Phong Thần Châu


“Chắc là linh xạ hương!”  
Thẩm Văn Hiên cười đáp: “Nó có hiệu quả cực tốt cho giấc ngủ của võ giả, dù là người thường mà ngày nào cũng ngửi mùi hương này cũng đủ để sống đến trăm tuổi! ”  
“Giá đại khái khoảng hơn bảy ngàn linh thạch!”  
“Hơn bảy ngàn! ”  
Ba người Kiếm Tiểu Minh lại bị chấn kinh.

Thẩm Văn Hiên tiện đà nói: “Thật ra không chỉ những cái này, mà còn cả ván giường, bàn ghế, hay là những nội thất khác đều có giá trị cực lớn, tính tổng lại thì căn phòng này ít nhất cần mười vạn linh thạch mới xây nên được”.

“Nhưng những món đồ này cũng không hoàn toàn đi theo hướng bài trí trang sức, cho nên thoạt nhìn sẽ thấy kỳ lạ”.

Nghe vậy, cả ba càng thêm sửng sốt.

Lúc này, Tần Ninh mới chậm rãi nói: “Không sai, nếu cả ngày ở đây, coi như không tu hành thì cảnh giới cũng tăng lên từng bước! ”  
Lúc này, cả ba người mới bắt đầu tỉ mỉ quan sát căn phòng.

“Ca, tại sao lúc đầu xem thực đơn, ông chủ kia lại không nhận tiền của chúng ta vậy? Thật là quái lạ”.

Kiếm Tiểu Minh không khỏi thắc mắc.

Thiên Linh Lung lúc này hồ nghi hỏi: “Không lẽ là vì tông chủ họ Tần?”  
“Ừ!”  
Ừ?  
Thật luôn hả?  
Thiên Linh Lung lúc này càng không hiểu.

Cô ta cũng nhận ra, lúc Tần Ninh nói với ông chủ là mình họ Tần thì ông chủ liền miễn phí hết cho hắn.

Nhưng nguyên nhân này có hoang đường quá không vậy?  
Tần Ninh tiếp tục nói: “Mọi người cũng đừng kinh ngạc quá, ở khu vực thành Thiên Vũ này, phàm là ai mang họ Tần sẽ đều được ăn uống ngủ nghỉ miễn phí, hơn nữa sẽ không bao giờ bị đánh đuổi, thậm chí còn được đối xử như thượng khách”.

“Ôi chao, vậy từ nay trở đi ta sẽ tên là Tần Tiểu Minh!”  
“Muốn chết thì cứ làm đi!”, Tần Ninh cười nhạt nói: “Phàm có ai giả mạo, sẽ chết rất khó coi đó! ”  
Kiếm Tiểu Minh nghe vậy liền rụt cổ lại.

Thiên Linh Lung càng không hiểu, hỏi: “Tại sao mang họ Tần thì được miễn phí mọi thứ vậy?”  
Tần Ninh mỉm cười không nói nhiều.

“Được rồi, mọi người nghỉ ngơi mấy hôm đi, hai ba hôm nữa, ta đưa mọi người đi quanh thành!”  
Mấy ngày sau đó, cả năm người đều nghỉ ngơi trong phòng khách, ngoài việc dùng cơm cùng nhau thì đều tự tu hành.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận