Phù Diêu

Hai anh em Hứa gia hiếm khi ngồi uống rượu với nhau, cả hai đều bận cả. Nhưng tình hình hôm nay hơi khác, chuyện của Hứa Kiến Thiết đã được xác định, vài ngày nữa là xuống nhận chức. Trước khi đi Hứa Kiến Thiết mang rượu đến nhà Hứa Nam Hạ uống.

Hai người vừa uống vừa nói chuyện cũ, cuối cùng Hứa Kiến Thiết vẫn phun ra một câu.

- Tôi vốn định dùng Vương Quốc Hoa nhưng tôi lo hắn không chắc đã nghe lời tôi.

- Anh đừng hy vọng.

Hứa Nam Hạ dội thẳng chậu nước lạnh tới, Hứa Kiến Thiết ừ một tiếng gật đầu không nói. Hứa Nam Hạ nói tiếp.

- Tên này chỉ trong hai năm biến thị xã Thiết Châu từ trung bình trở thành đứng đầu kinh tế của tỉnh thì đã sớm trưởng thành rồi. Mà anh tới Đông Hải thì cậu ta nhất định phải đi.

Hứa Nam Hạ nói xong uống ngụm rượu và chuyển sang việc khác.

- Hứa Kiếp ở Mỹ thế nào rồi?

Hứa Kiến Thiết gật đầu nói.

- Mấy hôm trước tôi nghe Phi Dương nói là muốn đặt trụ sở chính ở Hongkong, Hứa Kiếp đang bận ở bên đó. Phi Dương càng lúc càng trưởng thành, chín chắn, đúng là làm người ta yên tâm.

Sở lão gia tử gọi Sở Sở về Bắc Kinh, Vương Quốc Hoa cũng tự cho mình ngày nghỉ. Tiễn vợ xong hắn tự mình lái xe đi quanh thị xã. Hai năm qua đi khiến nơi này thay đổi rất nhiều.

Dừng ở khu đất trống tại Khu khai phát, nhìn công trường đang được xây dựng, máy điện thoại của hắn vang lên. Hắn khẽ thở dài một tiếng.

- Lão lãnh đạo.

Vương Quốc Hoa cố làm mình tùy ý một chút, Lãnh Vũ nói thẳng.


- Tôi sẽ đi Nam Quảng, cậu có muốn đi không?

Vương Quốc Hoa hít sâu một hơi nói:

- nhất định sẽ đi.

Lãnh Vũ bên kia cảm thấy mũi hơi cay, y nói.

- Cứ như vậy đi, bàn giao công việc xong cậu được nghỉ một tháng.

Mặc dù biết là thuận lợi nhưng Lãnh Vũ không nghĩ Vương Quốc Hoa đáp ứng nhanh thế mà không đưa ra một đề nghị hay điều kiện gì, đây có thể nói là buông tha không ít lợi thế.

Lãnh Vũ rất muốn nói một câu: “Quốc Hoa, cậu không thích hợp làm chính trị”

Châm điếu thuốc, Vương Quốc Hoa quay về xe. ở thị xã Thiết Châu này hắn còn nhiều việc chưa làm được, ví dụ như việc phổ biến chi tiêu công khai đã bị Quách Khánh Hạo yêu cầu dừng lại.

Kế hoạch cải tạo hồ Hóa tử đã tiến hành được một thời gian, hôm nay tuy mặt nước không đến mức trong thấy đáy nhưng đã không còn hôi thối như trước. Xung quanh hồ là mấy tòa nhà cao tầng, quảng cáo bay ngập trời. Lúc sắp phải đi, Vương Quốc Hoa lo nhiều chuyện vì mình đi mà bỏ lỡ.

Phải cố an bài trước khi đi mới được.

….

Vương Quốc Hoa không phải chờ quá lâu, sang ngày hôm sau hắn nhận được điện của Hạ Sảng, đối phương rất khách khí nói:

- Bí thư Quách mời anh lên tỉnh một chuyến, đúng, anh cứ đến thẳng nhà.

Vương Quốc Hoa đến nơi, Quách Khánh Hạo không ngờ đứng đợi ở cửa cầu thang. Vương Quốc Hoa vội vàng đi lên giơ hai tay ra chào.


- Bí thư Quách, sao có thể để ngài ra đón tôi như thế này?

Quách Khánh Hạo cười nói:

- Nên vậy.

Vào cửa ngồi xuống, Quách Khánh Hạo mỉm cười nhìn Vương Quốc Hoa.

- Nhận được điện của của Lãnh Vũ chưa?

Vương Quốc Hoa gật đầu, Quách Khánh Hạo rất hài lòng gật đầu nói:

- Cậu đề nghị ai thay mình?

- Cái này tôi thật sự không dám nghĩ tới.

Vương Quốc Hoa nghĩ một nhưng nói hai, trong lòng hắn có lựa chọn nhưng nếu phải đi sao không thoải mái rời đi.

- Ồ.

Quách Khánh Hạo hơi giật mình, Vương Quốc Hoa không đề cử ai làm y ngạc nhiên. Y vốn nghĩ Vương Quốc Hoa đề nghị ai đó, Quách Khánh Hạo cũng có chuẩn bị chỉ cần là điều kiện thích hợp sẽ gật đầu.

- Thiết Châu đứng đầu toàn tỉnh, tân bí thư sẽ được tỉnh ủy chú ý. Cậu đừng nhìn tỉnh có nhiều cán bộ như vậy nhưng muốn tìm người thay cậu đúng là trong lúc nhất thời không tìm được ai thích hợp.

Quách Khánh Hạo rất chân thành nói, trong lòng cũng có chút nuối tiếc. Có cấp dưới như Vương Quốc Hoa, nếu hắn đi có ai không thấy nuối tiếc chứ? Đáng tiếc Hứa Kiến Thiết lại đếm làm chủ tịch tỉnh.

- Thực ra tôi chú ý đến người nào tới làm thị trưởng hơn.


Vương Quốc Hoa cười nói một câu, Quách Khánh Hạo vốn đang dựa lưng vào ghế đã phải ngồi thẳng dậy.

- Sao lại nói như vậy?

Vương Quốc Hoa cười nói:

- Bí thư nắm vĩ mô, thị trưởng nắm tài chính. Kinh tế chính sách của Thiết Châu có thể kéo dài được hay không thì thị trưởng có tác dụng rất quan trọng, trừ khi …

Vương Quốc Hoa dừng lại, Quách Khánh Hạo thu ánh mắt.

Quách Khánh Hạo biết rõ tình hình ở Thiết Châu, ưu điểm lớn nhất của Vương Quốc Hoa là không phải quá mạnh mà là nhìn nhận vấn đề sao cho các bên cùng có lợi, chỉnh hợp bộ máy thị ủy thành bộ máy có sức chiến đấu mạnh. Vấn đề Vương Quốc Hoa lo nhất là một đồng chí khác tới làm tân bí thư sẽ quan hệ không tốt với người khác, như vậy sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của Thiết Châu.

- Thực ra tôi cho rằng Phó thị trưởng thường trực Hàn Hạo bây giờ rất thích hợp làm thị trưởng.

- Ồ, cậu nói lý do.

Quách Khánh Hạo rất nghiêm túc nói, Vương Quốc Hoa đáp:

- Lý do rất đơn giản, người này không quá mưu quyền đoạt lợi, là người muốn làm việc và có thể làm được việc.

- Như vậy ư, vậy Hác Long Quang thì sao?

Quách Khánh Hạo không tỏ rõ thái độ nhưng coi như tiếp nhận đề nghị này. Vương Quốc Hoa thoáng do dự, cuối cùng mới nói.

- Lấy việc nói việc thì Hác Long Quang đúng là người thích hợp nhất để thay tôi hiện nay.

- Ừ, tôi còn tưởng cậu nói y không thích hợp nữa chứ, không ngờ đó.

Quách Khánh Hạo đã không thể bình tĩnh. Y biết Vương Quốc Hoa và Hác Long Quang tuy hợp tác nhưng mâu thuẫn vẫn âm ỉ từ trước, Vương Quốc Hoa sao có thể đề cử người này chứ?

- Hác Long Quang mặc dù hơi bá đạo nhưng làm việc không loạn, y cũng muốn làm việc. Nếu là Hàn Hạo tiếp nhận chức thị trưởng, Hác Long Quang và Hàn Hạo sẽ phối hợp ăn ý được với nhau. Chẳng qua nói đi nói lại thì chỉ cần Hàn Hạo làm thị trưởng, bí thư không phải người quá ở chung thì vấn đề sẽ không lớn.


Suy nghĩ một lát, Quách Khánh Hạo nhìn Hạ Sảng đang pha trà rồi nói:

- Quốc Hoa, Hạ Sảng đến Thiết Châu có thích hợp không?

Vương Quốc Hoa hiểu Hạ Sảng lớn tuổi hơn mình, bây giờ mới là cấp huyện, y đến tỉnh Đông Hải hai năm, Quách Khánh Hạo không cho y kiếm chức phó chánh văn phòng ttyu chính là muốn chờ cơ hội đưa y tới một nơi dễ làm ra thành tích. Hạ Sảng có thể tới Thiết Châu làm phó thị trưởng một khóa rồi đề bạt làm thường vụ thị ủy sẽ không vấn đề gì.

Tay Hạ Sảng hơi run lên, hai năm qua y phục vụ bên cạnh Quách Khánh Hạo, cuối cùng đã được hồi báo. Hơn nữa hồi báo này lại khá cao, phó thị trưởng Thiết Châu, làm một khóa rồi sẽ có tiến bộ. Mặc dù không được biến thái như Vương Quốc Hoa nhưng vẫn là kết quả tốt.

Cho nên Hạ Sảng thấy vậy là đủ, y không so mình với Vương Quốc Hoa.

- Tôi thấy khá thích hợp.

Vương Quốc Hoa biết mình không có năng lực ngăn cản, cũng không cần ngăn cản vì thế dứt khoát nói.

- Trong bộ máy Thiết Châu hiện nay có đồng chí nào có năng lực xuất chúng cậu cũng có thể nhắc một chút.

Đây là Quách Khánh Hạo để Vương Quốc Hoa chủ động đưa điều kiện, thực tế trước đó Vương Quốc Hoa chẳng khác nào buông tha đề nghị hai chức bí thư, thị trưởng, như vậy hắn sẽ dễ mặc cả hơn đôi chút.

- Thành viên bộ máy hiện nay đều có năng lực, trong đó tôi hiểu khá rõ đồng chí Từ Diệu Quốc. Đồng chí này làm việc cẩn thận, năng lực phối hợp rất tốt, làm rất xuất sắc ở vị trí trưởng ban thư ký.

Vương Quốc Hoa cũng muốn có bố trí cho Từ Diệu Quốc, người này hai năm qua đã giúp đỡ hắn không ít.

Quách Khánh Hạo vẫn chờ Vương Quốc Hoa nói tiếp nhưng không lại thấy đối phương im lặng.

- Hạ Sảng, cậu báo cho trưởng ban thư ký là vị trí phó trưởng ban thư ký ủy ban tỉnh còn trống để Ban tổ chức cán bộ khảo sát đồng chí Từ Diệu Quốc.

Nghe Vương Quốc Hoa nói xong, Quách Khánh Hạo nói ngay.

Vương Quốc Hoa còn tưởng mình nghe nhầm, thật lòng mà nói bố trí này lớn hơn kỳ vọng của hắn. Hắn vốn chỉ hy vọng Từ Diệu Quốc sẽ được bố trí chức phó bí thư thị ủy mà thôi.

Vương Quốc Hoa cũng khá cảm động vì quyết định của Quách Khánh Hạo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận