Phong Lưu Thánh Vương

Lý Hàn sau khi về đến biệt viện đã thuê, ngồi chưa được bao lâu thì có người đã tìm đến.

Là Tiêu Mị.

Vưu vật xinh đẹp động lòng người này lần này mặc một bộ váy trắng đơn giản, khí tức toàn người lại thêm vài phần thuần khiết, nhưng mà cái gọi là nữ nhân xinh đẹp, một thân đồ tang, dù là một thân quần áo màu trắng khoác lên người nàng lại chỉ càng thêm diễm lệ.

Cổ ngấn xinh đẹp trắng ngần, bộ ngực cao vút, giống như sắp từ trong quần áo bật ra, eo nhỏ nhắn tinh tế bó chặt, một cái đai lưng buông xuống khiến người ta không tự chủ được nhìn xuống mông nàng.

Bởi vì lưng áo bị buộc chặt, cho nên cặp mông kia càng thêm tròn vểnh, đầy đặn mê người, chỉ cần nhúc nhích, mông tròn liền liên tục động xoay trái xoay phải, vải trắng mỏng manh, có thể thấy rõ được hai bờ mông trắng tròn.

Tuy rằng lần trước cũng được chơi nữ nhân này một lần, nhưng chỉ cần nhìn thấy nàng, vẫn khiến hắn thèm muốn không thôi.

Nữ nhân này chính là yêu tinh trời sinh chuyển để gây tai nạn nhân gian, nhìn thấy nàng, đầu tiên liên tưởng là lên giường.

Lý Hàn đi đến gần nàng, hai tay bắt lấy cặp mông đầy đặn núng nính thịt của nàng, con c-c cứng rắn trong quần dí vào mu l-n nàng nói:

- Tiêu phu nhân đúng là hiểu rộng, ta mới ở trong này không tới một tiếng đã bị nàng tìm được rồi.

Tiêu Mị hé miệng cười, chủ dộng dính sát vào thân thể Lý Hàn, hai tay sờ mó vào trong quần hắn, bắt lấy con c-c to lớn kia, ánh ánh mắt u oán nói:

- Còn không phải do ngươi, khiến nhân gia ta mỗi ngày đều nhớ nhung, thân thể trống rỗng mê muội thứ kia của ngươi, hàng đêm thèm muốn, ngay cả cơm đều ăn không vô, ngươi xem một chút, ngực ta cũng gầy một vòng rồi.

Dứt lời, Tiêu Mị kéo vạt áo xuống, lộ ra bầu vú no đầy của nàng, hai núm vú đỏ dí vào ngực Lý Hàn.

Lý Hàn cúi xuống, miệng há rộng, tham lam ngậm lấy vú nàng. Ngực nàng nào có nhỏ đi, vẫn mềm mại căng tròn như thế!

Lý Hàn biết bản thân lại bị câu dẫn. Vì vậy hắn liền muốn trừng phạt nàng lần nữa!

Lý Hàn bú mút càng hăng hơn, hắn dùng răng cắn lên núm vú nàng, hai tay thò vào dưới váy, bóp lấy cặp mông tròn lẳn mềm mại của nàng. Da thịt mịn màng như lụa chạm tiếp xúc với bàn tay Lý Hàn, nữ nhân này vậy mà không mặc nội y!

Lý Hàn vừa cắn đầu v* nàng, vừa nói:

- Tiêu phu nhân câu dẫn ta như vậy, không sợ ta trừng phạt sao?

- Hì hì, đương nhiên là mong đợi còn không được rồi!

Tiêu Mị uốn éo thân thể như rắn nước nói, bàn tay nhỏ nhắn của nàng kéo con c-c Lý Hàn ra khỏi quần, nhẹ nhàng vuốt ve đầu khấc giữ tợn.

- Xem ra ta phải dạy dỗ lại ngươi rồi, nhưng nữ nhân ta muốn, chỉ có một mình ta mới có thể đụng, ngươi nghĩ kỹ chưa?

Lý Hàn ồm ồm nói.

Mặc dù lần trước Tiêu Mi nói với hắn là nàng sẽ không lên giường với bất cứ ai ngoài hắn cả nhưng hắn không biết đây có phải là lời nói thật lòng của nàng hay không vì tâm tư của phụ nữ biến ảo vô cùng, không phải thứ mà một người như hắn có thể hiểu được.

Nghe Lý Hàn nói vậy thì trong lòng Tiêu Mị thở dài, nàng mặc dù cũng muốn trở thành nữ nhân của Lý Hàn nhưng từ sau chuyện đó, trái tim nàng đã chết rồi, không thể đón nhận thêm bất cứ ai nữa. Nàng không muốn nói đến chuyện này nữa nên liền chuyển sang chủ đề khác.

- Tiểu nam nhân của ta, ngươi đúng là biết gây chuyện!

Tiêu Mị mị nhãn như tơ, nàng ngồi xổm xuống, vừa hé miệng, dùng cái lưỡi hồng phần liếm c-c Lý Hàn vừa thở dài:

- Chọc Phong Tử Ca đã không nói, bây giờ còn đắc tội với Lục gia Bách Thiên Tông!

Lý Hàn cười ha ha vuốt ve mái tóc mượt mà như thác nước của nàng nói:

- Vậy Tiêu phu nhân càng không nên liên quan với ta!

- Ôi!

Tiêu Mị tiếp tục thở dài, gương mặt xinh đẹp ngẩng lên, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt, hai bàn ray bóp chặt thân c-c hắn, nói:

- Người ta lúc đầu còn có thể kiềm chế, ai bảo ngươi rước họa lớn như vậy, khiến người ta không kiềm chế được!

Dứt lời, nàng liền đứng dậy, tay chống lên bàn, mông lớn vểnh cao, một tay nàng kéo váy lên, lộ ra đùi đẹp thon dài trắng tuyết, giữa cặp đùi mê người là khe l-n hồng hào rỉ nước, cùng lỗ đít đỏ ửng co lại.

Lý Hàn thấy vậy, nào còn nhịn được? Con c-c lập tức kê vào l-n Tiêu Mị, hông đẩy ra, đầu khấc lập tức tách đôi hai mép thịt mềm, chui vào cái l-n ướt át của nàng.

- Tiêu phu nhân đúng là khác người, người khác thấy phiền toái tránh còn không kịp, ngươi lại vì phiền toái mà dục hỏa đốt người!

Lý Hàn bóp cặp mông đầy đặn đặn của Tiêu Mị, hai tay nhào nặn liên tục, con c-c mạnh mẽ nhấp vào cái l-n dâm đãng ướt đẫm d*m thủy của nàng.

- Ưm.......ư.....ah....ah.......Sướng quá......ah.....ah.....Mạnh.....mạnh nữa lên....ah.....ah....

Cái miệng nhỏ nhắn của nàng khẽ nhếch, đầu lưỡi màu hồng nhẹ nhàng liếm môi, một sợi nước bọt chảy rơi xuống từ đầu lưỡi nàng, hình ảnh này vô cùng dâm đãng.

Lý Hàn nghe vậy liền dùng hai tay vỗ bép bép lên mông nàng rồi liền tăng tốc lên, con c-c hung hãn đánh vào thân thể Tiêu Mị, đầu khấc phá tan vách thịt nhỏ hẹp của nàng, thân c-c càng đ-t càng to, nút kín l-n nàng.

Tiêu Mị từ lần trước vẫn luôn thèm c-c Lý Hàn, lúc này tạm thời có được, thân thể không ngừng uốn éo phối hợp với con c-c trong l-n. Cặp mông ngúng nguẩy qua lại, khiến âm đ*o hơi vặn vẹo, càng ép chặt con c-c hơn.

Lý Hàn bị nàng hút chặt đến suýt nữa xuất ra, thầm nói nữ nhân này quả nhiên là yêu tinh chuyên hút t*ng trùng! Hắn cắn răng kiên trì, con c-c vẫn dập như cái máy vào l-n nàng, thân c-c khổng lồ bị hai mép l-n hồng hào nuốt gọn.

Từng đợt khoái cảm sung sướng truyền đến, hai người cùng thở ra nặng nhọc. Lý Hàn xoay mặt Tiêu Mị lại, hôn lên bờ môi gợi cảm của nàng, lưỡi hắn tiến vào, quấn lấy đầu lưỡi mềm mại của nàng.

Tiêu Mị nhiệt tình đáp lại, mông tròn ngoáy càng mạnh hơn, vòng eo uốn éo cọ sát bụng Lý Hàn, một tay nàng kéo tay Lý Hàn từ phía sau ra trước đặt lên bầu ngực căng tròn mịn màng của nàng, núm vú cương lên, chọc chọc vào bàn tay hắn nên hắn liền xoa bóp thật mạnh vú nàng, ngón tay kéo đầu v* đỏ hồng của nàng ra.

- Á! Ưm… ưm… ơ… ưm… ơ… ơ… ah....ah....….

Lý Hàn cùng Tiêu Mị hôn thật sâu, thanh âm nhóp nhép không ngừng vang lên, hông Lý Hàn nhấp mạnh, va chạm với cặp mông mềm mại của nàng, kêu lên "bạch… bạch… bạch…" liên tục.

Lý Hàn nắc từng cú lút cán, đầu khấc mỗi lần chạm đến tử cung đều bị nhéo chặt một cái, trong tử cung Tiêu Mị giống như có một lực hút kỳ dị, không ngừng mút chặt quy đầu của hắn. Thành thịt mềm trong âm đ*o cũng co vào, quấn quanh thân c-c, mang đến từng đợt xúc cảm mãnh liệt. Lý Hàn nghiến răng, con c-c căng cứng, thân c-c gân guốc nện mạnh lên cái l-n dâm đãng của Tiêu Mị.

Tiêu Mị rên rỉ không thôi, thanh âm tiêu hồn thực cốt như giỏi bọ trong xương, liên tục cào cấu trong lòng Lý Hàn. Hắn chỉ có thể dùng hai tay không ngừng tét lên mông nàng giải tỏa bớt. Thế nhưng xúc cảm mềm mại đàn hồi từ cặp mông của nàng chỉ càng làm cho Lý Hàn kích thích hơn, con c-c hắn điên cuồng nhấp vào âm đ*o nhỏ hẹp của nàng.

Thân thể Tiêu Mị dần dần mềm nhũn xuống, bị Lý Hàn ôm trong lòng. Lý Hàn đặt nàng lên đùi, ngồi xuống ghế, hông hắn mạnh mẽ hẩy lên, con c-c từ phía dưới đâm thật sâu vào trong l-n nàng.

Đầu khấc va chạm tốc độ cao với tử cung, từng đợt khoái cảm mãnh liệt đánh úp đại não Tiêu Mị, để nàng đê mê như lên mây. Thân thể nàng lâng lâng, trong l-n dần dần xiết chặt con c-c Lý Hàn, vách thịt nhỏ ôm sát thân c-c, tử cung giống như hố đen vô tận hút lấy đầu khấc.

Lý Hàn biết nàng sắp ra liền tăng nhanh tốc độ rồi hắn thúc một phát thật sâu vào âm đ*o Tiêu Mị, đầu khấc run run bắn đầy tinh dịch vào tử cung nàng.

Tiêu Mị "ưm" một tiếng, gục xuống bàn, trên mặt nàng tràn đầy sự thỏa mãn.

...................

Bởi vì Nhạc Tiểu Vi bị Lý Hàn đá nát cu khiến Phong Tử Ca giận tím mặt nên lão đã treo thưởng vài viên đan dược tam giai có ai có khả năng lấy đầu Lý Hàn. Sở dĩ lão làm đến vậy bởi vì Nhạc Tiểu Vi chính là con trai tư sinh của lão do hãm hiếp một thiếu phụ mà sinh ra, lão không tuyên bố chuyện này ra ngoài vì sợ chuyện này ảnh hưởng đến danh tiếng của lão. Mặc dù vậy đối với con trai duy nhất này thì lão lại vô cùng cưng chiều đến tận xương tủy, ngoan ngoãn phục tùng, cuối cùng làm cho Nhạc Tểu Vi trở nên kiêu ngạo và đắc tội với Lý Hàn, bị Lý Hàn đá nát cu khiến Phong gia chính thức đoạn tử tuyệt tôn.

Ngoài Phong Tử Ca thì Bách Thiên Tông cũng nhanh chóng làm ra hành động, chỉ là một tên đệ tử quèn của Thập Linh Tông lại dám làm nhục đại thiếu gia Bách Thiên Tông nên Bạch Thiên Tông đã treo giải thưởng, bất luận kẻ nào chỉ cần cung cấp nơi ở của Lý Hàn, Bách Thiên Tông sẽ trọng thưởng.

Tôn nghiêm Bách Thiên Tông, tuyệt đối không thể xâm phạm.

Lý Hàn sau khi biết tin này thì không hề lo lắng chút nào vì hắn đánh không lại có thể chạy, đừng quên hắn có Âm Dương Tháp, chỉ cần nó thu nhỏ lại thì chưa chắc cường giả Linh Sơn Cảnh tìm được. Với lại, người của Thập Linh Tông cũng không phải làm cảnh, hắn tin tưởng Mộc Ân tuyệt đối sẽ không cho ai làm nhục trên đầu Thập Linh Tông cả.

Vì thế Lý Hàn sau khi dẫn những người khác của Thập Linh Tông đến biệt viện đã thuê, Lý Hàn liền đi dạo khắp nơi trong Thiên Long Thành.

Đang đi thì đột nhiên Nguyễn Bảo Ánh hiện ra sau lưng hắn, nàng tính vỗ vai hắn một cái thật mạnh nhưng chưa kịp vỗ thì Lý Hàn đã né quá bên khiến nàng vỗ hụt, hơn nữa do trọng tâm nàng không vững nên nàng té về phía trước. Khi nàng sắp biểu diễn một màn hôn đất mẹ thì thân hình được Lý Hàn ôm lấy và không biết có phải do cố tình hay vô ý mà một tay hắn ôm eo nàng, một tay khác thì đặt lên cặp mông bự của nàng.

- Cô không sao chứ?

Lý Hàn hỏi thăm nhưng thấy Nguyễn Bảo Ánh không nói gì nên hắn liền cúi đầu nhìn nàng thì thấy nàng đỏ bừng cả khuôn mặt, mỹ mâu khẽ khép, trong tiếng phát ra những tiếng thở dốc như có như không. Lúc này Lý Hàn mới cảm nhận sự mềm mại từ mông nàng truyền đến khiến hắn giật mình nhưng hắn không nhịn được mà nhéo nhẹ vài cái, vừa mềm mại lại trần đầy co dãn, xúc cảm có thể nói là tuyệt luân.

Nguyễn Bảo Ánh bị Lý Hàn nhéo mông khiến khuôn mặt nàng càng thêm đỏ ửng, nàng mở miệng phát ra một tiếng " Ưm..." rên rỉ nhưng sau đó nàng dùng ánh mắt tràn đấy tức giận nhìn chằm chằm Lý Hàn. Lý Hàn thấy vậy liền cười hì hì xin lỗi rồi đỡ người nàng dậy, chuyển đề tài nói:

- Sao cô lại đến đây?

Lý Hàn vừa nói xong liền phát hiện Nguyễn Bảo Ánh vốn đang dùng ánh mắt tức giận nhìn hắn thì nàng lại đổi thành ánh mắt nhìn một thằng ngốc nhìn hắn, nàng nói:

- Gọi ngươi là ngốc tử, không ngờ ngươi ngốc thật. Phủ đệ Linh Thần Cảnh, ai mà không muốn đến phân một chén canh chứ.

Lý Hàn nghe vậy liền cảm thấy bản thân đúng là ngốc thật, hắn cười ngượng ngùng chuyển đề tài khác, nói:

- Đúng rồi, ta có chuyện cần hỏi cô nhưng nói ở đây không tiếp, đến chỗ cô nói được không?

Nguyễn Bảo Ánh nghe vậy liền gật đầu, liền quay đầu bước đi, Lý Hàn liền lập tức đuổi theo.

Sau khi đến phòng riêng của nàng ở Thiên Linh Các, Nguyễn Bảo Ánh rồi đối diện Lý Hàn, gõ tay lên bàn, nói:

- Nói đi, ngươi muốn hỏi ta chuyện gì?

- Cô có thể nói cho ta biết chuyện ở Trung vực không?

Sở dĩ hắn muốn hỏi chuyện bên Trung vực vì hắn cảm thấy ở ngoại vực này đã hết không gian cho hắn phát triển rồi, đợi sau khi hắn đạt đến Linh Sơn Cảnh, hắn muốn đi qua xem trung vực là như thế nào nhưng hắn sợ qua lại vô tình chọc phải phiến toái không giải quyết được nên hắn muốn thông qua Nguyễn Bảo Ánh để biết tình hình bên đó.

Nguyễn Bảo Ánh nghe Lý Hàn hỏi vậy thì nàng nhướng mày, hỏi:

- Ngươi muốn đi qua Trung vực?

- Đúng vậy, ta có ý định đó nên ta muốn biết thêm tình hình ở bên đó.

Lý Hàn khẽ gật đầu nói.

- Vậy được, để ta nói cho ngươi biết một cách đơn giản tình hình bên đó.

Nguyễn Bảo Ánh nhẹ giọng nói.

Hai người ở trong phòng, Nguyễn Bảo Ánh một bên đơn giản đem tình huống bên phía Trung vực nói cho Lý Hàn biết.

Nghe lời giảng hơn nửa ngày của Nguyễn Bảo Ánh, Lý Hàn cuối cùng đối với Trung vực có một cái ấn tượng mơ hồ.

Trung vực diện tích bát ngát, thế lực đông đảo, chút ít ngũ phẩm tông môn giống như ở Ngoại vực thì chỗ nào cũng có, hơn nữa những thế lực này chỉ có thể coi là mạt lưu, căn bản không được lên đài, mà lục phẩm tông môn cũng là cực kỳ thường gặp, thất phẩm tông môn mới được coi là thế lực trung đẳng, tông môn mạnh nhất dĩ nhiên phải kể tới bát, cửu phẩm tông môn rồi, bọn họ có thể nói là bá chủ hoàn toàn xứng đáng trong Trung vực. Trừ thế lực tông môn ra, càng có rất nhiều đại hộ môn phiệt, thực lực của bọn họ căn bản không kém so với thế lực của những tông môn kia, thậm chí còn có vượt qua chút ít, giống như một chút cổ thế gia, ẩn thế gia thì thực lực có thể so với bốn, năm tông môn khác, bọn họ cũng đại biểu cho tồn tại có thực lực đứng đầu của Trung vực.

Mà trong rất nhiều lực lượng ở nơi này lại lấy hai mươi cỗ thế lực làm đại biểu, bọn họ là tồn tại cự đầu hoàn toàn xứng đáng của Trung vực, người của bọn họ bất kể đi lại ở bất kỳ địa phương nào trong Trung vực, những người khác đều phải lễ nhượng mấy phần.

Hai mươi cỗ thế lực này theo thứ tự là mười hai Cửu phẩm tông môn cùng với Bát đại cổ thế gia.

Trong Trung vực truyền lưu một câu vè để miêu tả hai mươi cỗ thế lực này.

- Nhất các tam môn ám thiên địa, tứ gia lục tông động sơn hà, bát phương tề tụ phong vũ khởi, Trung vực đại thế chấn càn khôn.

Trong câu này thì nhất các chính là Thiên Linh Các, tam môn là Dược Môn, Ám môn cùng Kim Long Môn, tứ gia phân biệt là Hạ, Lê, Đinh, Trần tứ đại thế gia cổ lão, lục tông là chỉ Thiên Kiếm Tông, Khai Thiên Tông, Hắc Ma Tông, Thiên Quang Tông, Luyện Khí Tông và Vân Thiên Tông. Tám thế lực còn lại là Lạc, Vũ, Lăng, Diệp tứ đại ẩn gia cùng với Vạn Hoa Cung, Thiên Cơ Điện, Kỳ Thiên Lâu và Âm Dương thần giáo.

Hai mươi cỗ thế lực này chính là đại biểu cho tồn tại đỉnh cấp nhất ở Trung vực.

Bất kỳ linh giả nào đối với người của hai mươi cỗ thế lực lớn này đều không khỏi là kính nhi viễn chi.

Dĩ nhiên, trừ hai mươi cỗ thế lực lớn này ra, còn có các thế lực cường đại khác như Tinh Linh tộc, Cự Nhân tộc,.....Mặc dù các thế lực hơi kém khi so với nhị thập đại thế lực, nhưng mà đồng dạng cũng không phải là thứ dễ trêu.

Những thế lực lớn nhỏ này cơ hồ chiếm cứ tất cả địa bàn của Trung vực, phần lớn tài nguyên tu luyện đều bị bọn họ nắm trong tay.

Ai muốn cường đại lên thì cũng chỉ có gia nhập những thế lực này mới có thể đạt được tài nguyên tu luyện tốt hơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui