Phong Thần

Long Thắng Thiên cảm thấy lạnh sống lưng, lại có một cao thủ lầy như vậy núp sao lưng, hắn vận linh lực nhưng cảm giác toàn thân vô lực.

- Tiểu đệ đệ người không cần phí công nữa người không thoát khỏi lòng bàn tay của tỷ tỷ đâu.

Long Thắng Thiên không cần quay đầu cũng biết là Tử Yên đang tác quái sao lưng mình, hắn thở phào một cái chỉ cần là nữ nhân thì hắn có thể tạm thời bảo mệnh.

- Tử Yên cô nương lần trước người đi không từ biệt làm ta tìm kiếm người thật khổ sở, chỉ một chút nữa thôi là ta đã bị lạc trong hắc ám sâm lâm rồi.

- Thật vậy sao? Xem ra công tử thật lòng quan tâm đến Tử Yên hay là bây giờ để Tử Yên báo đáp công tử.

Long Thắng Thiên rùng mình lần trước làm hơi lố lần này lọt vào tay nàng không chết cũng bị vặt lông.

- Long Thắng Thiên ta làm người quang minh lỗi lạc lầm ơn há cần báo đặt biệt là đối với mỹ nữ như Tử Yên cô nương ta ngược lại cảm thấy càng vinh hạnh.

- Bớt xàm đi.

Nàng biết không thể nào nói lại hắn nên vận linh lực mang hắn tiến vào trong rừng, Long Thắng Thiên bị xách như một con gà trong lòng buồn bực không thôi thầm nghĩ sao này nhất định tìm cách dại dỗ nàng.

Tử Yên mang theo hắn đến một hang động bên trong trang trí giống như một căn phòng bình thường rõ ràng là nàng đã chuẩn bị trước.

- Tiểu đệ đệ còn nhớ lần trước người đã làm gì với tỷ tỷ không?

- Nếu ta nhớ không lầm là ta mời tỷ tỷ ăn gà thì phải?

- Hử, chỉ có bao nhiêu đó sao?

Long Thắng Thiên mặt không biến sắc nói.

- Tỷ tỷ thứ tội.

Nàng cười vũ mị nhìn hắn cuối cùng cũng ép được hắn.

- Hì hì tiểu đệ người biết tội của mình rồi sao? Vậy người nói ta nên xử người như thế nào?

- Tiểu đệ là con của đại tướng đương triều thân mang trọng trách hộ quốc gần đây yêu thú hoành hành, tiểu đệ công sự nhiều không kể hết, luôn lao tâm lao lực tìm cách đánh đuổi yêu thú để người dân có cuộc sống an lành, người người yên vui, nhà nhà hạnh phúc, để thiên hạ…

- Ngừng.

Tử Yên càng nghe vẻ mặt càng khó coi nàng có cảm giác nói lý với tên này là chuyện ngu ngốc nhất trên đời, nàng hừ lạnh một cái nếu nhẹ nhàng không được thì dùng bạo lực, Long Thắng Thiên đang thao thao bất tuyệt lại bị cắt ngang không khỏi oan ức hắn nói còn chưa tận hứng nhưng lúc này nhìn lại phía trước vẽ mặt vô cùng đắc sắc, hắn thấy Tử Yên lấy ra một cây roi trên mặt nàng hiện lên nụ cười bí hiểm, chiếc lưỡi nhỏ nàng thò ra liếm nhẹ lên vành môi đỏ mộng, đôi mắt như một yêu nữ, hắn có dự cảm bất an chẳng lẽ nàng muốn chơi trò nữ vương sao?

- Dừng lại.

- Tiểu đệ đệ người còn có yêu cầu gì sao?

- Tử Yên tỷ tỷ người đường đường là một cao thủ lại đi đối phó một phàm nhân như ta sao?

Tử Yên cười vũ mị nhì hắn.

- Hì hì, tiểu đệ đệ người tưởng tỷ tỷ không biết người là linh sĩ cấp cao sao?

- Nhưng lúc này ta là người thường.

- Thì sao?

- Tỷ tỷ ta biết người là cao thủ thẩm chí cả cái tiểu quốc này không ai là đối thủ của người đều đó chứng tỏ người cũng có một địa vị rất cao trong cái tổ chức của người nếu như chuyện này truyền ra ngoài thì người làm sao để phục chúng được tỷ tỷ thấy ta nói có đúng không?

- Tiểu đệ nói cũng rất có lý không ngờ lại suy nghĩ cho tỷ tỷ như vậy?

- Tất nhiên ta là thật lòng quang tâm đến tỷ tỷ người.

Nàng nhìn khuôn mặt hắn như đại thần lập công hừ lạnh nói.

- Nhưng mà tỷ tỷ không nói đệ đệ không nói thì làm sao có ai biết được, không lẽ tiểu đệ đệ người định nói chuyện này ra sao?

- Không, tất nhiên là không.

Long Thắng Thiên trong lòng khó chịu tại sao lần này lại khó đối phó như vậy, Tử Yên nhìn mặt hắn như ăn phải ruồi trong lòng hả giận xem người còn nói được gì không?

- Nếu đệ đệ không còn ý kiến vậy đến phiên tỷ tỷ.

- Tử Yên cô nương ta muốn hỏi người đánh thắng một cao thủ vui hơn hay là một người bình thường vui hơn?

- Tất nhiên là cao thủ.

- Chỉ cần người cởi bỏ cấm chế cho ta, ta sẽ chiến đâu với người không lẽ người không tự tin vào bản thân, sợ không đánh lại ta sao?

Tử Yên nhíu mày nhìn hắn từ sao khi bị hắn thái bổ nàng chỉ mới khôi phục đến linh úy đỉnh phong, chẳng lẽ nàng sợ không đánh lại hắn sao, với lại nếu hắn không có linh lực hộ thể lỡ như làm tổn thương căn cơ hắn thì sao? phi ta làm sao lại lo lắng cho hắn chứ, nàng thật sự muốn nhìn xem hắn còn thủ đoạn gì hay không?

- Tiểu đệ đệ người nói cũng đúng đánh với một con yêu thú sẽ thú vị hơn một con vật bình thường.

Long Thắng Thiên nghe nàng nói mặt đen lại, hắn có điểm nào giống yêu thú, hắn ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu soái làm gì trên đời nào có yêu thú có thể so sánh, không đúng hắn tự tin mình có thể trở thành thiên hạ đệ nhất soái ca cưa đổ hết tất cả mỹ nữ trên cái đại lục này.

- Người cười đủ chưa, không hiểu người bị đần hay bị ngu nữa.

Nàng thấy hắn như không có việc gì trong lòng khó chịu ít hắn cũng phải có chút phản ứng như người thường, không lẽ hắn là cái loại khác người kia, Long Thắng Thiên nhìn nàng tiến lại gần mình sao đó bắt đầu giải khai cấm chế.

- Tỷ tỷ người phải cẩn thận ta sắp tung chiêu.

- Tiểu đệ đệ người đừng làm tỷ tỷ thất vọng nhe.

Long Thắng Thiên vận toàn bộ linh lực hết lớn.

- Thiên hạ đệ nhất, vô địch thần công BÓP VÚ LONG TRẢO THỦ.

Tử Yên nghe xong mặt đỏ bừng thầm mắng trên đời này sao có loại võ công vô sỉ như vậy đúng là vật hộp theo loài, nàng ngay lập tức vận linh lực phòng hộ toàn thân.

Long Thắng Thiên hét xong ném mấy trái boom khói về phía nàng sao đó dùng toàn lực bình sinh xong thẳng cửa động.

- Đệt.

Hắn vừa đi một nữa liền thấy nàng đứng ngay trước mặt tươi cười nhìn hắn.

- Tiểu đệ đệ chẳng phải nói muốn chiến một trận sao? tại sao lại bỏ chạy?

- Tỷ tỷ hiểu lầm, ta chỉ là đói muốn đi tìm gì đó ăn, không biết tỷ tỷ có muốn không?

- Nhiều lời.

Nàng vừa dứt lời liền tung chưởng đánh hắn bay ngược trở lại động, Long Thắng Thiên tiếp xúc thân mật với mặt đất cảm giác truyền đến đau đến nhe răng.

- Tỷ tỷ người hạ thủ thật độc a.

- Đây chỉ là chiêu đầu toàn bộ kinh phong vân có đến 36 chưởng tiểu đệ từ từ thưởng thức.

Nàng nói xong lập tức vận lực nhưng lại phát hiện hắn không chút lo sợ trên mặt còn lộ vẻ cười nhạt trong lòng dự cảm không ổn. Long Thắng Thiên vận linh lực toàn thân chống đỡ chưởng lực của nàng, hai bên va chạm ngay lập tức Tử Yên giật mình nàng nhìn thấy linh lực của mình ta rã không những như vậy linh lực trong cơ thể nàng cũng biến mất. Long Thắng Thiên cười hắc hắc sao đó thu linh lực làm cho cơ thể Tử Yên mất cân bằng ngã về phía trước hắn đưa tay ra tiếp lấy.

- Người… người đã làm gì ta?

- Rõ ràng là nàng tự động nhào vào người ta muốn nói cũng là nàng chiếm tiện nghi ta.

- Người.

Nàng câm tức nhìn hắn nghĩ mãi cũng không hiểu được tại sao linh lực trong cơ thể biến mất, Long Thắng Thiên nhìn người ngọc trong lòng tức giận đến thở dồn dập bộ ngực lên xuống phập phòng nhìn đến trố mắt.

- Không cần tức giận như vậy nếu ai không biết nhìn vào còn tưởng ta ức hiếp nàng.

Nàng cắn răng nhìn hắn thì rõ ràng là như vậy.

- Cuối cùng là người dùng thủ đoạn hạ lưu gì?

- Nàng thử vận linh lực không chừng sẽ biết.

Tử Yên làm theo lời hắn chỉ cản thấy linh lực tan rã không tụ lại được lại có một cổ nhiệt khí dâng lên làm nàng cảm thấy quen thuộc.

- Người... tên tiểu tử thúi này người lại dám dùng xuân dược với ta?

Tử Yên trong lòng ủy khuất không thôi uổng công nàng sợ hắn bị thương nên ra tay lưu tình bây giờ lại trúng phải gian kế chỉ trách nàng mềm lòng, Long Thắng Thiên thấy nàng không còn bộ dáng yêu mị nữa thay vào đó là đôi mắt ẩn nước chứa đầy ủy khuất cùng gương mặt thất vọng.

- Này, này đừng nghĩ xấu về ta như vậy, ta đường đường vận dụng linh lực đánh bại nàng.

Nhìn nàng không trả lời hắn tiếp tục nói.

- Lúc trước nàng cùng xà vương lưỡng bại câu thương sao đó ta xuất hiện thu lấy linh đan luyện hóa thành hồn thú của mình nàng cũng biết đặc điểm của con xà vương này do đó trong linh lực ta cũng có thôi tình độc, trong lúc ta hét lên đã phát động linh lực sao đó lại dùng mấy trái boom khói câu thời gian để độc dược phát tác.

Nhan Như Ngọc nghe lại có chỗ không đúng.

- Người tưởng ta là con nit hả, trên đời này làm sao có người dùng linh đan để luyện chế hồn thú.

- Nàng không tin ta có thể cho nàng xem.

Hắn vận linh lực lập tức có một con hồng xà bay ra ngoài, Tử Yên không tin vào mắt mình trên đời này thật sự có người dùng linh đan luyện ra được hồn thú nên biết để bắt sống một yêu thú đòi hỏi phải cao hơn một đại cảnh giới nhưng giết chết chúng thì ngang cấp là có thể, thử hỏi trên đời này ai có khả năng bắt được một con yêu thú cấp 8 nhưng vài vị chúa tể có thể giết được chúng, trong thánh giáo của nàng không thiếu linh đan cấp 5 thẩm chí cấp 6, 7 nếu luyện hóa bọn chúng thì sao? chưa nói đến tạo ra không ít cao thủ nhưng chắc chắn địa vị của nàng được nâng lên rất cao, nàng nhìn Long Thắng Thiên trong ánh mắt đầy vẻ phức tạp.

- Hừ, cuối cùng cũng là thủ đoạn vô sĩ.

- Nàng nói ta dùng thủ đoạn vô sĩ, vậy nếu một người học kiếm đấu với một người học quyền nàng có cho rằng tên học kiếm vô sỉ không? một con rắn dùng nộc độc cắn chết một con trâu nàng có rằng vô sĩ không? một con trâu dùng thân hình to lớn đè chết con kiến vậy nàng cho rằng vô sĩ sao? tạo hóa ban cho con người đều có ưu nhược, biết lợi dụng ưu điểm của bản thân là thuận theo đại đạo, làm theo thiên ý ta tự nhận không thẹn với lòng.

Tử Yên nghe đến không biết gì, trong lòng lại cảm thấy hắn nói có đạo lí, không được không nên nói lí với hắn nếu không nàng sẽ bị hắn cảm hóa mất, nàng hơi ngập ngừng nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui