Phù Diêu

Chu Thắng ngoài mặt tươi cười nhưng thật ra trong lòng không bình tĩnh thậm chí có chút không yên. Nguyên nhân rất đơn giản, lý do bổ nhiệm có chút đặc biệt. Mấy ngày trước xảy ra chuyện lớn, bộ máy chính quyền thị xã Bắc Sơn xảy ra vụ án tham nhũng lớn. Phải biết Bắc Sơn khá nghèo trong tỉnh, mấy huyện nghèo ở tỉnh Nam Thiên đều nằm tại Bắc Sơn. Vậy mà nơi này lại xảy ra tham ô tham nhũng lớn với con số trên trăm triệu.

Cục diện chính trị Bắc Sơn bây giờ rất rối, việc đề cử bổ nhiệm Vương Quốc Hoa do chủ tịch tỉnh Đoạn Phong nói ra, mà lúc nói thì bí thư tỉnh ủy Hứa Nam Hạ đang ở trên Bắc Kinh báo cáo công việc. Quan trọng nhất chính là chuyện này Chu Thắng không thông báo với bí thư Hứa.

Đây cũng là nguyên nhân mà Vương Quốc Hoa trực tiếp tới Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy.

Ngay lúc Vương Quốc Hoa do dự, máy điện thoại của Chu Thắng vang lên. Chu Thắng cầm nghe sau đó vẻ mặt thoáng cái đổi, liên tục nhỏ giọng nói.
- Được, được, tôi bảo cậu ta sang.

Bỏ máy, Chu Thắng có chút phức tạp nhìn Vương Quốc Hoa.
- Bí thư Hứa bảo cậu sang một chuyến.

Vương Quốc Hoa còn chưa rõ tình hình đã phải đứng dậy. Chờ hắn rời đi, mặt Chu Thắng hơi tái lại, y lặng lẽ ngồi trên ghế suy nghĩ.

Cao Nguyên chờ ở cửa văn phòng bí thư Hứa. Y đang nhìn quanh, thấy Vương Quốc Hoa tới liền cười nói.
- Bí thư đang chờ cậu, mau vào đi.

Vương Quốc Hoa đang nói chuyện với Chu Thắng lại bị gọi đi làm hắn có chút buồn bực. yy thấy hắn đã nói.
- Quốc Hoa, việc bổ nhiệm cháu sang Bắc Sơn thì chú đã kêu ngừng lại. Cháu chuẩn bị đến ban Giám sát tỉnh ủy làm một thời gian.


- Hứa thúc, rốt cuộc là sao vậy ạ?
Vương Quốc Hoa nói, yy cười lạnh nói.
- Không có việc gì cả, thời gian trước có thỏa hiệp nho nhỏ, có người định lấy cháu để thử chú. Đúng, chú nói với cháu một tiếng, việc bổ nhiệm ở Bắc Sơn do Lâm Tĩnh đề nghị, Đoạn Phong đề danh.

Câu này đã nói rõ vấn đề. mấy hôm trước sau khi Bắc Sơn xảy ra vụ án, bộ máy đảng ủy, chính quyền Bắc Sơn bị dính vào, trước đó bí thư thị ủy đã bị cách chức đưa tới trường Đảng học. chủ tịch tỉnh Đoạn Phong đề tên muốn thị trưởng thị xã Giang Đông – Dương Quốc Minh làm bí thư thị ủy Bắc Sơn.

Yy cũng nhường ở vấn đề này. yy không phải có tác phong không lưu đường cho người khác. Đương nhiên dính tới mấy vấn đề bên trên thì yy không thích hợp nói với Vương Quốc Hoa. Vốn là nhường vì trước đó đề bạt Nam Bình hơi phá cách, yy cũng cần thăng bằng. Ai ngờ yy lên Bắc Kinh báo cáo công việc thì Ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy đang bàn về bộ máy thị ủy, ủy ban Bắc Sơn thì Đoạn Phong lại trược tiếp đề danh Vương Quốc Hoa làm Phó thị trưởng thường trực. Lý do Vương Quốc Hoa giỏi làm kinh tế, kinh tế thị xã Bắc Sơn khá lạc hậu, cần cán bộ có năng lực tới.

Yy về, Ban tổ chức cán bộ đưa tới danh sách. Thấy có tên Vương Quốc Hoa, yy rất tức giận. Nhưng lúc ấy ông không tỏ thái độ mà muốn xem hành vi tiếp theo của Ban tổ chức cán bộ. Nếu Chu Thắng thức thời gạch tên Vương Quốc Hoa thì yy coi như chưa xảy ra chuyện gì. Dù sao chỉ là đề danh, lại do chủ tịch tỉnh đề danh thì báo lên cũng không có gì.

Nhưng Vương Quốc Hoa không ngờ Chu Thắng lại tự tìm Vương Quốc Hoa nói chuyện, việc này ông sao có thể nhịn. Vương Quốc Hoa là người của ai thì tỉnh Nam Thiên này không biết sao? Điều động Vương Quốc Hoa, yy chưa gật đầu mà dám nói chuyện ư?

Vì thế yy mới có hành vi này, chờ Chu Thắng tìm Vương Quốc Hoa nói chuyện liền gọi tới ngừng bổ nhiệm. chuyện nhìn như phức tạp hóa ra lại đơn giản. yy thông qua việc này nói với một số người việc phân công của Vương Quốc Hoa thì ai nói cũng vô ích. Đề bạt là tất nhiên nhưng vị trí do bí thư Hứa quyết định. Đồng thời đây cũng là cảnh cáo.

Chu Thắng cũng có khó xử của mình, điểm này bí thư Hứa không giải thích, Vương Quốc Hoa không cần hỏi.

Thấy Vương Quốc Hoa không hỏi nhiều, yy hài lòng cười nói.
- Cháu đến tỉnh ủy làm thì chức chủ tịch quận do cháu đề cử.

Vương Quốc Hoa nghe vậy không khỏi cười nói.

- Cái này hay là để cho bí thư Nam Bình.

Yy lắc đầu.
- Quận Hồng Sam là tâm huyết của cháu, cháu có thể chấp nhận người ta hủy hoại sao? Nam Bình nghe lời nhưng không đủ quyết đoán. Lúc trước dùng hắn là để hắn canh thị xã Giang Đông. Cứ quyết định như vậy đi, cháu về nghĩ rồi nói với Nam Bình, chú sẽ bảo Cao Nguyên nói trước.

Vương Quốc Hoa đứng lên, yy nói
- Du di hôm qua nhắc tới cháu, nói có chút chuyện muốn hỏi cháu, cháu sang một chuyến.

Vương Quốc Hoa đành phải sang viện khoa học xã hội, đến văn phòng Du Vân Vân. Văn phòng Du Vân Vân khá náo nhiệt, có ba người đàn ông trung niên đang ngồi đó.

Thấy Vương Quốc Hoa, Du Vân Vân được cứu lập tức cười đứng lên nói với mấy người kia.
- Chuyện tôi đã biết, các anh về đi, tôi có khách.

Thấy Du Vân Vân nói như vậy, không ai có ý dây dưa, y đứng lên cáo từ. Du Vân Vân bảo thư ký pha trà, cô xoa thái dương.
- Bình thường dễ gần, thân thiện cũng không được, mấy tên chuyên nghiên cứu khoa học này lúc cần kinh phí thì đều nói công trình nghiên cứu của mình là việc lớn, không cho tiền thì chính là chậm trễ quốc kế dân sinh.

- Dì, dì sao lại đóng cửa cấp tiền vậy?
Vương Quốc Hoa cười hì hì nói. Du Vân Vân cười khổ nói:

- Dì không quản cấp tiền gì cả, mấy người vừa rồi đều là giáo sư đến chỗ dì không phải coi trọng danh nghĩa phu nhân bí thư tỉnh ủy của dì sao, mong dì có thể ra mặt tranh thủ tài chính nghiên cứu hạng mục. Đều là chuyện tốt của lão hồ ly viện trưởng kia, nói gì viện không có tiền để bọn họ tới tìm gì nghĩ biện pháp.

- Ôi, đều là tiền gây loạn, làm gì không có tiền cũng không được.
Vương Quốc Hoa rất đồng tình với Du Vân Vân.

- Đúng, cháu từ bên Hứa thúc tới hả. Hai hôm nay dì đang muốn hỏi cháu một chút, Phi Dương kết hôn bên Mỹ có nói với cháu không? Là con bé Ruth kia đó, huyết áp tăng lên. Phi Dương quá đáng lắm, làm bụng con gái người ta to lên mới báo.
Du Vân Vân vẻ mặt khá khó coi.

Tiền trảm hậu tấu, Vương Quốc Hoa không ngờ Du Vân Vân và Hứa Nam Hạ lại tức như vậy.

- Có con rồi ư? Đúng là đau đầu.
Vương Quốc Hoa rất tự nhiên nói một câu này. Quả nhiên Du Vân Vân trúng chiêu lắc đầu nói:
- Đúng thế, lão gia tử biết có thể đánh gãy chân nó. Việc này dì không dám nói với lão gia tử. Cháu nói nó xem, kết hôn thì kết hôn, sao còn lén lút như vậy, lấy người Mỹ nữa.

- Xem ra Phi Dương rất thích Ruth, một người đàn ông có thể làm như vậy vì người phụ nữ, không dễ.

- Dì không rõ gái Mỹ có gì tốt? Người có mùi khó nghe, ví dụ Ruth kia ngoài cao to, chân dài chút thì có ưu điểm gì?
Du Vân Vân nói như muốn phát tiết. Vương Quốc Hoa thầm nghĩ Du Vân Vân gọi mình tới là tìm đối tượng phát tiết. Có lẽ trong lòng Du Vân Vân có chuyện không tiện nói với Hứa Nam Hạ. Hứa Nam Hạ bình thường bận nên về Du Vân Vân không muốn làm ông phải suy nghĩ thêm.

- Đúng là rất phiền phức, chẳng qua nói đi nói lại thì con lai rất đẹp và thông minh.
Vương Quốc Hoa chuyển đề tài, Du Vân Vân nghe xong vẻ mặt hòa hoãn hơn. Cô thở dài nói.
- Ôi, dì phải sang Mỹ một chuyến đưa người về, không thể để cháu sinh ở Mỹ.


- Dì đi xem một chút cũng tốt.
Vương Quốc Hoa cười nói, Du Vân Vân thoáng do dự một chút rồi mới đưa ra quyết định.
- Như vậy đi một chuyến xem thằng ranh này làm gì ở Mỹ.

Có người nói một phen, tâm trạng Du Vân Vân tốt hơn nhiều. Xem ra Hứa Nam Hạ phái Vương Quốc Hoa tới đây là mang theo nhiệm vụ này.

= Dì đi một chuyến thực ra không sao, bảo Phi Dương về cũng được, làm mấy hạng mục đầu tư. Có thể thì bảo Phi Dương lợi dụng quan hệ trong giới tài chính dẫn đoàn khảo sát về cũng được.
Vương Quốc Hoa đưa ra đề nghị, Du Vân Vân quả nhiên động tâm. Cô thoáng suy nghĩ một chút.
- Cái này để xem rồi nói, thị trường tài chính Trung Quốc còn chưa mở ra với bên ngoài, bên sản xuất thì chưa chắc đã có thể ảnh hưởng được.

Hai người nói chuyện thêm một lúc, nói đến việc bổ nhiệm Vương Quốc Hoa, Du Vân Vân cười nói.
- Là do dì đề nghị, làm việc ở trên tỉnh ủy cũng là rèn luyện. Cháu làm ở tỉnh ủy hai năm gọi là có lên có xuống. Về sau xuống thì kiểu gì chẳng làm chủ chính một phương. Còn có lợi dụng lúc làm việc trên tỉnh mà có con đi.

Vương Quốc Hoa nghe ra được ít ý trong câu nói của Du Vân Vân, hắn cười nói.
- Đến đâu làm cũng là làm, cháu lo chính là người kế nhiệm mình có ý kiến khác mà mất đi tính chất kéo dài.

Du Vân Vân cười nói.
- Cái này cháu yên tâm, quận Hồng Sam biến hoá không lớn. Lần này chủ yếu là do thị ủy, ủy ban Giang Đông thay đổi nhiều, bộ máy quận Hồng Sam về cơ bản không điều chỉnh.

- Nghe ý của dì thì dì chính là trưởng ban tổ chức cán bộ ngầm.
Cũng chỉ Vương Quốc Hoa mới to gan nói như vậy. Du Vân Vân cười hì hì nói.
- Linh tinh, vấn đề nhân sự dì không xen miệng, không phải liên quan tới cháu nên dì mới nói sao? Lão Hứa không muốn làm quá tuyệt, bên lão Đoạn cũng cần cho thể diện. Lão Chu cũng có chút khó xử của mình. Lời này đều do lão Hứa nói. Cháu nhớ về sau làm chủ một phương thì phải lưu đường sống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận