Phu Nhân Hôm Nay Chị Đã Thích Em Chưa

Trong phòng thật yên tĩnh, hơi thở của Lục Uyển Đình không có thay đổi nặng nhẹ, Lục Uyển Đình thật sự ngủ rồi.

Kỳ Thanh đánh bạo cằm lấy cằm Lục Uyển Đình nhẹ nhàng hôn rồi mút, người đang ngủ không có đáp lại, Kỳ Thanh hôn một lát rồi buông ra.

Trên cánh môi còn lưu lại vệt nước, Kỳ Thanh cong môi lên cười, nhìn chằm chằm vào môi Lục Uyển Đình, nhớ lại những ký ức trong mộng đêm qua.

Từng mảnh nhỏ mảnh nhỏ ghép lại thành một cái mộng hoàn chỉnh, Lục Uyển Đình triền miên mà hôn cô cho đến khi cô nỉ non, trong giấc mộng, cô phản ứng rất nhiệt tình với Lục Uyển Đình, bỗng dưng tim đập thật nhanh, cảm giác giống như trở lại giấc mộng đêm qua.

Nhưng mà lúc này, người tỉnh là cô nha.

Kỳ Thanh vươn nhẹ móng vuốt của mình, thật cẩn thận mà nắm lấy góc áo Lục Uyển Đình, đầu ngón tay chạm vào làn da, sau đó cả lòng bàn tay dán lên đó.

Có loại cảm giác làm tặc, mà tặc này đi trộm hoa nha.

Lục Uyển Đình ngủ không có sâu, lúc Kỳ Thanh hôn cô thì đã tỉnh dậy, tay Kỳ Thanh không an phận mà làm càn trên người cô, Lục Uyển Đình nhẫn nại một lát, không thể giả vờ ngủ được nữa, nâng tay nhốt Kỳ Thanh vào trong ngực mình.

Giọng nói dễ nghe dừng bên tai Kỳ Thanh, Lục Uyển Đình nhắm mắt nói, "Ngoan, đừng có nháo, để chị ngủ một lát."

Sao lại không giống như cô tưởng tượng vậy, Kỳ Thanh nắm chặt góc áo Lục Uyển Đình, "Sao chị lại tỉnh rồi?"

"Chị có cảm giác." Lục Uyển Đình khẽ vuốt phía sau lưng Kỳ Thanh, dịu dàng mà dỗ dành phu nhân, "Để chị ngủ một lát đi mà."

"Tối hôm qua, lúc em ngủ chị cũng làm vậy mà." Kỳ Thanh đưa ra lý do, tay không an phận tiếp tục di chuyển xuống dưới, "Chị ngủ tiếp đi."

Lục Uyển Đình cười ra tiếng, mở to mắt nhìn cô, "Em không mệt sao?"

"Không mệt." Kỳ Thanh trả lời rất nhanh, không hề nghĩ đằng sau câu nói này đang ẩn chứa một kịch bản.

Chờ Lục Uyển Đình cởi quần áo cô ra, thì Kỳ Thanh mới giật mình biết ý của Lục Uyển Đình là cái gì... không mệt sao...vậy thì lăn lộn cho mệt nhé.

Kỳ Thanh vô lực mà nằm ở trong lòng Lục Uyển Đình rên rỉ, tay nắm chặt lấy chăn đón nhận sự nhiệt tình của Lục Uyển Đình, cô bị lăn lộn đến mệt.

Trải qua hai ngày nghỉ ở nhà, nhìn bầu trời tươi đẹp ở bên ngoài, Kỳ Thanh ôm lấy Lục Uyển Đình không tha, hôm nay phải đi làm rồi, giờ này cô không muốn thức dậy, chỉ muốn cứ như vậy ở bên Lục Uyển Đình.

"Không muốn dậy sao?" Lục Uyển Đình đang chuẩn bị rời giường thấy vậy lại nằm trở lại, ôm Kỳ Thanh, để cằm tựa vào trán Kỳ Thanh, thân mật mà cọ cọ.

Kỳ Thanh đáp lại không ngoài dự kiến, "Không muốn."

Thời gian không còn sớm, đã 9h hơn rồi, 10h30 có một cuộc họp, Lục Uyển Đình suy nghĩ một lát, hôn lên giữa mày Kỳ Thanh, "Vậy chị gọi cho trợ lý Tô, đem cuộc họp trực tiếp chuyển thành họp qua video."

Cô lấy điện thoại từ tủ đầu giường, Kỳ Thanh cọ cọ, cười cảm thấy hạnh phúc bao nhiêu đó đủ rồi, "Không cần, giờ chúng ta dậy thôi."

Nói xong liền xuống giường, Kỳ Thanh vẫn luyến tiếc hơi ấm kia, đứng ở mép giường chờ Lục Uyển Đình.

Lục Uyển Đình chống tay ngồi dậy, cô không vội vàng xuống giường, dựa vào đầu giường nhìn Kỳ Thanh cười thành tiếng, "Mở họp qua video được mà, chúng ta có thể ngủ đến 10h rồi dậy." . Truyện Hài Hước

Tâm Kỳ Thanh có chút động, hơi do dự, chống lại dụ hoặc, kéo Lục Uyển Đình rời giường, "Rời giường đi nào, chúng ta đã mấy ngày rồi không có đến công ty."

Lục Uyển Đình xuống giường, thuận tay ôm lấy Kỳ Thanh, ánh mắt cưng chiều, "Được rồi, nghe em hết."

Mấy ngày nay không đến công ty, hồ sơ trên bàn chất chồng như núi, so với chuyện xử lý hồ sơ còn có việc quan trọng hơn, Kỳ Thanh bảo trợ lý Hoa thông báo cho bộ phận nghiên cứu chuẩn bị mở họp, thảo luận chuyện cùng Thịnh Thác Khoa Học Kỹ Thuật hợp tác.

Vài vị kỹ sư cấp cao cũng sôi nổi phát biểu ý kiến của mình, tiếp nhận đầu tư của tập đoàn Lục Thị, nhưng tuyệt đối không cùng Thịnh Thác Khoa Học Kỹ Thuật hợp tác nghiên cứu phát minh.

Đây chính là lý do mà hôm nay Kỳ Thanh phải mở cuộc họp này, tất cả mọi người đều lo lắng cho sự quy hoạch phát triển trong tương lai của Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật, nếu như hợp tác, ngày mà Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật đổi thành họ Lục sẽ không còn xa.

Họp xong, những người khác trở về tiếp tục làm việc, Kỳ Thanh bảo Lưu Ngâm ở lại cùng cô họp riêng.

Hiện giờ bộ phận nghiên cứu phát minh nói đúng hơn là trung tâm nghiên cứu phát minh, đang trong giai đoạn phát triển không ngừng, báo cáo tài chính trong quý doanh thu tăng 34%, Lưu Ngâm cũng lo lắng cho tương lai của Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật. Hắn không nghĩ đến một ngày nào đó, Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật và Thịnh Thác Khoa Học Kỹ Thuật hợp làm một, thành công ty của Lục Thị.

Lưu Ngâm nói ra những suy nghĩ trong lòng, Kỳ Thanh đưa ra lời bảo đảm, "Yên tâm đi, Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật sẽ không xác nhập với Thịnh Thác Khoa Học Kỹ Thuật."

Có những lời nói này, Lưu Ngâm yên tâm trở về làm việc.

Hắn đi rồi, Kỳ Thanh ở lại trong phòng họp ngồi một lát rồi mới trở về văn phòng.

Lục Uyển Đình họp từ 10h30 đến 12h mới kết thúc. Tan họp, Lục Vân Tạ đi ăn với cô, thuận tiện báo cáo tình trạng công ty mấy ngày nay.

"Bên phó tổng Thẩm hình như có chút vấn đề." Lục Vân Tạ nói, "Ngày hôm qua, sau khi đi đến tập đoàn Thêm Phong, lúc trở về sắc mặt không được tốt lắm."

Tuy rằng không nói rõ là gặp vấn đề gì, nhưng khẳng định là có liên quan đến dự án đầu tư.

Chuyện công ty Lục Uyển Đình đều hiểu rõ, chờ Lục Vân Tạ báo cáo tình hình công ty gần đây, cô hỏi lại Lục Vân Tạ, "Còn em thì sao, có gặp vấn đề gì không?"

"Không có." Lục Vân Tạ mỉm cười tự tin, "Em là em gái của chị, sẽ không làm cho chị mất mặt."

Lục Uyển Đình cũng mỉm cười, "Vậy bên phía Trương Hoàng Nhã cũng không có vấn đề gì sao?"

Nghe cái tên Trương Hoàng Nhã, sắc mặt Lục Vân Tạ khẽ biến, do dự có nên nói cho chị cô nghe mấy chuyện phát sinh mấy ngày qua, nghĩ nghĩ rồi nói.

"Vấn đề thì không có, nhưng mà mấy ngày nay cô ấy hay thường xuyên tìm em nói chuyện dự án." Giữa hai chị em không có bí mật với nhau, Lục Vân Tạ đem lịch sử trò chuyện của cô và Trương Hoàng Nhã cho Lục Uyển Đình xem.

Lục Uyển Đình nhận điện thoại, xem từ đầu đến cuối.

Ngón tay trắng dài của cô lướt lướt trên màn hình điện thoại, Lục Vân Tạ nhìn nhìn thất thần, nhớ tới chuyện hôm trước ăn trưa ở đây với Trương Hoàng Nhã.

Nhà ăn trong công ty có phòng riêng, Lục Vân Tạ và Trương Hoàng Nhã ăn trưa ở phòng riêng, vừa ăn vừa nói đến tiến độ của dự án.

Trương Hoàng Nhã tuỳ ý hỏi Lục Vân Tạ, "Cô có người thích chưa?"

Tim Lục Vân Tạ đập nhanh, nhìn Trương Hoàng Nhã kinh ngạc, Trương Hoàng Nhã hơi hơi mỉm cười, tiếp tục nói chuyện dự án đầu tư, "Tôi đã phân tích qua, khu dân cư AI rất thích hợp cho các đối tượng chưa lập gia đình."

Đây chính là lý do mà Trương Hoàng Nhã hỏi cô có người thích chưa sao?

Lục Vân Tạ nói, "Có."

Nụ cười trên mặt Trương Hoàng Nhã lạnh đi một chút, bưng ly rượu vang lắc lắc nhẹ, nhấp một ngụm, ánh mắt dừng trên gương mặt Lục Vân Tạ, "Vậy hai người định khi nào kết hôn?"

"Kết hôn?" Lục Vân Tạ cười, "Người ta vừa mới kết hôn vào hôm qua."

"Cô thích Kỳ Thanh?" Chuyện em chồng thích chị dâu thường hay phát sinh, không nghĩ đến trước mặt lại có một cô luyến chị dâu.

"Tôi thích chị tôi." Lục Vân Tạ nâng ly, "Trương tổng, cảm ơn hôm qua cô đã đem hoa nhường cho tôi."

Tiếng ly thuỷ tinh chạm vào nhau thật vang vọng, Trương Hoàng Nhã lấy lại tinh thần, nhìn phó tổng Lục trước mặt ngửa đầu uống rượu, bất giác khoé môi lại cong lên.

Trong lòng Lục Vân Tạ chưa có người thương.

"Tôi không có nhường cho cô." Trương Hoàng Nhã cười nói, "Là tặng cho cô."

Hoa của cô dâu biểu tượng là yêu, cướp được hoa cưới có thể trực tiếp đem hoa tặng cho người yêu cũng thể hiện muốn cầu hôn.

Trương Hoàng Nhã dùng cái từ 'tặng' này, Lục Vân Tạ im lặng.

"Nội dung nói chuyện không có vấn đề gì." Lục Uyển Đình đưa điện thoại trả cho Lục Vân Tạ, phát hiện em gái thất thần, "Đang nghĩ cái gì?"

"Em đang nghĩ vì sao Trương tổng lại tìm em để nói chuyện dự án đầu tư." Lục Vân Tạ thu hồi suy nghĩ xa xôi, tuỳ tay đem điện thoại đặt lên bàn, hỏi Lục Uyển Đình, "Trước kia, cô ấy cũng nói chuyện như vậy với chị sao?"

"Chị và cô ấy nói chuyện đều ở trong phòng họp với nhau." Lục Uyển Đình nói, "Rất ít khi nhắn tin."

Ăn cơm trưa xong, các cô trở về văn phòng nghỉ trưa, giờ nghỉ trưa qua đi, Lục Uyển Đình triệu tập tổ trưởng của mỗi dự án, nghe báo cáo tiến độ của dự án, để đưa ra kế hoạch tiếp theo.

Lục Vân Tạ cũng tham gia họp, nghe được dự án khu dân cư AI, nghe thấy tên tập đoàn Trương Trạch, cô không khỏi chú ý nhiều hơn.

Lúc buổi họp kết thúc, cô nhận được tin nhắn của Trương Hoàng Nhã gửi đến, hẹn cô đi ăn.

Lục Vân Tạ không có trả lời tin nhắn, sau khi kết thúc buổi họp liền nói cho Lục Uyển Đình, "Chị, Trương Hoàng Nhã hẹn em đi ăn tối, chị nói xem em có nên đáp ứng không?"

Lục Uyển Đình đang nhắn tin với Kỳ Thanh, báo cáo đã họp xong, lát nữa sẽ đi qua công ty bên đó.

Nghe thấy Trương Hoàng Nhã muốn hẹn em gái ăn tối, trong lòng Lục Uyển Đình kinh ngạc một chút, trên mặt vẫn không có biểu cảm gì, "Lấy cớ nào hẹn em đi ăn tối?"

"Cô ấy không có nói, chỉ hỏi em đêm nay có thể cùng đi ăn tối không." Lục Vân Tạ trả lời Trương Hoàng Nhã, [Thật xin lỗi, tôi vừa mới họp xong.]

Đối phương giống như vẫn đang chờ cô trả lời, tin nhắn vừa gửi đi thì có tin nhắn gửi đến, [Khi nào tan làm? Tôi tới đón cô.]

Ý đây là tự cho cô đồng ý đi ăn tối với cô ấy sao.

Lục Vân Tạ báo cáo cho Lục Uyển Đình, "Trương Hoàng Nhã muốn đến đón em đi ăn tối."

Vừa dứt lời, điện thoại lại nhảy ra một cái tin nhắn, là trợ lý Hoa gửi đến.

Kỳ quái, sao trợ lý Hoa lại hẹn cô đi ăn?

"Chị, trợ lý Hoa cũng hẹn em đi ăn tối."

Lục Uyển Đình quét mắt nhìn tin nhắn cô vừa gửi Kỳ Thanh [Trương Hoàng Nhã hẹn Vân Tạ đi ăn tối.] Trong lòng hiểu rõ, Kỳ Thanh nói cho trợ lý Hoa.

"Vậy em định đi ăn với ai?" Lục Uyển Đình cất điện thoại, nhìn em gái lựa chọn ai.

Trong văn phòng tổng tài Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật, trợ lý Hoa nắm chặt điện thoại tay có chút run, sao Kỳ tổng lại bảo cô hẹn Lục Vân Tạ đi ăn tối.

Tiểu Lục tổng không thiếu người hẹn ăn tối, chắc chắn sẽ từ chối.

Trong lòng trợ lý Hoa mâu thuẫn, một bên tự nghĩ Lục Vân Tạ sẽ từ chối, một bên lại mong chờ đồng ý.

"Con bé hồi lại em rồi sao?" Nhìn thấy cái tay đang run kia cô thấy được trợ lý Hoa đang kích động với lo lắng.

"Không có." Trợ lý Hoa mím môi, "Em cảm thấy tiểu Lục tổng sẽ không đồng ý đi ăn tối."

Nhìn cái miệng mắm muối của cô này, vừa mới dứt lời thì Lục Vân Tạ đã gửi tin nhắn từ chối.

Ánh mắt trợ lý Hoa xám xịt, ngước mắt nói với Kỳ Thanh, "Kỳ tổng, tiểu Kỳ tổng nói không có thời gian đi ăn với em."

Cự tuyệt trợ lý Hoa, vậy là đồng ý đi ăn với Trương Hoàng Nhã.

"Đừng khổ sở, lần sau lại hẹn tiếp." Kỳ Thanh an ủi trợ lý Hoa vài câu.

Trên mặt viết đầy chữ 'khổ sở', nhưng miệng vẫn cậy mạnh, "Em không có khổ sở, là chị bảo em hẹn cô ấy ăn tối mà."

Nửa tiếng sau, người làm cô khổ sở xuất hiện ở cửa văn phòng.

Lục Uyển Đình và Lục Vân Tạ cùng nhau đến Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật.

"Lục tổng, phó tổng Lục." Trợ lý Hoa đã sớm chấn chỉnh lại cảm xúc, cong miệng tạo nụ cười đúng chuẩn của một trợ lý, nhiệt tình mở cửa văn phòng tổng tài ra.

Lục Uyển Đình gật đầu, đi vào trước.

Lục Vân Tạ đi ở phía sau, cười với trợ lý Hoa một cái, nụ cười của cô làm cho trợ lý Hoa có vài suy nghĩ.

Trợ lý Hoa không nhịn được nắm tay áo cô lại, nhỏ giọng hỏi, "Cô cự tuyệt tôi rồi, sao còn lại đến đây?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui