Phụ Khoa Nam Y Sư

Chu Cửu Giới đi đến ký túc xá, mới vừa lên lầu đã thấy Sa Tam đứng ở đầu bậc thang lầu hai.
"Cửu Giới, trở về đi, lãnh đạo bận rồi."
"Bận? Bận cái gì, bận họp hay có việc gì?" Bạn đang xem truyện được sao chép tại: t.r.u.y.e.n.y.y chấm
"Không họp, cũng không có việc gì cả?"
"Vậy hắn vội vàng làm gì?"
Chu Cửu Giới đi đến lầu hai, thấy đầu bậc thang dán một tờ giấy: lịch tăng ca.
Phía dưới là danh sách.
"Dán thứ này làm gì?" Chu Cửu Giới hỏi.
"Dùng để tính tiền lương, cái này gọi là tài vụ công khai."
Chu Cửu Giới nhìn mấy cái tên, thứ nhất chính là viện trưởng Phó: từ số 1 đến 3 số 1 tăng ca 31 ngày, khá lắm, không hổ là lãnh đạo, đúng là bận rộn đấy.
"Lãnh đạo bận quá rồi, Cửu Giới, tôi thấy... Chúng ta trở về thôi."
"Sao, anh không muốn báo thù cho Phương Ngọc sao? Vào xem nào."

Nói xong, Chu Cửu Giới bước nhanh tới phòng viện trưởng Phó, gõ vài cái. Sa Tam theo tới, hai tay dán bụng xoa xoa, vẻ mặt khẩn trương.
" Viện trưởng Phó, mở cửa đi." Chu Cửu Giới lại gõ cửa vài cái.
Cửa mở chừng nửa thước, đầu viện trưởng Phó nhô ra ngoài.
Chu Cửu Giới đẩy cửa xông vào.
Trong phòng, những tiếng rên rỉ quái dị truyền đến.
Chu Cửu Giới nhìn hai bên, không người, ánh mắt rơi vào máy vi tính.
Viện trưởng Phó xấu hổ: "Bác sĩ Chu, bác sĩ Sa, hai anh có chuyện gì sao?"
Chu Cửu Giới nhìn máy tính: "Sao lại không có hình?" Chu Cửu Giới đã được Thường Nguyệt dạy qua thứ này, nghĩ một chút liền hiểu là màn hình tạm thời tắt. Hắn bèn ấn nút mở màn hình, đã thấy xuất hiện một nam một nữ, trần truồng ôm nhau.
"Hay lắm, viện trưởng, ngài ở đây tăng ca để xem cái này đây" Chu Cửu Giới cười lạnh một tiếng.
Viện trưởng Phó sắc mặt khó coi: "Vừa rồi ta download từ trên mạng một cuộc toạ đàm về chỉnh hình, không nghĩ là thứ này."
Nói xong, viện trưởng Phó bối rối tắt máy tính.
Sa Tam nói: "Hiện giờ trên mạng có rất nhiều thứ treo đầu dê bán thịt chó, toàn là thứ không lành mạnh, không nên tò mò mấy thứ linh tinh này."
Viện trưởng Phó nói: "Đúng vậy, đúng vậy, loại người này quá ghê tởm, đúng rồi, bác sĩ Chu, các anh tìm tôi có chuyện gì không?"
Chu Cửu Giới ngồi xuống ghế sa lon, ngón tay gõ bàn trà, hỏi: "Viện trưởng còn nhớ Phương Ngọc không?"
"Phương Ngọc?" Viện trưởng Phó tập trung tư tưởng suy nghĩ nghĩ nghĩ, đột nhiên thần sắc biến đổi: "Cậu nói là vợ bác sĩ Sa?"
"Đúng vậy, chính là cô ấy."
"Tôi... Tôi không quá quen thuộc với cô ấy... Bác sĩ Chu, sao anh đột nhiên nói tới cô ấy, hình như cô ấy đã chết ba năm rồi."
"Đúng vậy a, nhoáng cái đã ba năm rồi, trí nhớ viện trưởng không hề kém."
Viện trưởng Phó quay đầu nhìn Sa Tam, sắc mặt âm trầm: " Bác sĩ Sa, anh nói chuyện này sao?"
Sa Tam cuống quít: "Không... Không phải ý của tôi, là. . Là bác sĩ Chu muốn tới... Viện trưởng, tôi không muốn nhớ lại chuyện này, thật sự không muốn."
Viện trưởng Phó hừ một tiếng: "Nếu như ta trí nhớ thật tốt lời nói, ngươi thật giống như tại xin điều động cương vị?"

Sa Tam xoạch cái đã quỳ xuống đất, khẽ nói: "Viện trưởng, tôi... Tôi thật sự đã quên hết chuyện đó rồi."
Chu Cửu Giới cười lạnh: " Đồ vô dụng, vợ bị chết không rõ ràng, chẳng lẽ cứ như vậy mà được sao?"
Sa Tam xấu hổ, viện trưởng Phó thì sắc mặt đại biến.
"Chu Cửu Giới, anh đến chỗ tôi quấy rối à?"
Chu Cửu Giới nói: "Viện trưởng, ta không có ý gì cả, chỉ muốn mời ngài tới nhà xác một chút."
"Nhà xác? Tôi không đi, vào đó làm gì chứ?"
" Trong nhà xác có một xác chết nữ mà không biết người nhà là ai, tôi không biết xử lý thế nào."
"Anh cứ thông báo cho người ở đại sảnh đi, hoặc là ghi vào dữ liệu cũng được, sao có thể tìm không người nhà chứ, thật sự không được thì bảo văn phòng liên lạc với bên đài truyền hình và cục công an, tìm tin tức của xác chết."
"Thế nhưng... Người chết kia vẫn mở to mắt."
"Có chuyện này sao? Có phải là chết oan không, có liền quan với bệnh viện sao?"
"Tôi không biết, cho nên mới mời viện trưởng đi một chút."
"Cái này... Được rồi, cậu về trước đi, tôi sẽ tới ngay đây."
Chu Cửu Giới cười thầm trong lòng, quay người đi ra.
Sa Tam đang muốn đi cùng lại bị viện trưởng Phó gọi lại: "Bác sĩ Sa, anh ở lại một chút."
Sa Tam run rẩy nói: "Viện... Viện trưởng, ngài... Ngài có gì phân phó?"

Viện trưởng Phó nói: "Chu Cửu Giới làm sao biết chuyện này?"
Sa Tam lắc đầu đáp: "Tôi cũng không biết."
" Hai năm gần đây, quan hệ giữa các anh cũng không tệ, có phải uống rượu lộ ra ngoài hay không?"
"Không có... Không có, từ khi xảy ra chuyện này tôi không dám uống một giọt rượu."
"Vậy là được rồi, anh nói xem, Chu Cửu Giới bảo ta tới nhà xác làm gì?"
"Tôi cũng không biết."
Hắn khẽ chau mày: "Ta cảm thấy nữ quỷ trong nhà xác có thể chính là vợ anh."
"Cái gì?" Sa Tam sắc mặt đại biến.
"Nhưng mà anh yên tâm, đạo trưởng nói nữ quỷ đã đáp ứng hắn, sẽ không xảy ra chuyện gì cả đâu."
Sa Tam xoa xoa cái trán đổ mồ hôi.
"Nhưng mà chúng ta cũng không thể khinh thường, bác sĩ Sa, chỗ này có một tấm phù, anh đi cùng tôi, nếu như nữ quỷ hiện thân thì anh hãy dán nó trên mặt nàng. Nói xong, hắn móc một tấm phù đưa cho Sa Tam.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận