Phong Lưu Chân Tiên

Bàn tay lệ quỷ bóp chặt, trái tim vẫn còn hơi nóng của nam nhân lập tức nổ tung. Nó vung tay, đem thi thể của nam nhân ném đến chỗ cương thi, sau đó tiếp tục thi pháp luyện hóa. Thời gian trôi qua, ngọn lửa màu xám dần yếu đi rồi biến mất, cả người cương thi tràn ngập huyết quang, thay vào đó linh trí đã hoàn toàn mất hết. Nó giống như một khôi lỗi, từng bước cứng nhắc bước đến bên cạnh lệ quỷ rồi cúi đầu đứng yên.

Lệ quỷ liên tục niệm chú ngữ, cả người cương thì lắc lư, sau đó hóa thành một đám khí màu đỏ, chui vào không gian giới chỉ đang đeo trên tay lệ quỷ. Không gian giới chỉ không chứa đựng vật sống, cương thi không phải vật sống nên có thể thu vào, khi chiến đấu liền lấy ra, quả thực rất tiện lợi.

Hoàn tất việc luyện hóa, lệ quỷ đứng dậy, còn chưa kịp rời đi đã nghe phía đằng xa có âm thanh vang lên. Nó vội vả quay người lại liền phát hiện Dương Thiên đang đưa tay phủi sạch quần áo, bộ dạng rất thoải mái từng bước đi đến.

- Ây, đừng vội. Ta có vài suy đoán, ngươi có muốn nghe hay không?

Lệ quỷ dùng âm thanh the thé khó nghe đáp lại:

- Suy đoán?

Dương Thiên mỉm cười:

- Dựa theo những gì vừa diễn ra, ta có vài suy đoán thế này. Con cương thi này vốn là của hai huynh đệ kia. Một thời gian trước, nó bất ngờ đạt đến cảnh giới Giả Đan, thoát ra khỏi sự khống chế của hai người bọn hắn. Bồi dưỡng một con cương thi đạt đến mức này hao tốn rất nhiều tài nguyên, bọn hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng buông bỏ. Cương thi mạnh hơn cả hai, cộng thêm việc sản sinh một chút linh trí, muốn dùng cách thông thường khống chế là chuyện gần như không thể.

- Cho nên, bọn hắn đã nghĩ ra một cách, chính là đem nó tế luyện lại thành Huyết Cương Thi. Huyết Cương Thi so với cương thi thông thường còn mạnh hơn một bậc, bù lại linh trí thấp hơn rất nhiều, đây là một cách giải quyết rất tốt.


- Thế nhưng muốn tế luyện Huyết Cương Thi sẽ cần một lượng huyết nhục khá lớn. Mỗi môn phái đều nghiêm cấm đệ tử chém giết lẫn nhau, tránh làm cho thực lực môn phái suy giảm. Cho nên hai người bọn hắn đã âm thầm ban bố nhiệm vụ, dẫn dụ một số đông ngoại môn đệ tử tham gia. Ừm, những chuyện phía sau chúng ta đều tận mắt chứng kiến, không cần phải nói thêm nữa.

Lệ quỷ yên lặng vài giây rồi dùng giọng khàn khàn đáp lại:

- Cứ cho rằng những gì ngươi nói là đúng, chuyện này có liên quan gì đến ta?

Dương Thiên nhún vai:

- Hiện tại ngươi đã tế luyện thành công Huyết Cương Thi, trở thành chủ nhân của nó, xem như đạt được một món lợi lớn. Bù lại, khi người trở về rất có thể sẽ thay hắn mang tội danh sát hại đồng môn. Ta nói có đúng không, Vũ Thần?

Lệ quỷ không tỏ ra bất ngờ khi bị Dương Thiên nhận ra chân thân, dù sao ngoại trừ khuôn mặt, y phục cùng dáng người của nó đều tương tự Vũ Thần. Nó lạnh lùng nói:

- Nếu chỉ có một mình ta sống sót, những chuyện đã xảy ra ở đây chẳng phải sẽ nhanh chóng trôi vào quên lãng sao?

Ý tứ của lệ quỷ rất rõ ràng, nếu chỉ có một mình nó sống sót, chuyện ở đây đã diễn ra thế nào không phải là do nó quyết định sao? Hiểu theo một hướng khác, nó muốn giết Dương Thiên để bịt đầu mối, để cho tất cả sự thật chôn vùi tại đây. Ý nghĩ này của lệ quỷ khiến Dương Thiên không khỏi bật cười:


- Ngươi cho rằng mình có thể giết được ta? Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghĩ, nếu ta không nắm chắc phần thắng, vì lý do gì lại dám hiện thân?

Những gì Dương Thiên vừa nói chính là điều lệ quỷ đang ra lo lắng, bằng không nó đã sớm ra tay tấn công, cần gì phải dài dòng như vậy. Ngẫm lại, Dương Thiên xuất hiện giải cứu bọn hắn, đánh cương thi trọng thương. Sau đó lại dưới một đòn của cương thi trong trạng thái cuồng bạo mà không chút hao tổn, điều này khiến nó không nhìn thấu thực lực của thanh niên trước mặt.

Nhìn thấy lệ quỷ chỉ mạnh miệng mà không dám tấn công, Dương Thiên nhàm chán phất tay:

- Không cần suy đoán, ngươi vốn không phải đối thủ của ta. Muốn tìm đường chết thì cứ việc xông lên. Vai phải của ngươi đang bị thương, hẳn là do pháp bảo của Mạnh Nha gây nên. Bên trong vết thương có nhiễm âm khí khá nặng, cộng thêm thương thế có sẵn từ trước, nên nhanh chóng tìm nơi nào đó bức nó ra ngoài. Được rồi, ở đây không còn chuyện gì nữa, ta cũng nên đi rồi.

Dương Thiên nói xong liền biến mất, tốc độ nhanh đến mức lệ quỷ không kịp phản ứng lại. Nó ngồi khoanh chân tại chỗ, bắt đầu hóa giải âm khí do Mạnh Hàn lưu lại. Hơn nữa giờ sau, toàn bộ âm khí đã được bức ra, lại dùng thêm một ít đan dược chữa thương, trên cơ bản đã không có vấn đề gì. Khuôn mặt lệ quỷ lại bắt đầu biến đổi, nửa mặt trở lại là dung mạo Vũ Thần xinh đẹp, nửa còn lại vẫn là một con lệ quỷ đáng sợ.

Vũ Thần nghi hoặc hỏi:

- Ngươi thực sự để hắn đi?

Lệ quỷ nghiêm túc đáp:


- Hắn cho ta một cảm giác nguy hiểm cực độ, hoàn toàn không có phần thắng.

Vũ Thần kinh ngạc:

- Đáng sợ như vậy? Biểu hiện bên ngoài chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, lẽ nào hắn đang ẩn giấu tu vị?

Lệ quỷ đồng ý:

- Khả năng này rất lớn. Người này tu vị cao thâm, trí tuệ siêu việt. Đối đầu với hắn là một lựa chọn rất ngu ngốc. Ngươi cũng không cần lo lắng hắn sẽ báo lại những chuyện đã xảy ra với U Linh Tông. Hắn đối với chúng ta không hề có ác ý, nếu không cứ trực tiếp đem ta và ngươi giết đi là được, cần gì phải dài dòng. Ngược lại, ta nghĩ ngươi có thể lợi dụng hắn, tạo mối quan hệ tốt, tương lai sẽ rất có lợi cho việc báo thù.

- Ngươi nói rất đúng, ta sẽ cố gắng.

- Tốt lắm, chờ ta đem Huyết Cương Thi tiến hóa, hoàn toàn đạt đến Kim Đan kỳ. Khi tiến vào Thiên Âm Bí Cảnh xem như cũng đủ sức tự bảo vệ mình.



Rời đi được một đoạn khá xa, Dương Thiên không vội vả đi tiếp mà chọn một tảng đá dưới bóng râm nằm xuống. Đây mới chính là Tu Chân Giới, tàn khốc, đẫm máu, không đoán trước được bất kỳ điều gì. Kẻ tưởng mình sắp chiến thắng, vào giây phút cuối cùng mới nhận ra mình thất bại. Một con cờ trong bàn cờ bất ngờ trở mình, nắm vị trí chủ động trở thành kẻ chiến thắng. Đứng dưới góc độ một người quan sát, Dương Thiên chỉ giống như một chất kích thích, giúp cho những chuyện này diễn ra sớm hơn một chút mà thôi.

Nghĩ ngợi chán chê, Dương Thiên mới đứng dậy, tiếp tục tiến sâu vào bên trong U Linh Sâm Lâm. Lần này hắn muốn bắt một lượng lớn âm hồn lệ quỷ. Đem bọn chúng là nguyên liệu giúp cho lệ quỷ của hắn tiến hóa. Tất nhiên, Dương Thiên chỉ bắt những con có tu vị từ Trúc Cơ hậu kỳ trở xuống, cao hơn nữa sẽ rất khó tiêu hóa được.


Dương Thiên bắt hơn một ngàn âm hồn lệ quỷ, cảm thấy số lượng âm hồn lệ quỷ ở đây có dấu hiệu thưa thớt rõ rệt, hắn quyết định dừng tay. Quay trở về phòng của mình, Dương Thiên ngồi trước mặt lệ quỷ vẫn đang thông qua lốc xoáy hấp thu dược lực, lần lượt lấy ra từng âm hồn lệ quỷ tinh luyện thành linh lực tinh khiết rồi đưa vào bên trong lốc xoáy.

Thời gian ba tháng rất nhanh trôi qua. Lúc này cơn lốc xoáy đã hoàn toàn biến mất, trước mặt Dương Thiên là một con lệ quỷ có gương mặt đáng sợ, trên đầu là một cặp sừng dài. Sau khi hấp thu hơn một ngàn âm hồn lệ quỷ cùng đan dược, không những tu vị của nó đạt đến Kim Đan sơ kỳ đỉnh phong, về bản chất cũng đã bắt đầu tiến hóa. Hiện tại không thể gọi nó là lệ quỷ nữa mà phải là ác quỷ. Ác quỷ, khi lệ quỷ tích tụ đủ âm khí sẽ biến đổi về chất, không còn tồn tại ở dạng linh hồn mà đã có được thân xác. Sức mạnh cực kỳ kinh khủng, nếu đồng cấp thì so với Huyết Cương Thi của Vũ Thần còn mạnh hơn khá nhiều.

Đây là con bài giúp Dương Thiên vượt cấp khiêu chiến mà không bị ai nghi ngờ. Cho nên nó càng mạnh, Dương Thiên càng dễ dàng hành động. Dù sao những chuyện này đối với hắn cũng là một lần trải nghiệm, vẫn nên nghiêm túc, tránh sử dụng sức mạnh quá mức cần thiết sẽ phá hỏng mọi thứ.

Điều chỉnh lại tu vị ở mức Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong, thu hồi ác quỷ vào trong người, Dương Thiên lấy ngọc bội mà lão giả đã đưa cho từ trước bóp nát nó. Không để hắn đợi quá lâu, lão giả đã xuất hiện trước mặt Dương Thiên, giọng nói mang theo chút vui mừng:

- Rất tốt, đã đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ, ta còn lo thời gian không đủ.

Dương Thiên thản nhiên:

- Lập tức đến động phủ của Thái âm đ*o Nhân?

Lão giả lắc đầu:

- Không cần vội, vẫn còn vài ngày trước khi động phủ mở ra. Ta đưa ngươi đi gặp vài người, bọn hắn cũng là những đệ tử đồng ý tham gia lần này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận