Phong Lưu Chân Tiên

Đề nghị của Dương Thiên quá mức hấp dẫn, hai vợ chồng Khiếu Thiên Lang cũng không khỏi động tâm. Nhưng tên nhân loại này cả hai người bọn họ chỉ vừa mới gặp lần đầu, hơn nữa thái độ không mấy thân thiện, bọn họ không có lý do gì để tin tưởng hắn.

Dương Thiên cũng đoán được hai vợ chồng Khiếu Thiên Lang đang nghĩ gì, hắn thản nhiên nói:

- Tất nhiên ta cũng chưa có Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan, con của các ngươi cũng cần một thời gian dài nữa mới tấn giai. Chi bằng chúng ta ước hẹn, sau khi ta luyện thành Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan sẽ mang nó đến đây, có nó, tin rằng con ngươi sẽ dễ dàng đột phá Hợp Thể kỳ, chúng ta sẽ nhân cơ hội đó hấp thu Nguyệt Chi Tinh Hoa, thế nào?

Hai vợ chồng Khiếu Thiên Lang thảo luận trong giây lát liền đồng ý. Giao dịch này đối với bọn hắn nhìn đâu cũng thấy lợi, vì sao phải từ chối?

Khiếu Thiên Lang há miệng, phun ra một viên ngọc màu xanh:

- Đây là vật phẩm truyền tin do ta đặc biệt chế tạo, khi nào ngươi luyện xong Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan hãy đập vỡ nó, chúng ta sẽ nhanh chóng tìm đến.

Dương Thiên ngạc nhiên:

- Các ngươi không ở lại nơi này?

Khiếu Thiên Lang ưa thích sống cố định tại một nơi, trừ khi có lý do gì đặc biệt, bằng không bọn chúng sẽ không rời bỏ nơi ở của mình. Dương Thiên hiểu tập tính của Khiếu Thiên Lang nên mới hỏi một câu như vậy.

Hai vợ chồng Khiếu Thiên Lang từ chối trả lời:

- Đây là chuyện riêng của chúng ta. Hiện tại các ngươi có thể đi rồi.


Dương Thiên nhún vai, hắn chẳng qua là tùy tiện hỏi vậy thôi chứ cũng không quá để tâm đến chuyện này. Dương Thiên quay sang Vọng Nguyệt:

- Ở đây đã không có chuyện gì, thời gian cũng không còn sớm, chúng ta cũng nên đến nơi tổ chức đấu giá rồi.

Vọng Nguyệt nghe thấy đấu giá liền phấn khích:

- Dương Thiên, chúng ta mau đi thôi.

Biết tính Vọng Nguyệt ham vui, Dương Thiên cũng chiếu theo ý nàng, nắm tay Vọng Nguyệt bay thẳng về hướng tòa thành diễn ra buổi đấu giá. Hắn cũng hi vọng tại nơi này có thể tìm ra vài loại tài liệu luyện chế Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan. Tìm được càng nhiều, sau này sẽ càng đỡ tốn thời gian hơn.

Dương Thiên dùng tốc độ toàn lực, đến nơi còn dư ra thời gian vài ngày. Hắn dẫn Vọng Nguyệt đi khắp quanh thành, thưởng thức vài món N1e91gr ăn dân dã, tiện thể ghé vào vài cửa tiệm bán dược tài tìm kiếm tài liệu. Thành trì này cũng tính là cao cấp, tuy Dương Thiên không tìm được loại chủ tài nào của Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan nhưng tài liệu phụ trợ lại tìm được không ít.

Vài ngày rất nhanh qua đi, tu sĩ cấp cao từ khắp mọi nơi kéo về, một cái trận pháp phòng ngự khá lớn cũng được dựng lên. Nhìn không khí này, Dương Thiên đoán rằng quy mô của buổi đấu giá lần này sẽ khá lớn.


Đây là tin tốt, quy mô càng lớn, tài liệu trao đổi càng cao cấp, hắn cũng có cơ hội tìm được nhiều thứ hữu dụng hơn. Có vé qua cửa, Dương Thiên cùng Vọng Nguyệt thuận lợi tiến vào bên trong.

Tại buổi đấu giá này, tu vị tối thiểu cũng phải đạt đến Nguyên Anh kỳ, cho nên vé của Dương Thiên và Vọng Nguyệt là loại thấp nhất, bị xếp vào chỗ chung với một đám Nguyên Anh khác.


Chuyện này đối với bọn hắn mà nói khá bất lợi. Nếu Dương Thiên thể hiện quá nổi bật, bỏ một khoảng tiền lớn mua sắm vật phẩm sẽ khiến người khác chú ý. Vị trí ngồi của hắn không có gì che chắn, người khác sẽ dễ dàng dùng thần thức nhận diện. Sau khi buổi đấu giá kết thúc, tất nhiên sẽ có thêm tiết mục đánh cướp, chặn giết.

Lúc này đã không thể thay đổi được gì nữa, Dương Thiên cũng đành mặc kệ, kéo đến một tên liền giết một tên, dù sao danh hiệu Sát Thần của hắn cũng không phải để chơi.

Người kéo đến ngày một đông, những phòng vip ở lầu 2, 3 cũng đã có người ngồi vào. Một lão già ăn mặc luộm thuộm bước ra, tay cầm theo một cái gõ, giọng điệu lười biếng:

- Các ngươi hẳn đã biết ta là ai, ta cũng không cần phải giới thiệu lại nữa. Lần này lão phu được Đạo Minh Thương Hội mời về đây để chủ trì buổi đấu giá. Các ngươi chắc cũng hiểu được giá trị những thứ đấu giá hôm nay nhất định sẽ không tầm thường.

Nghe lão già giới thiệu giống như đang khoe khoang bản thân, Dương Thiên vỗ vai tên Nguyên Anh kỳ đang ngồi bên cạnh:

- Tên kia rốt cuộc là ai, tại sao lại phách lối như vậy?

Tên Nguyên Anh kỳ kia giật mình, kinh ngạc nhìn Dương Thiên giống như một sinh vật lạ:

- Ngươi đến Đồ đại sư cũng không biết?

Dương Thiên nhún vai:

- Ta cần phải biết đến hắn sao?


Tên kia câm nín, mãi một lúc sau mới lên tiếng giải thích:

- Đồ đại sư tại nơi này có danh khí rất lớn. Hắn đồng thời làm Luyện Đan Sư cùng Luyện Khí Sư, đáng sợ là ở cả hai phương diện này đều không có đối thủ, được mọi người tôn xưng là đệ nhất. Những loại pháp bảo và đan dược đỉnh cấp mà các vị tiền bối Phân Thần và Hợp Thể sử dụng đều là do Đồ đại sư và đồ đệ của hắn luyện ra.

Dương Thiên chống cằm:

- Nghe có vẻ rất lợi hại.

Tên kia từ chối cho ý kiến. Trong mắt hắn, Dương Thiên hẳn là một kẻ từ trong núi vừa mới đi ra ngoài, cái gì cũng không biết. Cái gọi là ếch ngồi đáy giếng chinh là như vậy a.

Luyện Đan cùng Luyện Khí đầu là đệ nhất, tên này quả thực có tư cách để tự ngạo. Hắn đứng ra tổ chức đấu giá, Dương Thiên lại càng thêm mong chờ.

Đồ đại sư cũng không nói nhiều, trực tiếp ra hiệu mang vật phẩm lên. Ngay trước mặt Đồ đại sư xuất hiện một cái Truyền Tống Trận cỡ nhỏ, ánh sáng lóe lên, bên trong liền có thêm một cái khay lớn được bao phủ bởi mộ tấm vải màu đỏ có công dụng ngăn cản thần thức.

Dương Thiên lắc đầu, đến mang vật phẩm lên cũng dùng đến Truyền Tống Trận, tên Đồ đại sư này thực sự quá màu mè.

Đồ đại sư đặt cái khay lên bàn, tay kéo tấm vải đỏ ra, lộ ra một thành cốt đao màu trắng dài hơn 2 mét, thân đao khắc đầy những đồ án kỳ bí. Đồ đại sư lớn tiếng:

- Món đầu tiên để làm nóng. Đây là Liệt Cốt Đao do lão phù dùng xương cốt của một con ngũ cấp Sát Ma Hổ làm chủ tài luyện chế. Phía trên là trận văn do lão phu đích thân khắc lên. Liệt Cốt Đao, đỉnh cấp Tiên Thiên Linh Bảo, tiếp cận với Nguyên Bảo, giá khởi điểm 5000 trung phẩm linh thạch. Mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 200 trung phẩm linh thạch

Tiên Thiên Linh Bảo 5000 trung phẩm linh thạch, chính là 50 vạn hạ phẩm linh thạch. Cái giá này so với một món Tiên Thiên Linh Bảo thông thường đắt gấp vài lần. Đó là chưa kể đến đây mới chỉ là giá khởi điểm, tên Đồ đại sư này thực sự biết công phu sư tử ngoạm.

Điều đáng nói là khi Đồ đại sư vừa dứt lời, xung quanh đã liên tục vang lên tiếng trả giá:


- 5200 trung phẩm linh thạch.

- 5400.

- 6000.

Dương Thiên lắc đầu, một đám thiếu hiểu biết. Cùng loại tài liệu kia, nếu để cho Dương Thiên luyện chế phẩm chất sẽ tốt hơn rất nhiều, hắn cũng chỉ lấy giá khoảng 4000 trung phẩm linh thạch mà thôi. Đan Sư cùng Luyện Khí Sư đều là một đám giàu chảy mỡ, quả thực không sai.

Cuối cùng thanh Liệt Cốt Đao kia được một tên ở phòng vip trên tầng 2 mua với giá 8000 trung phẩm linh thạch. Tiếp đến, Đồ đại sư tiếp tục rao bán thêm vài món pháp bảo nữa, trong đó thậm chí có một món Nguyên Bảo khiến cho đám Hợp Thể kỳ cũng điên cuồn tranh đoạt. Dương Thiên cũng lười để tâm đến chuyện này, hắn có Tiên Bảo Phá Thiên, còn có Thái Hư Luyện Thần Đỉnh thuộc về Địa Bảng. Những thứ phế phẩm kia căn bản không hợp pháp nhãn.

Vọng Nguyệt thì khác, từng món pháp bảo xuất hiện mắt nàng đều sáng lên. Vọng Nguyệt không có pháp bảo công kích, chỉ có thủy cầu do tổ mẫu tặng nàng làm pháp bảo phòng ngự. Bị Dương Thiên bắt đi, trên người Vọng Nguyệt không mang theo chút linh thạch, muốn tranh đoạt cũng không được.

Đến món thứ 8, Đồ đại sư lấy ra một cây trường thương màu xanh đen:

- Nguyên Bảo Nguyệt Ảnh Thương, do ta dùng Cực Tinh Thiết cùng Đàm Nguyệt Thạch làm chủ tài luyện chế, uy lực vô song. Giá khởi điểm 5 vạn trung phẩm linh thạch, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 5000 trung phẩm linh thạch.

Khi Nguyệt Ảnh Thương vừa xuất hiện, Vọng Nguyệt kích động đến run lên. Nghe Đồ đại sư kêu giá xong, cả người nàng liền xíu xuống. Mắc như vậy, nàng làm sao mua nổi?

Dương Thiên ngồi bên cạnh quan sát biểu hiện của Vọng Nguyệt, hắn mỉm cười nói nhỏ vào tai nàng:

- Ưa thích sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận