Phong Lưu Pháp Sư

 

Nạp Lan Như Nguyệt cùng Long Nhất đã trải qua rất nhiều sóng gió, từ khi hành lễ tại Đằng Long thành chưa từng xa nhau, tự nhiên phải đối mặt với biệt ly, sao có khả năng không bàng hoàng cho được? Chỉ là lúc này nàng đã không còn có thể là một thiếu nữ vô ưu vô lo đi theo tình lang chu du khắp nơi được nữa rồi, trên vai nàng gánh vác cả một đế quốc to lớn, sự ấm no hạnh phúc của vô số bách tính đều cần nàng quan tâm tới, Hoàng đế thật sự cũng không phải dễ làm.

Long Nhất vừa nhìn thấy vẻ mặt thê lương của Nạp Lan Như Nguyệt, khẽ than một tiếng ôm Nạp Lan Như Nguyệt vào lòng, trong lòng không khỏi nghĩ suy, bản thân mình có phải quá ích kỷ hay không, đem cả một quốc gia cho một mình nàng gánh vác.

Nạp Lan Như Nguyệt tựa vào lồng ngực ấm áp của Long Nhất, tâm tình từ từ bình ổn trở lại, nàng nhẹ giọng nói: "Thiếp biết sớm muộn chàng cũng sẽ ly khai, chỉ là không nghĩ lại nhanh đến như vậy".

Hai người lẳng lặng ôm nhau, lúc này thời gian tựa như ngừng lại. Ly biệt luôn luôn có chút thương cảm, bởi vậy Long Nhất rất không thích loại cảm giác này. Tự dưng, Long Nhất không khỏi tưởng nhớ đến chia tay Hồng nương tử đã lâu, có lẽ chỉ có trong tâm không có sự trói buộc giống như nàng thì mới có thể ra đi tiêu sái như vậy.

"Phu quân, chàng quay về Đằng Long thành hay là đi Ngạo Nguyệt đế quốc?" Một lúc lâu sau, Nạp Lan Như Nguyệt hỏi.

"Về Đằng Long thành, sự việc ở Ngạo Nguyệt đế quốc thì Bắc Đường Vũ có thể giải quyết được, ta tin tưởng nàng ấy" Long Nhất không chút do dự nói, Bắc Đường Vũ tựa như cánh tay phải của hắn, cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng nghi ngờ năng lực của nàng.

Nạp Lan Như Nguyệt gật gật đầu, ánh mắt có chút biến ảo, nói thât ra, nàng thực sự rất hâm mộ Bắc Đường Vũ, chỉ bởi vì Long Nhất nói đến Bắc Đường Vũ bộ dạng thản nhiên như không tựa hồ ngữ khí không chút lo lắng. Nhưng nàng lại có thể thấy Long Nhất đối với Bắc Đường Vũ cực kỳ tín nhiệm. Nàng âm thầm phát thệ, sẽ có một ngày, nàng cũng sẽ trở thành một nữ nhân như vậy trong lòng Long Nhất, vì Long Nhất mà tranh đoạt thiên hạ.

Cùng Nạp Lan Như Nguyệt tại trong thư phòng ôn tồn một hồi, Long Nhất liền quay về bên trong tẩm cung, lúc này Nạp Lan Như Mộng cũng đã cùng Lưu Ly quay trở về, đang cùng nhau nhỏ giọng nói chuyện, mà Nữu Nhi vẫn còn đang ngủ say.


"Tỷ phu, huynh mau qua đây. Lưu Ly đang muốn kể cho muội nghe truyền thuyết về biển cả" Nạp Lan Như Mộng nhìn thấy Long Nhất liền hưng phấn hô to gọi nhỏ.

"Ha ha, tiểu nha đầu này, lại vẫn cứ quấn quít lấy Lưu Ly tỷ tỷ của ngươi, dạo chơi cả ngày trời, ngươi không mệt chẳng lẽ người khác cũng không mệt sao?" Long Nhất cười cười đi tới véo mũi Nạp Lan Như Mộng, Lưu Ly lên đất liền thời gian không lâu, khó tránh khỏi có chút không thích ứng kịp.

"Thế à, vậy Lưu Ly tỷ tỷ, tỷ cùng muội về phòng muội nghỉ ngơi đi" Nạp Lan Như Mộng nói xong liền kéo Lưu Ly đi.

"Ấy ấy, ta nói nha đầu ngươi nghe này, Lưu Ly với tỷ tỷ của ngươi đều là nữ nhân của ta, nghỉ ngơi đương nhiên là ở đây rồi" Long Nhất cười nói.

"Vậy… vậy muội cũng ngủ ở đây, dù sao giường cũng lớn, mười người nằm cũng không thành vấn đề" Nạp Lan Như Mộng chu mỏ vẻ mặt bất mãn. Vốn từ khi Nữu Nhi tới, nàng liền bị đuổi trở về phòng của mình, hiện tại Lưu Ly đã tới nàng còn tưởng có người cùng mình ngủ, ai ngờ bọn họ toàn ngủ cùng nhau để nàng ngủ một mình, thật là không công bằng.

Long Nhất vẻ mặt bất đắc dĩ, biết nha đầu này mà bướng lên thì mười con trâu kéo cũng không nhúc nhích, đành phải đáp ứng nói:" Được được, hiện tai muội cả người mồ hôi, còn không mau đi tắm rửa đi. Ta còn có chút việc muốn nói với Lưu Ly".

Nạp Lan Như Mộng thấy Long Nhất đồng ý liền hoan hỉ từ trên ghế đứng lên, chạy nhanh vào phòng tắm tắm rửa.

Long Nhất quay đầu nhìn về phía Lưu Ly, tiểu mỹ nhân ngư cũng đang nháy nháy hai mắt màu xanh nhìn mình, đợi hắn nói chuyện với nàng.


Long Nhất cũng nghĩ không ra Lưu Ly vừa theo hắn lên bờ liền rời khỏi Thượng Nguyệt thành, mà lại còn là đi tới Cuồng Long đế quốc cách biển một vạn tám ngàn dặm, cũng không biết Lưu Ly có thể thích ứng hay không, dù sao sinh hoạt tại biển khơi đối với hải tộc các nàng mới là thích hợp nhất.

"Chỉ cần có thiếu gia ở bên cạnh, đâu đâu cũng là thiên đường của Lưu Ly" biết Long Nhất sắp rời khỏi Thượng Nguyệt thành. Lưu Ly trầm ngâm một hồi rồi nói một câu làm cho Long Nhất cảm động vạn phần.

Vô luận là chủng tộc nào, có lẽ tính tình và cách sinh hoạt cũng không khác nhau là mấy, ái tình đối với tất cả bọn họ đều là một việc thần thánh. Chuyện xưa về ái tình tại các chủng tộc cũng không hề hiếm.

Hỏi thế gian tình là gì, mà khiến người ta sống chết có nhau. Đối với Lưu Ly mà nói Long Nhất đã hoàn toàn trở thành nam nhân của nàng, thân thể cùng trái tim nàng đều đã trao cho hắn, mà truyền thống nhân ngư nhất tộc cùng với truyền thống bảo thủ của Thương Đại lục cũng không khác gì, nhân loại có câu lấy gà theo gà, lấy chó theo chó, còn nhân ngư tộc thì là lấy tôm theo tôm, lấy cua theo cua.

"Ngày mai thiếp trở về biển nói với Bích Phỉ a di cùng Tiểu Thước một tiếng, thiếp không muốn xa cách thiếu gia" Lưu Ly vẻ mặt kiên định nói.

Long Nhất gật đầu, ôm Lưu Ly vào lòng.

"Khụ khụ, tỷ phu, muội tắm xong rồi" Nạp Lan Như Mộng vừa mới từ phòng tắm đi ra liền nhìn thấy hai người đang ôm ấp nhau, trong lòng bất giác có chút chua xót, mấy ngày nay nàng chưa từng được hưởng thụ qua sự ấm áp của lồng ngực Long Nhất.

Long Nhất mặt cười ửng đỏ buông Lưu Ly ra, nhìn tiểu nha đầu trên người quấn mỗi cái khăn tắm, hai bờ vai thon cùng với hơn nửa cặp đùi trắng nõn lộ ra ngoài, hơn nữa nhìn cặp ngực của nàng, ừm, không tệ, dường như đã lớn thêm không ít.


"Tốt lắm, muội trò chuyện cùng Lưu Ly một lúc đi, ta cũng đi tắm" Long Nhất thoải mái nhìn xong, liền đứng dậy nói, trong lòng mặc dù có chút dục vọng nổi lên, nhưng hắn cũng không quên ước định với Nạp Lan Như Nguyệt, trước khi tiểu nha đầu này tròn mười lăm tuổi tuyệt đối không được đụng tới nàng.

Long Nhất đi vào đóng cửa phòng tắm lại, liền nhìn thấy tiểu nha đầu tùy ý vứt đồ lót cùng áo yếm tơ tằm màu trắng lung tung trên sàn, đều là hàng Lệ Nhân Phường, nhưng phong cách rất thích hợp cho lứa tuổi bảo thủ khả ái của nàng, lúc trước chọn đồ lót cho Lưu Ly cũng từng vì thế mà nảy sinh tranh chấp, Long Nhất tự là thích những đồ lót có chút dụ hoặc như ẩn như hiện, mà tiểu nha đầu dám đưa ra ý kiến là nàng thích đồ lót dễ thương, vì thế hai người tranh cãi tới mức đỏ mặt tía tai, làm cho các thiếu nữ thanh tú trong Lệ Nhân Phường cười không ngớt.

"Tiểu nha đầu này, đồ lót tại sao cũng vứt lung tung như vậy chứ." Long Nhất cầm đồ lót tơ tằm lên liền ném vào trong chậu chuyên để quần áo bẩn ở bên cạnh, nhưng đột nhiên phát hiện trên đồ lót này có thêu chữ viết.

Lật áo yếm lại, chỉ thấy ở trên dùng chỉ vàng tinh xảo thêu hai chữ của Thương Lan.

"Ha ha, còn thêu tên mình lên nữa, sợ rằng có người khác lấy nhầm sao" Long Nhất cười hắc hắc.

Lại chuyển qua xem cái quần lót nho nhỏ kia, Long Nhất nhất thời sửng sốt, nội khố này ở giữa có thêu một trái tim, trong là một chữ Vũ, chẳng lẽ là yêu ta sao? Chữ Vũ này khẳng định là trong tên Tây Môn Vũ rồi.

Sửng sốt một hồi, Long Nhất cười cười cầm đồ lót vứt vào trong chậu, nha đầu này thật là độc đáo, trong đầu đối với tâm tư của tiểu nha đầu này cũng hiểu rõ vài phần.

Mở vòi nước ma pháp lên, Long Nhất hừ một tiếng bắt đầu tắm rửa, tiểu Long Nhất ở dưới hạ thân tự nhiên là nơi được quan tâm chăm xóc kỹ lưỡng nhất.

Đang tắm gội sảng khoái, cửa phòng tắm đột nhiệt "két" một tiếng mở ra, tiểu nha đầu quấn khăn tắm bộ dạng như ăn trộm tiến đến.


Bởi vì đang ở trong tẩm cung của Nạp Lan Như Mộng, Long Nhất tự nhiên không chút phòng bị, mặc dù hắn cảm giác được Nạp Lan Như Mộng đi qua cửa phòng tắm, nhưng cũng không thể nghĩ tới nàng đột nhiên đi vào, kinh ngạc vội vàng dung hai tay che đậy nhưng bộ phận trọng yếu lại ^^, nhướng mày, liền la mắng.

Chỉ là khi sự việc khiến Long Nhất trợn mắt há mồm diễn ra, tiểu nha đầu chạy tới lè lưỡi trước mặt Long Nhất, cánh tay kéo khăn tắm ra, thân thể lõa lồ trắng trẻo không chút tì vết liền hiện ra trước mặt Long Nhất.

"Mộng… Mộng nhi, muội…" Long Nhất giật mình ngay cả nói cũng không thành lời, chỉ là ánh mắt không thể khống chế đang dán vào thân thể mềm mại của tiểu la lỵ này, mặc dù lần trước đã thưởng thức qua xuân quang nhưng cũng rất nhanh bị Nạp Lan Như Nguyệt che mắt lại, mà hiện tại lại tiếp xúc gần gũi như thế này, trong lòng càng thêm chấn động.

Tiểu la lỵ này vẫn chưa tròn mười lăm tuổi, vóc người mảnh dẻ, các đường nét đang bắt đầu thành hình, nàng nhìn thấy ánh mắt Long Nhất say mê ngắm nghía thân thể lõa lồ của mình, trong lòng không khỏi cảm thấy một sự tự hào cùng ngọt ngào, nàng đứng thẳng ưỡn bộ ngực ra, mặc Long Nhất ngắm nhìn cho no mắt.

Long Nhất nuốt nước bọt đánh ực một tiếng, nhìn thấy tiểu la lỵ vẫn còn chút non nớt này, trong lòng dấy lên một cảm giác muốn phạm tội. Tiểu la lỵ này cặp ngực cũng chưa lớn, nhưng mượt mà đàn hồi, hai hạt nhũ châu béo mập như hai viên bảo thạch hoàn mỹ nhất trên đời này, thân thể có một sự cám dỗ phong tình khác hẳn với những người đàn bà thành thục khác. Cái eo thon nhỏ kia cảm giác có thể một tay ôm trọn, da thịt nhẵn nhụi mềm mại trắng trẻo, nhìn xuống dưới liền thấy u cốc sâu thẳm mê người của thiếu nữ, u cốc này thì Long Nhất lần đầu tiên nhìn thấy, đám lông nhung mềm mại mang đến một cảm giác kích thích làm cho tiểu huynh đệ của Long Nhất từ trong tay hắn ngạo nghễ đứng lên, nhưng đồng thời cũng làm cho hắn cảm thấy một cảm giác vô cùng tà ác, tiểu nha đầu quả thật đáng đồng tiền bát gạo, không phải là dụ người phạm tội sao?

"Tỷ phu, muội giúp huynh kỳ cọ" Tiểu la lỵ không để ý đến vẻ mặt đang sửng sốt của Long Nhất, bước vài bước tới bên cạnh thân thể Long Nhất, trái tim lại đập thình thịch thình thịch không thôi.

Vừa rồi ở bên ngoài, trong lòng của nàng liền sôi sục cảm giác xúc động, bởi vì Long Nhất bình thường đối đãi với nàng như đối đãi với một tiểu nữ hài, số nữ nhân theo bên cạnh Long Nhất ngày càng tăng, trong lòng nàng liền cảm thấy nguy cơ, phải biết rằng tập quán là một lực lượng kinh người, chẳng may đợi khi nàng lớn lên tỷ phu cũng theo tập quán coi nàng như muội muội thì sao?

"Muội thích tỷ phu, tỷ không ngại chứ?" Vẻ mặt nàng nghiêm túc nhìn Lưu Ly nói.

"Tỷ không ngại, nhưng tỷ cũng không biết tỷ phu của muội có ngại hay không" Lưu Ly run rẩy đáp, đều là nữ nhân, nàng từ khi gặp mặt liền nhận ra tình ý của Nạp Lan Như Mộng đối với Long Nhất, mà bởi vì đối với nhân ngư tộc mà nói, nàng tuyệt không để ý nam nhân của mình có bao nhiêu nữ nhân, mà là trong lòng có sự tồn tại của nàng hay không. Cho nên, mới có một màn tiểu la lỵ này đột nhập phòng tắm.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận