Bên trong trung tâm mua sắm là một không gian rộng lớn, bán rất nhiều mặt hàng khác nhau, Nghiêm Thần đưa Thiến Vy đến một cửa hàng, nơi có rất nhiều những bộ trang phục được thiết kế thời thượng cùng với những màu sắc và kiểu dáng khác nhau. Hắn đi xung quanh quan sát tỉ mỉ những mẫu mới nhất rồi lắc đầu vì không có cái nào vừa ý.
Thiến Vy vòng qua vòng lại cũng chọn được một bộ màu tím để nó trước người, nói với hắn: "Anh thấy bộ này được không?"
Hắn cong ngón tay trỏ gõ lên trán cô một cái, nói: "Rose là thương hiệu sữa tắm, nghe tới đây thì biết phải khoe da rồi, cô chọn bộ đồ kín đáo như vậy thì khoe cái gì?"
"Ờ...tôi xin lỗi, tôi không biết."
"Thôi bỏ đi."
Ở khu vực này không có mẫu mà hắn ưng ý, hắn liền đi qua hàng ma nơ canh bên cạnh, trên thân những con búp bê này được mặc rất nhiều mẫu mã sexy đa dạng, hắn vòng vo nhìn từng bộ đồ của từng con, cuối cùng ánh mắt chạm phải một bộ váy màu đỏ rượu vang với kiểu dáng khá quyến rủ.
Nhìn một hồi hắn mới tháo nó ra, đem đưa cho Thiến Vy. "Cô thay thử bộ này cho tôi xem!"
Cô có chút e ngại khi nhìn kiểu dáng của chiếc váy, nó quá ngắn, lớp vải bên ngoài rất mỏng, các bộ phận nhạy cảm chỉ được che lại có một nửa.
"Ờm...chủ tịch Nghiêm, tôi..."
"Bây giờ tôi là sếp của cô, lời tôi nói cô dám không nghe?"
Thấy trong lời nói vừa rồi có ẩn ý, Thiến Vy không dám nói gì thêm, miễn cưỡng cầm lấy chiếc váy đi vào phòng thay đồ. 5 phút sau trở ra, mọi thứ đều ổn nhưng nét mặt cô lại không hề được tự nhiên.
Khi mặt lên người hình dáng của chiếc váy giống hệt như chiếc đồng hồ cát, làn da trắng mịn làm nổi bật khe ngực quyến rủ, thêm đôi chân thon dài làm thân hình cô trở nên hết sức bốc lửa.
Cô lấy một tay che lại ngực, tay còn lại duỗi thẳng xuống phía dưới che trước chỗ tư mật. Không phải là do chiếc yếm quá nóng bỏng đâu mà là do Thiến Vy trước giờ luôn ăn mặc kín đáo nên nhất thời không quen với phong cách hở hang của hiện tại.
Nghiêm Thần nhìn cô mang theo vài phần u ám, giọng nói cũng nghiêm khắc không hề có một chút tình cảm.
"Cô đang làm cái gì vậy, mắc cỡ? Ha, trường hợp như cô tôi đây không phải chưa từng gặp qua, vậy nên mau lấy tay ra đi."
Thấy Thiến Vy không trả lời cũng không làm theo, hắn tức giận bắn thẳng một câu: "Đừng để tôi nói lại lần thứ hai.". Ngôn Tình Tổng Tài
Nghiêm Thần bây giờ thật lạnh lùng với cô, một chút nắng ấm cũng không còn, so với trước kia hắn luôn thấu hiểu cô, luôn làm cho cô cảm thấy ấm áp không gì ấm áp bằng, nhưng giờ cô mới biết hóa ra tất cả cũng chỉ là nhất thời mà thôi.
Thiến Vy bất đất dĩ bỏ hai tay ra, Nghiêm Thần đi quanh người cô hai ba vòng quan sát nhìn ngang nhìn dọc, khi thấy chiếc váy này mặc trên người cô khá ổn mới có chút vừa ý.
"Được rồi, tạo dáng cho tôi xem!"
"Tạo dáng?"
"Cô có thể ít thắc mắc một chút không? Việc tạo dáng là điều rất quan trọng, tôi cần một bộ mặt tươi cười và một tinh thần lạc quan chứ không phải là một bình hoa di động, cô hiểu chứ?"
"Tôi xin lỗi, nhưng mà tôi không biết tạo dáng như thế nào."
"Không sao, tôi sẽ dạy cô, nhưng cô phải ngoan ngoãn không được phép có ý kiến."
"Tôi biết rồi."
Nghiêm Thần bắt đầu kéo tay của cô tạo dáng chống một bên hông. "Thả lỏng một chút, đừng nghĩ đến những chuyện khiến cho ta căng thẳng." Hắn vừa nói vừa đi ra sau vỗ một cái vào lưng cô. "Thẳng lưng lên!" Sau đó đi vòng về trước, ánh mắt nhìn xuống phần ngực. "Cô có thể ưỡn ngực ra trước một chút không?"
"Tôi...tôi..."
"Cô không làm được à?"
"Không, để tôi thử."
Ưỡn ngực đối với cô cũng không hẳn là khó, chỉ là làm hành động đó trước mặt một người đàn ông khiến cô không được thoải mái tự nhiên mấy, cô hết cách đành hít thở cho vơi bớt căng thẳng rồi ưỡn ngực cao lên một chút.
"Anh thấy như vậy đã được chưa?" Thiến Vy đỏ mặt.
"Ừm, cũng tạm được rồi đó." Thật ra bắt cô làm như vậy hắn cũng chẳng mấy vui vẻ, trái tim của hắn đau như thế nào cuối cùng cũng chỉ có hắn mới biết. Nghiêm Thần đưa cho cô một đôi giày cao gót cùng màu với chiếc váy, nói: "Mang vào rồi đi thử vài bước xem!"
Cô nhận lấy đôi giày, thầm than sao mà cao quá vậy? Trước giờ cô toàn mang giày đế bằng rất ít mang giày cao gót, mà những đôi giày cao gót đó cô mang cũng không cao đáng sợ đến mức này. Cô chần chừ một lúc mới nói với hắn: "Có khi nào té gãy chân tôi không?"
Hắn thật sự muốn hạn hán từ ngữ với cô. "Có 15cm mà gãy cái gì? Bình thường cô mang bao nhiêu?"
"5cm trở xuống."
"Được rồi, nếu sợ té thì cứ nắm lấy tay tôi, tập một vài lần sẽ quen thôi."
Nói xong, Nghiêm Thần giúp cô mang giày vào rồi nắm tay cô chỉ bảo. "Có tôi ở đây rồi, cô đi thử đi."
Thiến Vy nghe theo hắn, cô đi từ từ, may mà có hắn nắm tay cô đi bên cạnh cô mới có thể đứng vững được, gót giày thật quá cao. Trôi qua mấy phút, thấy đã tạm ổn hắn mới buông tay cô ra, bắt cô tự đi một mình, đầu tiên là đi tiếp theo là kết hợp chống hông, tiếp nữa là bắt cô xoay thử một vòng, ca này coi bộ khó, cô còn chưa quen được với đôi giày này nữa mà.
"Đang nghĩ gì vậy, mau làm đi. Kết hợp cùng với chống hông rồi xoay một vòng."