:

- Lão đại, ngươi hôm nay đến đây là có việc gì?

Tiêu Chính Long nhìn về phía Dương Thiên:

- Tiểu Từ, giới thiệu với ngươi, đây là thiếu gia. Ta hiện tại là thuộc hạ của hắn.

Thanh niên cả kinh, Tiêu lão đại từ lúc nào chịu can tâm làm thuộc hạ cho người khác?

Cũng không đợi thanh niên phản ứng lại, Dương Thiên liền nói:

- Tiểu Từ, lực lượng của ngươi là do luyện tập hay là trời sinh?

Tiểu Từ kinh ngạc không thôi, người này là lần đầu tiên gặp, sao có thể biết về lực lượng của hắn, việc này Tiêu lão đại cũng không hề biết. Tiêu Chính Long vẻ mặt cũng rất ngạc nhiên, Dương Thiên thấy vậy liền hỏi:

- Chẳng lẽ ngươi cũng không biết việc này?

Tiêu Chính Long cười khổ:

- Ta là trong một lần đi du lịch cứu mạng hắn, hắn khi đó bị thương rất nặng, kém chút là mất mạng. Ta cũng phải rất vất vả mới cứu được hắn. Từ đó về sau hắn liền đi theo ta. Ta cũng không hỏi rõ về lai lịch của hắn.

- Xem ra người cũng rất tốt bụng a.

Tiêu Chính Long cười cười, không nói gì. Dương Thiên nhìn Tiểu Từ:

- Ngươi hiện tại có thể nói rõ một chút sao?

Tiểu Từ trầm mặc một hồi, liền trầm giọng:

- Nói ra cũng không phải không được. Nhưng các ngươi phải hứa không được tiết lộ ra ngoài, việc này đối với các người đều không tốt.


- Không vấn đề gì.

Tiểu Từ nghe xong liền nói tiếp:

- Ta là thành viên của Ám tổ, lần trước làm nhiệm vụ bị thương nặng, được Tiêu lão đại cứu mạng nên quyết định ở lại trợ giúp hắn ba năm. Thời gian hiện tại cũng sắp đến, ta cũng chuẩn bị rời đi.

Tiêu Chính Long vẻ mặt kinh ngạc:

- Ám tổ.

- Ngươi cũng biết Ám tổ?

Tiêu Chinh Long liền đáp:

- Ta đã từng nghe nói qua, thế lực này vô cùng lớn, trải rộng khắp thế giới. Hơn nữa mỗi người thực lực đều vô cùng mạnh. Tùy tiện một người đều có thể tiêu diệt một bang phái hắc đạo.

Dương Thiên gật đầu:

- Cũng không mạnh như vậy, nhưng cũng không sai biệt lắm, hơn nữa ta có thể cho ngươi biết, bọn họ mạnh như vậy bởi vị đa phần Ám tổ đều là Tu Chân giả.

Lần này đến lượt Tiểu Từ kinh ngạc:

- Ngươi cũng biết về Ám tổ?

Dương Thiên không nói gì, liền lấy ra thẻ chứng minh thân phận ném về phía Tiểu Từ. Tiêu Chính Long vẻ mặt vẫn mờ mịt, Tu Chân giả, danh từ này hắn là lần đầu tiên nghe được. Dương Thiên thấy vậy cũng giải thích:

- Tu Chân giả, từ khi sinh ra thể chất đặc biệt hơn so với người bình thường, có thể tu luyện các loại công pháp đặc biệt. Tương tự võ giả nhưng mạnh hơn rất nhiều lần.

Tiêu Chính Long vội hỏi:

- Vậy ta có thể tu luyện hay không?


Dương Thiên lắc đầu:

- Ngươi không có linh căn, không thể tu luyện.

Tiêu Chính Long vẻ mặt tiếc nuối, trong mắt hắn, Dương Thiên mạnh như vậy, xem ra là Tu Chân giả chứ không phải Thiên cấp cao thủ như hắn tưởng tượng. Dương Thiên nói tiếp:

- Cũng không cần cảm thấy tiếc nuối, chỉ cần ngươi đột phá Thiên cấp cao thủ, thực lực cũng đã không kém đại đa số Tu Chân giả.

Thiên cấp cao thủ chính là tương đương với Trúc Cơ kỳ. Còn về phần Kim Đan kỳ cao thủ, bọn họ chính là đỉnh cao của thế giới này, Tiêu Chính Long cũng sẽ không có cơ hội tiếp xúc. Tiêu Chính Long vẻ mặt vui mừng, Dương Thiên nói như vậy chính là muốn nói sẽ giúp hắn đột phá Thiên cấp.

- Ta có thể đột phá Thiên cấp?

Dương Thiên gật đầu:

- Ngươi nghĩ không sai, chỉ cần ngươi khiến ta hài lòng, ta sẽ giúp ngươi trở thành Thiên cấp cao thủ.

Tiểu Từ nãy giờ ngồi bên cạnh có chút mộng. Dương Thiên còn trẻ như vậy đã là thành viên Trung tâm làm hắn vô cùng kinh ngạc. Hiện tại còn hứa giúp một võ giả bình thường đột phá Thiên cấp, đây chính là tương đương với Trúc Cơ kỳ cao thủ a.

Dương Thiên nhìn qua Tiểu Từ:

- Sao vậy? Thẻ thân phận của ta không có vấn đề gì chứ?

Tiểu Từ vội đáp:

- Không có, Sơ cấp thành viên Tiểu Từ tham kiến lãnh đạo.

Dương Thiên lắc đầu:

- VyFwTzf Không cần lễ nghi rắc rối như vậy, ngươi tùy tiện gọi ta là Dương Thiên là được rồi. Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta, lực lượng của ngươi từ đâu mà có?

Tiểu Từ gãi đầu:

- Ta là trẻ mồ côi, sinh ra lực lượng đã rất lớn, hơn nữa theo ta lớn lên mà dần tăng trưởng. Tuy ta không thể tu luyện nhưng do thể chất đặc biệt, được một vị trong Ám tổ phát hiện nên gia nhập Ám tổ.

Dương Thiên nghe xong, thần thức lập tức bao vây Tiểu Từ, cảm nhận trong cơ thể hắn một cỗ lực lượng rất lớn, liền nói:

- Lại là Man chi thể. Vừa gặp Hàn Băng chi thể, hiện tại lại gặp Man chi thể. Những loại thể chất này dù là ở Tu Chân giới cũng vô cùng hiếm gặp, không ngờ ta vài ngày liền gặp được hai cái.


Tiểu Từ vẻ mặt mờ mịt, Man chi thể, hắn là lần đầu nghe tới danh tự này.

Dương Thiên cũng giải thích:

- Ngươi có Man chi thể, trời sinh thần lực, lực lượng vô cùng lớn, hơn nữa càng ngày càng mạnh. Chỉ cần tìm được công pháp thích hợp liền có thể trở thành Tu Chân giả, cùng cảnh giới hầu như không có đối thủ.

Man lực, chính là một loại cao cấp linh lực, chuyện này Dương Thiên cũng không nói ra, dù sao Tiểu Từ cũng sẽ không hiểu. Man lực không những lực lượng rất lớn, hơn nữa có tác dụng cường hóa thân thể. Cũng sẽ không xảy ra trường hợp như Vương Vận, bạo thể mà vong. Chợt nghĩ đến nư nhân xinh đẹp mà lạnh lùng kia, Dương Thiên cũng không muốn đến làm phiền nàng, hiện tại nàng cần thời gian để suy nghĩ.

Tiểu Từ nghe nói mình có thể tu luyện, vẻ mặt vui mừng:

- Ngươi nói như vậy, có phải là có công pháp phù hợp với ta.

- Công pháp ta có, nhưng người phải đáp ứng ta một việc.

- Việc gì?

- Trở thành thuộc hạ của ta, ngươi cùng Tiêu Chính Long đều là trực tiếp dưới quyền ta.

Tiêu Chính Long năng lực không tệ, nhưng thực lực quá yếu, Tiểu Từ vừa vặn phù hợp. Có hắn, về sau Dương Thiên cũng tránh được không ít phiền phức. Tiểu Từ vẻ mặt suy nghĩ:

- Ta đã là thành viên của Ám tổ, không thể gia nhập tổ chức khác.

Dương Thiên khoát tay:

- Việc này không cần bận tâm, ta sẽ để Tiêu Chính Long làm cho ngươi một thân phận mơi, gọi là Sở Từ đi. Về phần Ám tổ ta sẽ giải quyết.

Tiểu Từ cười khổ, hắn quên mất Dương Thiên là thành viên Trung tâm, với hắn đây chỉ là việc nhỏ. Nghĩ đến có thể tu luyện, đạt được lực lượng cực mạnh, Tiểu Từ cắn răng:

- Tốt, ta làm thuộc hạ của ngươi.

Dương Thiên hài long, quay lại nhìn Tiêu Chính Long:

- Ngươi có thể xử lí thân phận của hắn.

Tiêu Chính Long gật đầu:

- Không vấn đề gì.

- Tốt, vậy từ hôm nay, ngươi gọi là Sở Từ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận