Phong Lưu Thánh Vương

Điều này khiến Lý Hàn không chịu nổi nữa, hắn rút c-c ra khỏi miệng nàng rồi xoay người nàng lại, ngắm nhìn hai mép l-n hồng hào, cùng lỗ đít đỏ hồng như ẩn như hiện.

Lý Hàn thèm thuồng liềm môi, chỉ thấy cổ họng khô nóng, tay hắn sờ lên mép l-n, ngón trỏ vạch ra một bên. Lập tức, một dòng d*m thủy dinh dính rỉ ra đầu ngón tay. Lý Hàn thấy vậy liền không chịu nổi. Một tay cầm con c-c ma sát lên xuống giữ hai mép l-n ướt át.

- Ưm… ư… ha… ha… ha… ưm… ưm… Á phụ đại nhân....ưm....ưm.....Cho ta đi… ưm… tiến vào… ưm… ư… a… hà… hà… tiến vào… ta… đi… ưm… mau… mau… chà… đạp… ưm… ta… đi… ưm… ứ…

Lãnh Băng Băng thúc dục gấp gáp, hai mắt nàng long lanh nhìn Lý Hàn đầy dâm mị.

Lý Hàn đột nhiên thanh tỉnh lại, hắn muốn đẩy nàng ra nhưng lúc này toàn thân tràn đầy lửa nhục khiến hắn không dứt khoát được.

- Ân…

Đúng lúc này Lãnh Băng Băng lại chủ động phóng ra, mông nàng trầm xuống, trường thương cũng lập tức bị bao bọc vào. Mặc dù nàng còn tấm thân xử nữ, nhưng một chút đau đớn kia ở trong cảm giác của Linh Thiên Cảnh chẳng khác gì bị muỗi cắn, nàng không chút phát giác còn lắc mông cọ sát vào.

- Ư…! Ứ… ưm… Á phụ đại nhân.......thật… thật… to… ưm… hơ… hơ… ơ… mạnh… ưm… thật… mạnh… ưm… ư… mạnh mẽ… ư… ơ… ơ… hơ… hơ… nữa… đi… ư… a…

Lãnh Băng Băng day day hột le rên rỉ, nàng thật sự đã bị con c-c khủng bố của Lý Hàn làm cho mê mệt rồi!

Lý Hàn thì càng không cần nói. Một khắc tiến vào âm đ*o Lãnh Băng Băng, hắn chỉ cảm thấy con c-c bị kích thích tột độ, khắp thân c-c phảng phất như tiến vào thiên quốc. Xúc cảm mềm mại co dãn, cùng độ khít không tả nổi, điều này khiến chút thanh tỉnh khó khăn lắm mới có được của Lý Hàn lập tức biến mất. Hắn hít một hơi thật sâu, hai tay bắt lấy cặp mông đầy đặn của Lãnh Băng Băng, mông nàng vô cùng mịn màng, không khác gì bóp vào loại bông thượng đẳng.

Lý Hàn dùng cặp mông Lãnh Băng Băng làm điểm tựa, con c-c bắt đầu đưa đẩy nhấp vào l-n nàng. Vách thịt âm đ*o giống như sống lại, không ngừng co vào, quấn lấy c-c hắn. Quy đầu mỗi khi chạm đến tử cung đều bị tử cung của nàng mút lấy, lực hút bao bọc đầu khấc, như muốn hút khô Lý Hàn.

Lý Hàn nghiến răng kiềm chế, con c-c vào sâu đánh mạnh, không ngừng nhấp vào l-n nàng, d*m thủy dư thừa làm không gian âm đ*o cực kỳ trơn tượt, cộng thêm vách l-n co bót, để cho con c-c Lý Hàn cảm nhận được từng đợt khoái cảm.

Hông hắn lùi về sau, con c-c lùi ra khỏi l-n Lãnh Băng Băng, chỉ con lại quy đầu. Sau đó Lý Hàn lại dùng sức thúc mạnh vào trong, đầu khấc một đường xuyên phá, đâm thẳng đến tử cung!

- Á! Ưm… ưm… ơ… ư… ơ…. Ơ… ưm… a…

Lãnh Băng Băng hai mắt đê mê, nhìn qua như phủ một lớp sương mù, nàng há miệng nhỏ ra, mặc áp xuống mặt đất, nước dãi rỉ xuống khóe miệng. Cặp mông lúc lắc qua lại, eo nhỏ như rắn uốn éo liên hồi. Thành âm đ*o xiết chặt con c-c Lý Hàn, mỗi lần hắn rút ra đâm vào, đều khiến nàng run lên một cái. Mồ hôi thơm nhỏ giọt trên làn da trắng nõn không tì vết, nhất là hai tay Lý Hàn đặt trên mông nàng, dần dần cảm thấy ẩm ướt.

Lý Hàn bắt đầu thở dốc, Lãnh Băng Băng thực sự là cực phẩm trong cực phẩm, toàn thân đều là chất kích dục. Con c-c hắn dần dần có dấu hiệu nhông chịu nổi, thân c-c trướng lén một vòng, đầu khấc bị cổ tử cung hút lấy, thân c-c chìm vào thịt mềm trong âm đ*o.


Vì hắn không muốn ra trước nàng nên nàng liền dừng lại, xoay người đem Lãnh Băng Băng áp dưới thân thể rồi bắt đầu tăng cường thảo phạt một vòng khác, mà Lãnh Băng Băng cũng rên rỉ ngâm khẽ, phóng xuất ra từng đóa đóa lửa hoa.

Hắn càng nhấp càng mạnh, mắt nhìn hai bờ môi hé mở như cánh đào, không nhịn được đút một ngón tay vào. Lãnh Băng Băng vậy mà lè lưỡi liếm láp ngón tay hắn, lưỡi nàng mềm mại như rắn, hồng phấn xinh đẹp, khuôn miệng nhỏ nhắn nhẹ nhàng mút lấy ngón tay hắn khiến hắn càng thêm kích thích, càng thêm ra sức nhấp nhô trên người nàng.

Qua hồi lâu, Lãnh Băng Băng cũng sắp không kiên trì nổi, nàng rên rỉ không ngừng, tay chân gắt gao quấn lấy Lý Hàn, trong l-n co vào, ép cứng con c-c to lớn đang lấp đầy nàng và sau một đợt mãnh liệt tiến công của đối phương, nàng đạt được tới đỉnh, thân thể run rẩy lên, đem tiểu đệ của Lý Hàn thắt chặt đến sít sao.

- Ah…..

Nàng đột nhiên phát ra một tiếng kêu tràn ngập khẩn trương, bất an, hối hận, sỉ nhục…lại đồng thời tràn ngập vẻ thỏa mãn, cao vút, bén nhọn, như muốn bứt xé trong mây.

Tầm mắt hai người nhìn nhau, động tác trong nháy mắt dừng hình ảnh, giống như bị đóng băng.

- Lãnh Băng Băng?

Lý Hàn không quá xác định hỏi.

- Rút cái đồ chết tiệt của ngươi ra khỏi người ta!

Nàng trừng mặt nhìn Lý Hàn, gò má nàng lúc này đỏ như lửa thiêu.

Tiên nữ trong trẻo lạnh lùng kia đã trở lại?

Lý Hàn lui “thân” về phía sau, nhưng khi tới cửa động đột nhiên lại nặng nề va chạm tiến ngược trở vào, làm Lãnh Băng Băng không tự chủ được phát ra một tiếng kêu yêu kiều, như khóc như oán.

- Ngươi là đồ hỗn đản!

Lãnh Băng Băng liền mở miệng mắng to.

- Ta làm việc chưa từng nửa chừng bỏ dở!

Lý Hàn nghiêm trang nói, nhưng không quên vận động kịch liệt, làm khoái cảm giữa hai người không ngừng truyền lại.


Lãnh Băng Băng gắt gao cắn chặt môi, không để cho mình bởi vì khoái cảm mà thất thố kêu rên, nhưng lý do của Lý Hàn cũng chọc giận nàng muốn chết, cái gì là nửa chừng bỏ dở, rõ ràng hắn còn chưa thỏa mãn!

- Cút ra khỏi thân thể của ta ngay!

Lãnh Băng Băng tức giận nói.

Nàng vừa quát Lý Hàn, lại đột nhiên bị Lý Hàn thúc c-c vào thật sâu, đầu khấc chạm mạnh vào tử cung. Khiến cho ngọc thể nàng run rẩy dữ dội, cái cổ thon dài nghểnh lên. Cái miệng nhỏ nhắn mở ra, hai mắt mê ly.

Xâm lược như lửa. Bá đạo như núi.

Nàng còn muốn chống đỡ, nhưng kỹ xảo của Lý Hàn cũng không phải thứ mà nàng có thể chống cự, không tận tình hưởng thụ khoái cảm làm cho nàng có cảm giác người mình như muốn nổ mạnh, trong lúc mơ mơ màng màng, miệng của nàng lại bị Lý Hàn vây kín lại.

Hai mắt Lãnh Băng Băng lộ vẻ hoảng sợ, bởi vì chẳng những Lý Hàn hôn lên miệng của nàng, còn đem đầu lưỡi tìm tòi trong miệng nàng. Nàng vội vàng cắn răng, không muốn hoàn toàn rơi vào tay giặc, nhưng chỉ thấy ngực căng thẳng, đôi gò bông của nàng đã bị Lý Hàn vò nắn lấy.

Nàng muốn kinh hô, nhưng khớp hàm vừa buông lỏng cũng bị Lý Hàn thừa dịp hư mà vào, đem lưỡi của nàng hấp chặt, tham lam mút nước bọt của nàng.

Ah, thật ác tâm!

Lãnh Băng Băng vốn bài xích nam nhân, đã thành thói quen cuộc sống lãnh đạm, vốn nàng định cả đời sẽ không cùng nam nhân phát sinh quan hệ, đem toàn bộ tinh lực đặt trong con đường võ đạo, cuối cùng phi thăng Tiên giới!

Nhưng một hồi mộng xuân đã phá hủy nguyên tắc của nàng, đặc biệt là do nàng chủ động yêu thương câu dẫn Lý Hàn, làm sự phản kháng của nàng cũng biến thành vô lực. Ở trong trí nhớ của nàng, hết thảy phát sinh trong ảo cảnh cũng giống như một cuộc sống thứ hai, làm nàng không cách nào quên lãng.

Hiện tại tuy rằng nhân cách trước kia của nàng chiếm quyền khống chế, nhưng nhân cách giả thuyết cũng không hề “chết” đi, vẫn làm khó dễ trong thân thể nàng, làm nàng vừa cảm thấy nhục nhã vì bị Lý Hàn xâm phạm, nhưng lại vui mừng hưởng thụ nam nhân đang cường thế chiếm đoạt.

Cảm giác mâu thuẫn này khiến nàng có cảm tưởng mình sắp điên lên mất!

Đúng lúc này, Lý Hàn lại thay đổi tư thế, hắn xoay người nằm nghiêng, gác một cẳng chân thon dài của nàng lên vai, con c-c mạnh mẽ đánh vào sâu nhất có thể.

Hai mắt Lãnh Băng Băng trợn tròn, miệng mở lớn, rên không ra tiếng, cổ họng phập phồng thở dốc. Cặp vú rung động theo từng nhịp nhấp của Lý Hàn. Lý Hàn vừa nện vào l-n Lãnh Băng Băng, vừa đưa tay bắt lấy một bầu vú của nàng, tay khác thì tóm vào bờ mông căng tròn mà xoa nắn.


- Gọi ta là Á phụ đại nhân đi, Băng Băng!

Gọi á phụ đại nhân, chính là cần thừa nhận Lãnh Băng Băng trong ảo cảnh tồn tại, nhân cách giả thuyết kia vốn làm Lãnh Băng Băng cảm thấy hỏng mất!

Lãnh Băng Băng làm sao chịu đáp ứng, phẫn nộ nhìn Lý Hàn, tuyệt không thỏa hiệp.

Lý Hàn thấy vậy thì cười cười, con c-c mạnh mẽ tách đôi âm đ*o Lãnh Băng Băng, mặc cho mép thịt mềm mại của nàng có co vào ép chặt ra sao, cũng không ngăn được thế công. Lý Hàn điên cuồng đưa đẩy hông, c-c hắn ra vào l-n Lãnh Băng như vào chốn không người khiến nàng chỉ có thể bất lực chịu trận, mị nhãn mê ly, xuân thủy như nước, lực chống cự trong cuộc hoan ái không chịu nổi một kích!

Dù sao nhân cách giả thuyết của nàng đã chiếm phân nửa tương đương như nhân cách đích thực của chính nàng nên sau một đợt khoái cảm mới, Lãnh Băng Băng giống như bạch tuộc gắt gao quấn quýt lấy Lâm Lạc, không nhịn được dâm đãng nói:

- Ah....Ah....Ưm....Ưmm.......Á phụ đại nhân.......Băng Băng......muốn...... muốn bay! Muốn bay…

Lý Hàn nghe Lãnh Băng Băng rên rỉ như vậy liền thay đổi một tư thế, hắn quỳ giữa hai chân nàng nhấp như điên, con c-c hắn mạnh mẽ đâm phá cái l-n mê người của Lãnh Băng Băng. Mu l-n trắng bóng không một lớp lông, khe l-n hơi sưng đỏ, nhưng vẫn không ngừng bị con c-c hắn nện vào.

- A… Mạnh...mạnh hơn....nữa… ư… ư.. Ư… á… cho… ơ… ư ơ… bổn… a… ư… chết mất! A… ư… ứ… bổn… bổn… cung… ư… ư… á… điên… ư… ơ… ơ… hơ…

Lúc này Lãnh Băng Băng đã biến thành một dâm phụ nên lập tức lớn tiếng rên rỉ. Hai tay nàng xoa bóp cặp vú, ngón cái và ngón trỏ xe xe núm vú đỏ hồng, đồng thời nàng ngoáy mông phối hợp với con c-c Lý Hàn nhấp vào.

âm đ*o nàng không ngừng uốn éo, khiến c-c Lý Hàn bị ép bên này, kéo bên kia, vách thịt mềm mại không ngừng cọ xát, quấn quanh c-c hắn. Nhiệt độ ma sát nóng hổi tỏa ra, làm cả hai rên lên sung sướng.

Lý Hàn vừa nhấp vào l-n Lãnh Băng Băng, vừa chồm lên lưng nàng, bắt lấy cặp vú nàng xoa bóp, lưỡi hắn liếm láp trên cổ nàng, hai tay miết lên đầu v* kéo mạnh. Lãnh Băng Băng bị kéo đầu v*, rên lớn không thôi, thân thể mềm mại uốn éo, cọ lên người Lý Hàn.

Con c-c Chu Hằng bị kích thích lớn lên, đâm từng cú lút cán thẳng đến tử cung Lãnh Băng Băng, thân c-c tinh tế cảm nhận từng tấc thịt non bao bọc xung quanh, đầu khắc mạnh mẽ đâm vào cổ tử cung, phóng một luồng tinh dịch trắng đục vào bên trong khiến nàng kêu lớn một tiếng gục xuống đất, thân thể kiệt sức không dậy nổi. Nàng đã lên đỉnh không biết bao nhiêu lần, Lý Hàn xuất tinh lại làm nàng đạt đến một hồi cao trào mới.

Nhưng theo thủy triều khoái cảm giảm xuống, ánh mắt của nàng khôi phục lại vài phần trong sáng, nhìn thấy gương mặt cười cười của Lý Hàn.

Xong rồi!

Nước mắt Lãnh Băng Băng tuôn tràn ra, giờ khắc này nàng thật muốn chết cho xong, chấm dứt cảm giác xấu hổ cùng giận dữ hiện tại.

- Đừng, ngươi là nữ nhân của ta, ở trước mặt ta, ngươi có thể biểu hiện ra bất kỳ tính cách nào của mình!

Lý Hàn ôm lấy người nàng, ánh mắt phi thường tà ác, dù sao lúc trước khi lần đầu tiên chứng kiến Lãnh Băng Băng, hắn đã suy nghĩ tới việc áp nàng dưới thân thể của chính mình.

Làm nữ nhân của hắn sao?


Lãnh Băng Băng nàng là một nữ nhân độc lập, không cần dựa vào nam nhân. Nàng hừ một tiếng, cao ngạo nói:

- Ngươi đừng nghĩ chỉ cần lăn giường với ta thì có thể khiến ta trở thành nữ nhân của ngươi, nằm mơ đi!

Là một nữ tử cao ngạo, Lãnh Băng Băng không cho phép mình phục tùng với bất kỳ nam nhân nào, Lý Hàn có thể khiến nàng nảy sinh tình cảm với hắn, thậm chí thích hắn, nhưng nàng sẽ không ngoan ngoãn nghe lời hắn biến thành một nữ nhân nhu nhược cần nam nhân bảo vệ.

Nhìn gương mặt cao ngạo của nàng, Lý Hàn bị khơi dậy bản tính chiếm hữu của nam nhân, hắn bá đạo nói:

- Nàng là nữ nhân của ta, đây là sự thật vĩnh viễn không thể thay đổi, cho dù nàng có chạy trốn tới chân trời góc biển, ta cũng sẽ bắt nàng trở về!

Lý Hàn giống như thốt ra lời thề khẳng định.

Lãnh Băng Băng nghe vậy thì trái tim nàng hơi run, nàng nhẹ giọng nói:

- Nếu vậy thì ngươi phải cố gắng nhiều hơn nữa mới có thể đả động được ta.

Nàng biết gạo sống đã nấu thành cơm, hơn nữa trong nội tâm còn giấu một con quỷ dâm dục làm cho nàng có cảm giác mơ hồ rốt cục bản thân không thể quay về làm Lãnh Băng Băng lãnh đạm lạnh lùng ngày trước. Nên nếu nhất định phải tìm một nam nhân, nàng tự nhiên tình nguyện tìm Lý Hàn đã cùng nàng phát sinh quan hệ nhưng nàng sẽ không dễ dàng ngã vào lòng hắn như vậy.

Lý Hàn nghe Lãnh Băng Băng nói vậy thì tính háo thắng của hắn lập tức bùng nổ, hắn tự tin nói:

- Vậy thì nàng chờ xem, ta nhất định sẽ khiến nàng can tâm tình nguyện trở thành nữ nhân của ta.

- Ta sẽ chống mắt chờ xem.

Lãnh Băng Băng nhếch môi nói, nàng thật muốn nhìn thử Lý Hàn sẽ dùng những chiêu thức nào để đả động nàng.

- Hiện tại cho cô bé của nàng ăn no!

Lý Hàn cũng không tiếp tục dài dòng, cúi đầu tìm đến đôi môi như lửa kia, thô bạo mút lấy. Lãnh Băng Băng cũng nhận mệnh nên không phản kháng nữa mà tận tình hưởng thụ, nàng thè lưỡi mút lấy lưỡi hắn.

Lưỡi cả hai nhanh chóng quấn chặt vào nhau, thưởng thức vị ngọt trong miệng đối phương.

Mà bên dưới nơi tư mật, hai bộ phận sinh dục một lần nữa kịch liệt ma sát.

Trong lúc nhất thời, âm thanh thở dốc của nam nhân và tiếng rên rỉ mê người của nữ nhân vang vọng cả hang động.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận