Phong Thần Châu


“Ông ta đến làm gì? Cho vào đi!”, Tần Ninh đứng dậy, thở ra.

Trong đình nghỉ mát, Tần Ninh nhìn Thiên Đạo Nhất lộ ra vẻ bất an trước mặt, không khỏi cười nói: “Ông sợ ta à?”  
“Thiên Đạo lâu cùng Thanh Vân tông ta hôm nay chính là tông môn thông gia, ta cũng không đối phó Thiên Đạo lâu làm gì, sao ông phải sợ?”  
“Vâng vâng vâng! ”  
Thiên Đạo Nhất thở dài, rồi nói.

“Tần tông chủ cũng biết vì sao ta bị thương đó”.

Thiên Đạo Nhất từ từ nói: “Lúc đầu Tần tông chủ đến Thiên Đạo lâu ta, con gái ta tổ chức hội giao lưu, ta vẫn không ở Thiên Đạo lâu mà đi tới Đông Bắc Cực tìm Thiên Thận cung!”  
“Thiên Thận cung của lão nhân Thiên Thận vốn là một tuyệt bảo, hơn nữa bên trong có uy năng mạnh mẽ, Thiên Thận Mộng Ma tọa trấn bảo vệ, cho dù lão nhân Thiên Thận đã chết hơn mười vạn năm mà vẫn không ai dám vào, ông đi vào thật ra cũng coi như can đảm”.

Thiên Đạo Nhất không hiểu ý của Tần Ninh lắm, chỉ cười khổ nói: “Cũng là vạn bất đắc dĩ mà thôi.

Có người nói lão nhân Thiên Thận có mối quan hệ sâu xa với lão tổ Thiên Đạo Thanh của ta, lúc ấy ta cũng muốn đến đó để tìm cho ra cách giải quyết vấn đề của Thiên Đạo thánh điển, giúp con gái nhanh chóng đột phá!”  
“Bên trong Thiên Thận cung này, nghe nói còn có rất nhiều truyền thừa của lão nhân Thiên Thận, không thể không nói là rất hấp dẫn”.

Thiên Đạo Nhất nói rất rõ ràng, ông ta có hứng thú với Thiên Thận cung.

Tần Ninh nghe vậy thì chậm rãi nói: “Được rồi, khi nào giải quyết xong ba tông môn lớn, ta và ông cùng nhau đến đấy.

Nói thật, ta khá là hứng thú với một nơi ở bên trong đó”.

Hứng thú?  
Có thể khiến cho Tần Ninh hứng thú thì xem ra Thiên Thận cung rất là ghê gớm.

“Tần tông chủ định ứng đối với Thất Tinh Cung, Độc Tàm tông và Phi Hồng Môn thế nào?”  
Thiên Đạo Nhất dò hỏi.

“Ba tông môn này, ta thấy cũng không cần tồn tại nữa, các đệ tử dưới trướng ai muốn quy thuận thì nhận, không thì rời đi, sau này không được xuất hiện dưới danh nghĩa ba tông môn này nữa, nếu không, giết không tha”.

Tần Ninh nói rất thản nhiên, nhưng Thiên Đạo Nhất cũng nhướng mày.

Giọng nói lạnh nhạt cỡ này mới khiến người ta cảm thấy kinh khủng.

Tần Ninh dù làm chuyện gì cũng đều thản nhiên như vậy.

Mà sự thản nhiên này không phải là giả tạo.

Cho tới giờ, Tần Ninh cũng có tư cách lạnh nhạt như vậy.

Kể cả U Động Thiên cũng phải cung kính gọi Tần công tử, mà ông ta cũng không hiểu sao Tần Ninh lại có quan hệ với nhân vật đẳng cấp như U Động Thiên.

Ngày hôm sau, toàn bộ Thanh Vân tông khôi phục bình thường.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận