Vương Quốc Hoa không tham gia tiệc chào đón làm không ít người nghĩ hắn ra vẻ này kia. Tạ Tư Hoa bề ngoài tuy thản nhiên nhưng trong lòng lại thầm may mắn mình không làm bên ủy ban với tên Vương Quốc Hoa kia. Vị trí của Tạ Tư Hoa có tác dụng rất đặc biệt. Y là phó bí thư chuyên trách về nguyên tắc là phụ trách quản lý đảng đàn, tục ngữ nói là quản mũ quan nhưng thường lại dễ mất quyền lực. Việc này phải dựa vào tác phong làm việc của bí thư.
Ở tình huống bình thường đến cấp tỉnh tác dụng của phó bí thư càng trở nên rõ ràng hơn. Ở cấp huyện thì thường xuyên có hiện tượng bí thư kiêm chức chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân, như vậy về cơ bản không có việc của phó bí thư.
Tạ Tư Hoa đã tìm hiểu qua thông tin về Vương Quốc Hoa và có kết quả không đồng nhất. Có người nói hắn ngang ngược, có người nói hắn dựa vào vợ mà lên, có người nói tác phong sống của hắn có chuyện, đây là đánh giá mặt trái. Mặt trước cũng có nhiều đánh giá, có người đặt biệt hiệu Tài thần cho hắn, có người gọi hắn là Bàn tay vàng, càng có quan chức ở cấp cao khen hắn không dứt miệng. Có tuyên bố chỉ cần có vấn đề khó khăn giao cho Vương Quốc Hoa là đảm bảo không thành vấn đề.
Mà người bình luận không tốt cũng có thêm một câu về dp “Biết làm việc”
Vương Quốc Hoa cũng đã tìm hiểu qua về Tạ Tư Hoa. Đương nhiên đây là chỉ tìm hiểu một mặt. Đối tượng mà Vương Quốc Hoa có thể mở miệng hỏi chẳng qua chỉ là mấy người như Sở Giang Thu, Quách Hào, Lãnh Vũ. Những người này khi đánh giá một cá nhân thường khá thận trọng. Kết quả tất cả mấy người đều đồng thanh tỏ vẻ có một chữ đủ để hình dung về Tạ Tư Hoa. Đó chính là “Ổn”
Có lẽ do thời gian thiếu niên gặp nhiều khó khăn trong đợt cách mạng văn hóa, Tạ Tư Hoa trưởng thành khá sớm. Lúc 20 khi còn học đại học y đã rất trầm ổn, mọi việc đều không dễ dàng mở miệng, mỗi lần mở miệng nhất định đều đã trải qua suy nghĩ lâu dài. Lúc học đại học Tạ Tư Hoa chính là cây bút xuất sắc nhất của trường, là người có nhiều bài viết nhất trên báo trường. Mặc dù là vậy mãi đến khi tốt nghiệp ngoài bạn học cùng lớp ra thì rất nhiều người chưa từng gặp Tạ Tư Hoa, chỉ biết đến tên của y.
Con đường làm quan của Tạ Tư Hoa cũng là một chữ “ổn”. Tốt nghiệp đại học đã là Đảng viên, trước hết công tác một năm ở trên tỉnh ủy, sau đó xuống một thị trấn làm phó bí thư đảng ủy, làm năm năm được đề bạt làm bí thư. Y làm hai năm rồi điều lên một huyện làm phó chủ tịch huyện, phó bí thư, bí thư. Năm 38 tuổi Tạ Tư Hoa lên cấp phó giám đốc sở rồi từ đó thuận buồm xuôi gió, từng bước một đi tới ngày hôm nay. So với Vương Quốc Hoa tốc độ thăng quan tuy chậm một chút nhưng vẫn là cán bộ lên chức cực nhanh so với hầu hết cán bộ nhà nước.
Sở Giang Thu từng lén trêu chọc Lãnh Vũ còn chưa làm hết một khóa đã có người đến thay chức y. Ý là trước 60 Tạ Tư Hoa rất có thể sẽ có bước tiến rất lớn, về phần làm cụ thể như thế nào thì chỉ dựa vào hậu thuẫn nhất định không đủ, còn cần phải xem vận khí.
Cho nên Vương Quốc Hoa có phán đoán sơ bộ về Tạ Tư Hoa. Xuất thân tốt, trầm ổn, người khác lúc còn khổ sở giãy dụa vì tiền đồ thì y lại từng bước một hướng lên trên.
Tạ Tư Hoa phán đoán khá khách quan về Vương Quốc Hoa. Trước khi tới y đã thông qua miệng con gái mà biết quá trình về Bắc Kinh của Vương Quốc Hoa dịp tết. Đương nhiên cách đánh giá của con gái y về Vương Quốc Hoa không ảnh hưởng đến phán đoán của y. Nhưng Tạ Tư Hoa lại tìm ra được hai điểm giống nhau, đó chính là Tạ Tư Hoa đánh giá Vương Quốc Hoa sớm trưởng thành.
Y sở dĩ chú ý đến Vương Quốc Hoa là do mấy lần ngẫu nhiên biết được Vương Quốc Hoa mấy lần từ chối việc điều về Bắc Kinh công tác, kiên trì công tác ở bên dưới. Điểm này làm Tạ Tư Hoa rất khó hiểu.
Về công việc hai người ít đan xen vào nhau, thậm chí Vương Quốc Hoa có lúc cần phải nhờ đến Tạ Tư Hoa.
Ngày thứ ba Tạ Tư Hoa sau khi nhận chức y đột nhiên đến văn phòng Vương Quốc Hoa. Tạ Tư Hoa đột nhiên xuất hiện làm Vương Quốc Hoa có chút kinh ngạc nhưng vẫn rất nhiệt tình đứng dậy.
- Cơn gió nào thổi bí thư Tạ tới đây vậy?
Vương Quốc Hoa đi lên chào, Tạ Tư Hoa cười nói:
- Tối nay cùng ăn cơm được chứ? Tôi mời.
Tạ Tư Hoa tuy mời nhưng lại không tỏ vẻ quá cần thiết giống như là không muốn.
Vương Quốc Hoa ngẩn ra một chút nói.
- Như vậy cũng được, hết giờ làm ngồi đâu thì bí thư báo tôi.
Tạ Tư Hoa ừ một tiếng đi luôn. Vương Quốc Hoa dở khóc dở cười thầm nghĩ vị này thú vị thật. Hắn đang suy nghĩ Long Diễm tới. Tên này bây giờ đã chính thức nhận chức ở Sở công an. Sáng y tới sở nhận chức, chiều đến chỗ lãnh đạo ngồi.
Ngồi được trên vị trí giám đốc Sở công an, Long Diễm không còn cách quá xa cấp phó tỉnh nữa. Nếu làm tốt y có thể lấy thân phận phó chủ tịch kiêm chức giám đốc Sở công an, như vậy quyền lên tiếng sẽ càng lớn hơn một chút. Long Diễm tạm thời chưa nghĩ đến việc này. Y ân cần chào hỏi rồi ngồi xuống.
- Báo cáo lãnh đạo, tôi đã chính thức nhận chức, phó bí thư đảng ủy chính pháp kiêm giám đốc Sở công an.
Chức phó bí thư kia cũng là cần thiết, Long Diễm vốn làm chánh văn phòng ủy ban tỉnh, nếu điều động tốt thì y đã lên làm tới chức phó tỉnh. Đâu phải như bây giờ bị điều tới Sở công an còn bị người khi dễ chứ?
Cho nên có an bài như thế kia cũng là có lý. Đây là Lãnh Vũ chủ động đưa ra, trước đó Vương Quốc Hoa không nghĩ tới cái này.
- Không cần nói khách khí như vậy, có lẽ làm hết một khóa anh còn có thể tiến bộ.
Vương Quốc Hoa mỉm cười nói một câu, Long Diễm hơi động tâm, chủ tịch Vương đúng là hay suy nghĩ cho cấp dưới. Long Diễm ngồi không lâu đã đứng lên nói.
- Ngài nếu rảnh tối tôi muốn mời ngài đến nhà dùng cơm.
Vương Quốc Hoa cười nói.
- Để lần sau đi, vừa nãy bí thư Tạ tới hẹn tôi ăn tối.
Long Diễm đành phải cáo từ rời đi. Y ra đến cửa nghĩ việc vừa nãy gặp phó bí thư Tạ Tư Hoa, thầm nghĩ ra là việc này. không ngờ phó bí thư Tạ Tư Hoa lại đến mời chủ tịch Vương dùng cơm.
Chiều hết giờ làm, Vương Quốc Hoa vừa dọn đồ xong, Tạ Tư Hoa vừa vặn gọi tới báo địa chỉ. Vương Quốc Hoa cũng thu xếp tới ngay.
Tạ Tư Hoa mời khách ở nơi không quá cao cấp, thậm chí có thể nói là đơn giản, nơi này còn không bằng nhà ăn của nhà khách tỉnh. Đây là một quán ăn nhỏ trên đường, hai thường vụ trước sau tới nơi mà không có chỗ đỗ xe.
Vương Quốc Hoa đến trước thấy nơi này lại buồn cười. Đây là quán gần học viện nông nghiệp. Hắn đành đuổi Tự Học Cường và Phương Đoan Minh về còn mình đứng chờ ở cửa. Không lâu sau Tạ Tư Hoa và Tang Viện Viện xuất hiện, hai người này bắt taxi tới. Thấy được cảnh này, Vương Quốc Hoa đột nhiên cảm thấy người Tạ gia quả thật có chỗ đáng kính.
Trên thế giới này luôn có một số người kiên trì vài thứ, Tạ gia có lẽ là vậy.