Phong Thần Châu


Trong một năm qua, Thẩm Văn Hiên từ một thầy Linh Đan ngũ phẩm trở thành thầy Linh Đan thất phẩm.

Chuyện này nếu truyền ra bên ngoài, e rằng toàn bộ vùng đất Cửu U sẽ nổ tung, đoán không chừng đám người Thánh Đan Các cũng sẽ đứng ngồi không yên.

“Cũng nhờ có sư phụ dạy bảo, tri thức đan thuật của lão nhân gia quá rộng lớn, nếu không ta muốn luyện chế ra được linh đan thất phẩm thì e rằng mười năm cũng chưa chắc đã làm được!”  
“Đương nhiên rồi, kiến thức của Tần đại ca thật sự rất phi phàm…”  
“Ừm!”  
Cả ba người lúc này đều gật đầu.

Trong gần một năm này, ở phái Thanh Vân có thể nói là có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Năm trưởng lão lớn vẫn luôn ở ba môn phái lớn là Phi Hồng Môn, Thất Tinh Cung, Độc Tàm Tâm, không chỉ thu thập tài nguyên phong phú của ba môn phái lớn mà còn lôi kéo được rất nhiều đệ tử tiềm năng bái nhập môn phái Thanh Vân.

Cho nên trong khoảng thời gian này, phái Thanh Vân quả thật đã tuyển nhận được không ít các đệ tử ưu tú, nếu không phải do Tần Ninh kiểm soát nghiêm ngặt gắt gao thì số lượng đệ tử bây giờ có thể còn nhiều hơn nữa.

“Ba người đều ở đây à!”  
Một tiếng cười nhẹ vang lên, lúc này một bóng người cất bước đi đến, lập tức gây ra một trận la hét, nhưng nhìn thấy cô gái xinh đẹp bên cạnh bóng người đó, vô số nữ đệ tử chỉ có thể chuyển sang thở dài.

“Lý sư huynh!”  
Ba người nhìn thấy người đến đều cung kính thi lễ.

Người đến chính là Lý Nhất Phàm và Thiên Linh Hinh.

Bây giờ Lý Nhất Phàm không chỉ là bước vào cảnh giới Thiên Võ, hơn nữa mọi chuyện lớn nhỏ trong môn phái đều do hắn ta xử lý, giống như đã trở thành đại tông chủ.

Đệ tử đứng đầu là phiên bản thu nhỏ của Tần Ninh.

Mà Thiên Linh Hinh ở bên cạnh biểu hiện còn nhanh nhẹn hơn, và trong sự nhanh nhẹn đó có mang theo một hơi thở nữ tính lay động lòng người.

“Ba vị, tông chủ bảo tôi đến tìm mọi người!”  
Lý Nhất Phàm chắp tay nói: “Hình như có chuyện lớn gì đó!”  
Chuyện lớn sao?  
Trong mắt của ba người đều hiện lên vẻ ngạc nhiên mừng rỡ.

Tu hành suốt một năm, có thể nói ba người bọn họ đã tiến bộ vượt bậc.

Thế nhưng vị tông chủ này vẫn ngày ngày ở bên trong, ngày nào cũng ở trên đỉnh Huyền Trần, cũng chẳng tu luyện mà chỉ vẽ tranh!  
Chuyện này khiến bọn họ cảm thấy không thể tin được.

Bây giờ hình như, Tần Ninh đang chuẩn bị! xuống núi?  
Phái Thanh Vân, đỉnh Huyền Trần!  
Giờ phút này dưới một mái đình nghỉ mát trên đỉnh Huyền Trần, Tần Ninh nghiêng người, tay dài cầm bút nghiêm túc vẽ cái gì đó trên giấy vẽ đặt trên bàn đá ở trước mặt.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui