Phu Nhân Em Là Của Anh


Sau khi Đường Tuyết Linh rời khỏi Bạch Viên thì về thẳng Đường gia.

Hôm nay không hiểu sao trong nhà cô không ai ra ngoài: ông bà Đường ngồi ở sô pha thưởng trà và nói chuyện phiếm, anh trai cô nay cũng không đến công ty mà ở nhà xử lý công việc.

Ba người đang ngồi nói chuyện với nhau thì cô đi vào.

Đường Gia Bách nhìn thấy cô trước vì anh ngồi đối diện với cửa ra vào.

Khi cô đi vào anh nghe thấy tiếng động ngước mắt lên nhìn thì thấy cô đang xách 2 chiếc vali mắt có chút đỏ và ươn ướt.

Đường Gia Bách thấy cô như vậy có chút bất ngờ đánh rơi luôn tách trà sau đó anh đứng vụt dậy chạy đến chỗ cô.

Ông bà Đường thấy Đường Gia Bách làm rơi tách trà thì nhíu mày nhìn sau đó thấy anh đứng dậy đi về hướng cửa ông bà thấy Đường Tuyết Linh đang xách vali thì cũng vội buông tách trà xuống chạy lại chỗ cô
- Tuyết Linh! Em làm sao vậy? Tại sao lại xách vali, còn khóc nữa?

- Tuyết Linh! Có phải tên Bạch Nhất Phong đó làm gì con không?
- Tuyết Linh! Con nói ba nghe ai khiến con trở thành như vậy, con nói với ba, ba đi xử kẻ đó?
Ông bà Đường và Đường Gia Bách thi nhau hỏi Đường Tuyết Linh xem xảy ra chuyện gì.

Nhưng Đường Tuyết Linh lại không nói đến nửa lời cứ đứng im lặng khiến cả ba đều cuống cuồng.

Đường Tuyết Linh thấy ba mẹ và anh trai như vậy lớp phòng bị của cô đã hoàn toàn sụp đổ.

Cô chạy đến ôm chầm Đường Gia Bách khóc lớn.

Cô thật sự không muốn buông bỏ, trái tim cô rất đau, cô luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, trưởng thành hơn mọi người.

Nhưng thật ra cô so với những người con gái khác yếu đuối hơn cả, chỉ là cô không tỏ ra yếu đuối trước mặt mọi người thôi.

Nhiều lúc cô thật sự muốn sống thật với cảm xúc của mình: khi buồn muốn khóc sẽ khóc, khi vui vẻ sẽ cười, ghét một cái gì cũng có thể nói ra, không phải che giấu cảm xúc thật.

Nhưng cô không làm được, cô sợ mọi người sẽ không thích cô, sẽ ghét bỏ cô giống như Bạch Nhất Phong vậy, cô rất sợ.

Đường Gia Bách thấy Đường Tuyết Linh khóc ôm anh khóc lóc anh vội vàng ôm cô lại an ủi dỗ dành, nhưng anh càng an ủi, dỗ dành bao nhiêu thì cô càng khóc to bấy nhiêu, Đường Tuyết Linh vừa ôm anh trai khóc vừa mếu máo
- Anh ơi! Anh ấy...!Anh ấy bỏ em rồi! Anh ấy đem về nhà một đứa trẻ!...!Nó là con của anh ấy và người yêu cũ.

Anh ấy muốn cho mẹ con họ danh phận.

Anh ơi!...!Em thua rồi! Bọn em sắp ly hôn rồi.


Anh ấy cả đời này cũng sẽ không yêu em...huhu...em thua rồi...!thua rồi...!
- Được rồi,được rồi, em đừng khóc nữa được không? Anh ta không xứng với em gái anh có đúng không? Em gái anh xinh đẹp và giỏi giang như vậy sau này chắc chắn sẽ tìm được người tốt hơn anh ta gấp trăm lần, người đó sẽ yêu thương em, chăm sóc em, không để em phải buồn như anh ta.

- Nhưng...!em chỉ cần anh ấy thôi...!
- Được rồi, em đừng khóc nữa, sẽ rất xấu xí, lát anh đi tìm anh ta tính sổ cho em được không?
Đường Tuyết Linh không nói gì, còn Đường Gia Bách tay đã cuộn chặt thành quyền, mặt cũng đen xì lại nhưng anh vẫn ôm chặt Đường Tuyết Linh vì anh sợ nếu buông cô ra lần nữa cô sẽ lại chịu tổn thương.

Thật ra Đường Gia Bách và Bạch Nhất Phong cũng gọi là có quen biết, hai người là đối tác của nhau.

Mặc dù công ty của Đường Gia Bách mới thành lập được hơn 2 năm nhưng sức ảnh hưởng rất mạnh, không thua kém gì Bạch Nhất.

Vì từng hợp tác với Bạch Nhất Phong vài lần lên Đường Gia Bách cũng yên tâm hơn phần nào.

Đường Gia Bách cảm thấy con người của Bạch Nhất Phong cũng không tệ nên mới đồng ý giao em gái cho hắn chăm sóc, anh cũng biết Bạch Nhất Phong từng có một người bạn gái cũ, hai người đó yêu nhau rất sâu đậm nhưng khi Bạch Nhất Phong xảy ra chuyện thì cô gái kia đã bỏ đi khiến Bạch Nhất rất buồn.

Thậm chí sau khi cô gái kia đi Bạch Nhất Phong đã hoàn toàn thay đổi đổi: từ một người không biết hút thuốc đã trở thành một người nghiện thuốc lá, từ một người rất ghét rượu bia trở thành con ma men.


Lúc đó em gái anh mới 16 tuổi không biết gì về chăm sóc người khác nhưng ngày nào cũng đến chăm sóc anh ta rất tốt.

Em gái anh kiên trì chăm sóc, khuyên nhủ 8 tháng trời cuối cùng anh ta cũng chịu vực dậy lấy lại phong độ và bắt đầu đến công ty gia đình làm việc.

Vì anh ta rất có thiên phú trong lĩnh vực kinh doanh lên làm việc được khoảng 2 năm thì được mọi người trong Hội đồng quản trị tin tưởng đưa lên vị trí tổng giám đốc.

Từ khi anh ta lên ngồi vị trí Tổng Giám đốc tập đoàn Bạch Nhất phất lên như diều gặp gió.

Sau này khi anh học thạc sĩ xong thì mở công ty và có hợp tác với nhau đến giờ.

Vì thấy Bạch Nhất Phong là một người nghiêm túc, có trách nhiệm lên anh chọn tin tưởng nhưng bây giờ...có lẽ anh nhìn nhầm người rồi.

Xem thêm Dat Bike Dat.Charge - Sạc 20' Đi 100km..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận