Phong Lưu Gặp Kẻ Đa Tình


Hì hục mất 1 tuần nhóm Như Kỳ cũng làm xong bài báo về hòn đá linh thiên nơi làng Sìn. Chuyện tiếp theo là giải quyết những vấn đề còn tồn đọng của cá nhân trong đó Như Kỳ là bài báo về nghị trưởng Phương, đúng là nan giải. Mặc dù lần theo rất nhiều manh mối nhưng thứ Như Kỳ cần là bắt được quả tang các phi vụ vận chuyển hàng cấm ấy. Suy nghĩ triền miên về những vấn đề của công việc mà Như Kỳ quên mất cả thời gian tan ca, đến khi Mi Mi ngồi bàn đối diện gõ gõ vào bàn ra hiệu thì Như Kỳ mới tỉnh ngộ
“Không về nhà chuẩn bị sao ? Ngồi thừ ra đó làm gì ?” Mi Mi vừa thu dọn trên bàn vừa hỏi
“Chuẩn bị gì ?” Như Kỳ như thoát khỏi cơn mê nhìn lại Mi Mi
“Thì chuẩn bị để đi đám cưới Bùi Tuấn chứ gì ?”
“ Ừ nhỉ, xém chút lại quên” Như Kỳ vỗ nhẹ lên trán vì bây giờ mới nhớ ra tối nay có đám cưới của Bùi Tuấn
Như Kỳ thiệt rất nể phục Bùi Tuấn nha, quen bạn gái lúc nào và bao lâu không ai biết, chỉ biết sau khi đi công tác về cô nhận được một tấm thiệp mời đỏ chói trên bàn ghi tên Bùi Tuấn, thì lúc đó cả cô và Mi Mi mới nhìn nhau vỡ lẽ: “à thì ra là bấy lâu nay đúng là mình trêu hoa nghẹo nguyệt thật”. haiz
“Hì…nhớ rồi thì về nhà sửa soạn thiệt đẹp lên đi, chúng ta phải cho Bùi Tuấn biết rằng hoa của tòa soạn cũng không thua kém hoa ở đâu cả” Mi Mi tà ý ra hiệu
“….” Như Kỳ mỉm cười gật đầu.
………… ^6^
6h tại một khách sạn 5 sao
Tấm hình cưới rạng ngời của Bùi Tuấn bên cạnh cô dâu xinh đẹp của mình được treo lớn nhất ngay hội trường. Có rất nhiều bóng bay, hoa, bướm tất cả tạo thành một con đường như mơ dẫn lên sân khấu. Một góc nhỏ trong phòng tiệc trưng bày rất nhiều hình của cặp đôi này từ lúc mới quen nhau cho đến khi chính thức nắm tay nhau đi đến lễ đường. Cuộc đời của người con gái chỉ mơ ước được nắm tay người mình yêu thương nhất đi trên con đường tình yêu đẹp như thế đã là quá đủ , quá mãn nguyện rồi.
Cô bất giác mỉm cười khi nhìn thấy cô dâu của Bùi Tuấn đẹp rạng ngời trong chiếc áo cưới màu trắng, hoa cưới trên tay là bó cẩm tú cầu được kết hoàn hảo. Cô dâu đang bước đi từng bước chậm rãi tiến về phía chú rể đang đứng cuối con đường. Hôm nay Bùi Tuấn đặc biệt rạng ngời hơn, đẹp hơn và trong ánh mắt không thể che giấu được sự hạnh phúc đang dâng đầy trong đó. Sau một loạt các nghi thức của đám cưới diễn ra đầy trang trọng và hạnh phúc thì bây giờ chú rể đã được phép hôn cô dâu, như một lời khẳng định cuối cùng cho tình yêu thật đẹp. Chiếc áo cưới mềm rũ tung bay trong tiếng hò hét của những người xung quanh
Mọi thứ trong đám cưới đều rất đẹp, nhưng thứ mà Như Kỳ không thể dứt mắt ra được lại là chiếc váy cưới màu trắng của cô dâu, bất kể là ai cô cũng thấy họ thật đẹp trong chiếc váy đó, nhưng cô thì sao ? Có lẽ cả đời này cô cũng không có cơ hội được mặc, ai có thể chấp nhận được một người có quá khứ như cô và ngay cả cô cũng không thể chấp nhận mình làm mất đi sự thần thánh của bộ váy cưới đó thì ước mơ chi một ngày cô được mặc.
Trầm mặc một lúc sau thì tiếng nói từ phía sân khấu rất lớn đã khiến cô giật mình mà quay lại thực tại.
“Để góp vui cho đáp cưới của đôi tân giai nhân xin mời anh Trường Phi lên góp vui bằng một bài hát” tiếng MC hồ hởi giới thiệu ca sĩ cây nhà lá vườn này
Vừa nghe thấy giới thiệu về mình, Trường Phi đã nhanh chóng đứng dậy mà vẫy tay khắp tám phương mười hướng như thể không làm vậy người ta sẽ không nhận ra Trường Phi trong chiếc áo vest đỏ đô và hoa cài áo diêm dúa của mình. Nhanh chóng bước lên hội trường, Trường Phi cầm micro cất giọng trong trẻo nói
“Vâng xin cám ơn. Vâng xin cảm ơn.” Trường Phi tiếp tục vẫy tay bên trái rồi vẫy tay bên phải sau đó lại tiếp tục luyến loắt
“Thật tình việc Bùi Tuấn đi lấy vợ là một chuyện mà Trường Phi rất buồn, vì Trường Phi bị mất đi một người chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, những gian nan vất vả…. bla bla” Trường Phi vẫn là kể khổ cho đến khi nhìn thấy ánh mắt hình viên đạn của cô dâu thì mới quay lại chủ đề ban đầu
“Để chúc phúc cho cô dâu chú rể, hôm nay Trường Phi xin gởi đến mọi người một bài hát đó là – Ngày xuân vui cưới. Xin mọi người vỗ tay” Trường Phi vừa cúi đầu chào, vừa hôn môi gió vừa lắc lư theo điệu nhạc bên trong tiếng huýt sao vang dậy của các thanh niên cũng là khách mời từ 2 phía gia đình.
Trước đây khi Như Kỳ vừa bước chân ra khỏi quán bar Over cô cũng rất mặc cảm, mặc cảm đến mức suốt 2 năm cô chỉ ở trong nhà giúp Trường Phi chỉnh sửa các bài báo. Cô chỉ có mỗi Trường Phi để nói chuyện để biết rằng mình có giao lưu với thế giới bên ngoài. Là Trường Phi mang cô về với ánh sáng và cũng chính anh đưa cô trở về cuộc sống bình thường, biết vui đùa chọc phá người khác. Trường Phi dạy cho cô biết rằng nếu không ai mỉm cười với mình thì chính mình hãy tự mỉm cười với mình. Chính điều đó đã tạo nên một Như Kỳ ngày hôm nay, biết đặt quá khứ sang một bên mà vui sống mỗi ngày. Đó thực sự là một người cô trân trọng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui