Phong Lưu Chân Tiên

Dương Thiên tỏ ra hứng thú:

- Tiên đoán?

Long Ngạo Thiên gật đầu:

- Đúng vậy. Không biết bắt nguồn từ đâu, bên trong Long Tộc bắt đầu lan truyền một tin đồn rằng sẽ có một ngày, Long Tộc dưới sự cai trị của một vị tộc trưởng độc tài nào đó mà đứng bên bờ vực diệt vong. Khi đó sẽ xuất hiện một tu sĩ nhân tộc mang trong mình Thần Thể đứng ra cứu vớt.

Dương Thiên cố nhịn cười:

- Các ngươi tin vào lời đồn vô căn cứ đó?

Long Ngạo Thiên thở dài:

- Vốn dĩ không có ai tin, thậm chí vài người còn xem đó là trò cười do kẻ bịa chuyện nào đó dựng lên. Nhưng sự thật đã chứng minh, những thứ trong lời tiên đoán đó đều là sự thật. Long Chiến Thiên có được Khốn Long Tiên, đạt được vị trí tộc trưởng Long Tộc đã mấy ngàn năm. Trong thời gian đó, điều hắn làm chính là xây dựng một lực lượng quân đội hùng mạnh, dùng mọi thủ đoạn khiến bọn hắn gia tăng tu vị. Theo tin tức ta được biết, Long Chiến Thiên muốn phát động một cuộc chiến nhằm thôn tính Linh Giới.

- Ngươi nói thử xem, Linh Giới rộng lớn, bách tộc hội tụ, cường giả nhiều như mây. Long Tộc cho dù hùng mạnh đến cỡ nào, trở thành công địch của nhiều người như vậy, cho dù thắng cũng chỉ là thảm thắng, không khác với diệt vong là bao nhiêu.

Theo như cách nói của Long Ngạo Thiên, Long Tộc vẫn có cơ hội chiến thắng Linh Giới, nhưng chỉ là thảm thắng mà thôi. Linh Giới là vị diện hùng mạnh nhất trong ba ngàn cái trung cấp vị diện, hội tụ rất nhiều chủng tộc khác nhau. Có thể nói ra được câu này, quả nhiên chỉ có Long Tộc kiêu ngạo mà thôi. Bất quá, Dương Thiên cũng không phản bác. Long Tộc mạnh đến mức nào hắn cũng không rõ, còn cần phải tận mắt xem thử mới được.


- Vậy các ngươi lập nên Thiên Long Bí Cảnh là để tìm kiếm người sở hữu Thần Thể kia?

Long Ngạo Thiên đáp:

- Tuy việc này giống như mò kim đáy biển, nhưng bọn ta đều tin rằng nếu lời tiên đoán là thật, bọn ta chắc chắn sẽ tìm được hắn.

Dương Thiên cũng chịu thua lão già này. Bất quá hắn biết, Long Ngạo Thiên cùng những tên Long Tộc kia không thể trực tiếp đến Linh Giới tìm kiếm. Thần Thể, hai từ này có sức nặng đến mức nào bọn hắn tất nhiên phải hiểu rõ. Long Tộc dám đến Linh Giới bắt cóc người sở hữu Thần Thể, đừng nói là Long Tộc phát động chiến tranh, chính Linh Giới sẽ là những người ra tay trước.

Long Ngạo Thiên tiếp tục nói:

- Cho dù lập ra Thiên Long Bí Cảnh, ta cũng không phải chỉ dựa vào một mình nó. Bọn ta đã cử rất nhiều tộc nhân đến Ling Giới âm thầm tìm kiếm. Đáng tiếc đến nay vẫn chưa thu được gì.

Dương Thiên thản nhiên:


- Cứ cho rằng lời tiên đoán kia là thật. Nó có nói rõ lúc Long Tộc đứng bên bờ diệt vong thì tên kia mới xuất hiện. Ngươi có cho rằng đó là chuyện xảy ra sau khi Long Tộc tấn công Linh Giới hay không?

Long Ngạo Thiên hơi khựng lại, trầm giọng nói:


- Mặc kệ như thế nào, ta cũng sẽ cố gắng hết sức ngăn cản nó lại. Đây chính là lý do ta mời ngươi đến đây.

Dương Thiên cười cười:

- Tốt, bỏ qua lời tiên đoán kia. Chỉ cần ta có mặt ở đây, mọi chuyện nhất định sẽ không đi đến một bước kia.

Long Ngạo Thiên vẫn chưa an tâm:

- Ngươi dự định giải quyết chuyện này như thế nào?

Dương Thiên thoải mái nói:

- Không phải Long Tộc các ngươi đang khổ sở vì cây Khốn Long Tiên kia sao. Để ta đem nó phá đi là được.

Long Ngạo Thiên giật mình:

- Phá đi? Không được, thứ đó là bảo vật do tổ tiên bọn ta để lại, đem nó phá đi…


Dương Thiên cắt ngang:

- Ý ngươi muốn ta cướp cây Khốn Long Tiên đó trả lại cho các ngươi? Thứ lỗi, chuyện đó ta không làm được. Các ngươi muốn thì cứ tự mình đi làm.

Long Ngạo Thiên yên lặng một hồi lâu, cuối cùng hắn cắn răng nói:

- Thôi được, chuyện này cứ quyết định như vậy đi. Trước tiên, chúng ta phải bàn bạc kế hoạch kĩ lưỡng. Tu vị của ngươi chỉ là Đại Thừa sơ kỳ, nếu không cần thận có thể sẽ mất mạng trước khi kịp sử dụng mảnh kiếm vỡ kia. Vì vậy, ta có một chủ ý…

Long Ngạo Thiên lần lượt trình bày kế hoạch. Dương Thiên nghe qua cũng phải gật đầu tán thành. Kế hoạch này tuy không nói là hoàn mỹ, nhưng có thể xem như là khả dĩ và ít tốn thời gian nhất.

Long Ngạo Thiên đánh giá Dương Thiên một lượt rồi nói:

- Từ giờ đến lúc Long Chiến Thiên hoàn tất quá trình chuẩn bị lực lượng của hắn ước chừng còn có 500 năm. Trong thời gian này, ta sẽ cố gắng gia tăng tu vị của ngươi lên mức cao nhất có thể, tăng khả năng thành công.

500 năm đối với tu sĩ Đại Thừa, Độ Kiếp như bọn hắn quả thực không đáng là gì. Long Ngạo Thiên cũng không trông mong gì nhiều, chỉ cần Dương Thiên thành công đột phá Đại Thừa trung kỳ đã xem như kỳ tích rồi. Bất quá, Dương Thiên không giống bọn hắn. Long Ngạo Thiên còn 500 năm thời gian để chuẩn bị, Dương Thiên thì không rõ mình còn bao nhiêu thời gian.

Khi nào Hủy Diệt hoàn toàn khôi phục, khi nào đám Sáng Thế Thần kia đến thế giới này, Dương Thiên hoàn toàn không biết. Chính vì không biết, hắn không có thời gian để ở lại nơi này mà phải tìm cách khôi phục tu vị thật nhanh. Chỉ có đạt đến Sáng Thế Thần, Dương Thiên mới có thể thay sư phụ bảo vệ thế giới này, bảo vệ những người mà hắn yêu quý.

500 năm quá dài, Dương Thiên không đợi được. Nhưng nếu Long Ngạo Thiên đã có hảo tâm, Dương Thiên không nhân cơ hội này vơ vét một chút thực sự đã phụ lòng tốt của hắn.

- Tu luyện của ta có chút đặc biệt. Không biết ngươi có thể tìm cho ta những thứ mang linh lực càng tình thuần càng tốt hay không. Ví dụ như Linh Nhãn hay thứ gì đó tương tự.


Long Ngạo Thiên không tỏ ra bất ngờ. Thế giới rộng lớn, có nhiều cách tu luyện khác nhau. Có một vài loại công pháp đặc biệt, chỉ yêu cầu người tu luyện hấp thu đầy đủ linh lực liền lên cấp. Đại Thừa kỳ là cảnh giới rất cao bên trong Tu Chân Giả, muốn đột phá không đơn thuần chỉ dựa vào linh lực hùng hậu mà còn phụ thuộc vào mức độ cảm ngộ đối với các loại pháp tắc khác nhau.

Trong trường hợp này, Long Ngạo Thiên mặc định Dương Thiên có cảm ngộ rất sâu đối với pháp tắc, chỉ là linh lực không đủ nên chưa đột phá mà thôi. Hắn không chút nghi ngờ, bởi vì chỉ riêng việc sở hữu mảnh kiếm kia đã nói lên được Dương Thiên không đơn giản. Pháp bảo bậc đó, cho dù chỉ là một mảnh nhỏ cũng không phải ai cũng có thể tùy tiện sử dụng. Dương Thiên chắc chắn phải có điểm gì đó hơn người.

Còn vệ mối liên hệ giữa Dương Thiên này và Sát Thần, Long Ngạo Thiên đã sớm vứt nó qua một bên. Tuy thời gian gần đây hắn cũng nghe phong phanh được tin tức là Sát Thần đã trở lại, bất quá Long Ngạo Thiên thực sự không quá để tâm đến chuyện này. Thứ hắn quan tâm nhất lúc này chính là Long Tộc, Sát Thần kia muốn làm gì thì mặc kệ hắn. Thậm chí, Long Ngạo Thiên còn có chút mong mỏi Sát Thần sẽ đem một lượng lớn cường giả tại Linh Giới tiêu diệt, khi đó Long Tộc cũng đạt được lợi ích không nhỏ. Quan trọng nhất, Dương Thiên chỉ có tu vị Đại Thừa sơ kỳ, không thể nào là Sát Thần năm xưa một mình chém giết rất nhiều vị đại năng đỉnh cấp tại Linh Giới được.

Suy nghĩ một lát, Long Ngạo Thiên đứng dậy:

- Đi theo ta. Long Tộc những năm qua tích trữ được một lượng tài nguyên rất lớn. Trong đó không thiếu các loại linh mạch cùng linh dược ẩn chứa linh lực vô cùng tinh thuần. Vì an nguy của Long Tộc, tất cả những thứ này sẽ được cấp miễn phí cho ngươi. Có điều ta cũng phải nói trước, nhưng thứ này đã xem như là tiền công cho chuyện này. Sau khi mọi chuyện kết thúc, ngươi sẽ không nhận được thêm gì nữa.

Long Tộc giàu có nhưng rất keo kiệt, việc này Dương Thiên cũng đã nghe qua. Long Ngạo Thiên có thể miễn phí cung cấp cho hắn một lượng lớn tài nguyên tu luyện đã là bỏ ra đại giới, hắn cũng không muốn tính toàn thêm nữa.

- Được rồi, cứ quyết định như vậy đi. Ta không đòi hỏi thêm thứ gì. Thế nhưng sau khi chuyện này kết thúc, ta muốn trở lại Thiên Long Bí Cảnh một chuyến.

Long Ngạo Thiên ngẩn ra:

- Ngươi muốn trở lại nơi đó làm gì. Tất cả những thứ ở đó là do Long Tộc bọn ta bố trí để thử thách, tìm kiếm người sở hữu Thần Thể. Không có bất kỳ món bảo vật nào cất giữ ở đó.

Dương Thiên không tỏ thái độ:

- Ta có vài chuyện cần làm. Ngươi chỉ cần đồng ý là được rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận