" Thiên Thiên à, lúc trước U Bình đối xử với con tốt nhất, có thời gian thì khuyên chị của con đi, con xem dáng vẻ không ăn không uống của chị con hiện tại đều gầy đi bao nhiêu rồi, cứ để tiếp tục như thế này, cơ thể của U Bình sẽ sụp đổ mất.
" Thật hiếm khi thấy Mặc Dương lại dùng giọng điệu dịu dàng này nói chuyện với cô thay vì quát mắng!Mạc Thiên Thiên có chút không thích ứng kịp, thật ra đối với Mặc U Bình mặc dù không thích nhưng cũng không đến nỗi chán ghét, bây giờ thấy cô ta bị người khác bỏ rơi, bộ dạng đáng thương như thế, cô cũng có chút đồng cảm.Trong lòng nghĩ đến cái người đàn ông Sở Tuấn Ngạn này đúng là đồ cặn bã, nếu đã không thích con gái nhà người ta tại sao lại không nói sớm ngay từ đầu đi, tại sao phải đợi đến lúc con gái nhà người ta hao phí thời gian thanh xuân mới lại nói ra ngay trong thời điểm đính hôn này, như thế không phải quá tàn nhẫn hay sao?Mạc Thiên Thiên nghĩ đến đây, đối với người đàn ông Sở Tuấn Ngạn này lại càng không thích nổi.Nhưng vào lúc này, Lâm Vãn Tình lại đi đến, nhịn không được châm chọc nói: " Nó ấy à, toàn là một lũ bạch nhãn lang, ngày trước U Bình có cái gì ngon có cái gì đẹp, cũng đều cùng nó chia sẻ, nhưng mà từ trước đến nay chưa từng thấy nó cảm kích qua.
Ông còn muốn cho nó đi an ủi U Bình, nó không nói gì khiêu khích con bé tôi đã cảm tạ trời đất lắm rồi.
"Có thể nói Lâm Vãn Tình có tướng mạo vô cùng nữ tính ôn nhu của phụ nữ Trung Quốc cổ điển, nhưng mỗi lần bà ta mở miệng ra nói chuyện, thì cảm giác đẹp đẽ cổ điển này tự nhiên sẽ bị phá tan đi.Mạc Thiên Thiên thấy thế, cũng cười một tiếng." Bố, bố đã nghe rõ hay chưa? Là người ta sợ con gái bảo bối của người ta bị con kích thích, không muốn để con đi, đừng có nói là con không có lương tâm đó nha! "" Mày…… " bộ dạng của Lâm Vãn Tình như muốn đi đến đánh Mạc Thiên Thiên.Nhưng Mạc Thiên Thiên lại nghiêng người tránh đi, Lâm Vãn Tình không đánh tới, ngược lại đến bên chân của Mặc Dương, tự mình ngã một cái." y ya, phản rồi phản rồi, nó vậy mà làm phản rồi! " Cú ngã này của Lâm Vãn Tình được Mặc Dương đỡ lấy, cũng không xảy ra vẫn đề gì.Nhưng ánh mắt bà ta nhìn Mạc Thiên Thiên như muốn ăn tươi nuối sống cô vậy." Bà bình tĩnh một chút, Thiên Thiên, mau lại đây xin lỗi! " Mặc Dương lúc này lại bày ra sắc mặt của một người bố.Mạc Thiên Thiên bật cười, " Bà ta tự làm mình ngã, liên quan gì đến tôi? "Cô sẽ không xin lỗi, càng sẽ không xin lỗi Lâm Vãn Tình.Khóe môi Mạc Thiên Thiên câu lên một vòng cung ý cười, mà lúc này chuông điện thoại lại vang lên, vừa nhìn là thấy cuộc gọi đến từ Anh Quốc.Sắc mặt của Mạc Thiên Thiên bắt đầu dịu dàng lại, chắc là Aarro nhớ cô rồi.Thật ra cô hiện tại cũng không cần thiết ở lại Mặc gia, bất kể là xảy ra chuyện gì, cũng không có quan hệ gì tới cô ấy." Hello! " vừa mới mở miệng, giọng nói hoảng hốt của Smith ở đầu dây bên kia liền truyền đến!" Không thấy Aarro đâu nữa, David đã báo cảnh sát rồi, kết quả hãng hàng không bên kia phát hiện, dường như thằng bé tự mình về nước rồi!Aarro chỉ mới bốn tuổi rưỡi mà thôi, mặc dù Mạc Thiên Thiên đều cho rằng cậu bé thông minh lanh lợi, đáng yêu đến động lòng người, nhưng việc thằng bé một mình về nước, vẫn là dọa đến cô.
Lỡ như bị bọn buôn người lừa bán đi thì làm sao bây giờ?Nhất thời khiến trong lòng Mạc Thiên Thiên loạn cào cào!" Mạc, cô đừng lo lắng! " đầu dây bên kia bị David đoạt mất, anh ta vừa nghe thấy âm thanh run rẩy của Mạc Thiên Thiên, trong lòng liện hiện lên một tia đau nhói, hận không thể lập tức bay đến bên cạnh cô, việc này diễn ra đúng là do anh ta chưa làm tốt, mới để Aarro trốn đi mất." Tôi sẽ liên lạc với người bạn Trung Quốc bên này! Nhất định sẽ tìm ra cách thôi! "Mạc Thiên Thiên không biết David có thân phận như thế nào, bởi vì anh ta cho tới bây giờ cũng không để lộ ra bất cứ thứ gì, thường xuyên vô duyên vô cớ mất tích hơn mấy tháng.Nhưng cho dù có lợi hại đến như thế nào, nhiều lắm thì cũng chỉ có thế lực ở Anh Quốc, làm sao có thể biết tình hình trong nước đây!Mạc Thiên Thiên sau khi cảm ơn Smith và David xong liền cúp máy, một mình đột nhiên cảm thấy thật mờ mịt!Cô không biết nếu như Aarro xảy ra chuyện, bản thân sẽ phải làm như thế nào? Thật là khó mà nghĩ đến.Mà bộ dạng mất hồn mất vía của cô đều thu vào trong mắt Lâm Vãn Tình, càng làm cho bà ta thêm hả giận.Chuyện Mạc Thiên Thiên có con ở Anh Quốc, Mạc Dương và Lâm Vãn Tình đều không biết, đến Tần Vũ Thần cô cũng không nói, lúc trước chẳng hiểu sao lại mang thai, một mình tha hương nơi đất khách quê người thật sự không biết phải làm sao, may mà trong thời khắc mấu chốt Smith cùng David có lòng tốt giúp đỡ, mới có thể thuận lợi sinh con ra, cũng bởi vì con nên việc học của cô ở Anh Quốc mới phải tạm dừng nửa năm.Cô không nói chuyện này với Mạc Dương, đến cả Tần Vũ Thần ở Anh Quốc cô cũng giấu đi, chính là vì sợ Lâm Vãn Tình sau khi biết chuyện liền châm chọc, sau này mỗi lần trở về đều không sống yên ổn.Trước mắt, Lân Vãn Tình cho rằng nhất định là cô bị người đàn ông tìm được ở Anh Quốc bỏ rơi, cho nên mới có bộ dạng mất hồn như thế.Mạc Thiên Thiên không phản bác, Lân Vãn Tình liền có một chút cảm giác bản thân vượt trôi hơn.Nhưng chưa qua mất phút, David lại gọi điện đến." Mạc, cô hiện tại mau lên mạng, tôi đã tìm thấy địa chỉ của Aarro rồi.
"m thanh của David mừng rỡ như điên, Mạc Thiên Thiên nghe đến đấy trong lòng liền chấn động, lập tức phản ứng lại." Được, tôi bây giờ lập tức mở máy tính.
"Dứt lời, cúp điện thoại rồi lập tức chạy nhanh lên lầu.Tiếng giầy cao gót giẫm lên sàn nhà, không khỏi khiến cho Lâm Vãn Tình một trận phiền loạn." Ông xem nó, đi một chuyến từ Anh Quốc trở về, đều mang chúng ta ném đi rồi.
" Nghĩ đến Mạc U Bình, Lâm Vãn Tình liền đẩy Mạc Dương.Lên đi" Đứa con gái ngốc này, cho dù Sở Tuấn Ngạn không cần nó nữa, thì việc gì phải xé tấm chi phiếu đi, đây chính là một trăm triệu đó! "Thành thật mà nói, Mạc Dương vừa nghĩ đến tấm chi phiếu một trăm triệu vừa bị Mạc U Bình xé kia, trong lòng lại nhói lên một trận.Bây giờ tập đoàn Lâm Thị đã không bằng như trước kia, công ty lại đang xuống dốc, một đống nợ nần còn đang chờ tài chính để rót vào.Mạc U Bình xé đi chi phiếu cho hả giận, như Mạc Dương ông lại đau lòng.Chỉ là rốt cuộc ông cũng không dám nói đứa con gái bảo bối đó, bởi vì những gì mà ông có trong tay bây giờ đều đến từ Lâm Gia.Mạc Dương quyết định đi lên lầu khuyên nhủ Mạc U Bình, trước mắt khuyên con gái đi tìm Sở Tuấn Ngạn nói một câu, tiền nhất định sẽ quay trở lại.
Sở gia không thiếu chút tiền đó.Lại nói, sau khi Mạc Thiên Thiên lên lầu, liền không đợi được mà mở máy tính lên.
David nói, có đưa một chiếc đồng hồ có gắn định vị GPS cho Aarro.
Nhưng David đối với Trung Quốc không quen thuộc cho lắm, sau khi đăng nhập, David liền đem vị trí của Aarro ở Trung Quốc gửi đến.Kết quả của lộ trình cho thấy Aarro đã thực sự đến thành phố A.
Chỉ là mục tiêu vậy mà ở Đông Hồ cách đây không xa, khu đó toàn là biệt thự cao cấp, giá nhà ở đấy bán giá cao ngất trời trong toàn thành phố A, dù là có tiền cũng khó mà mua được.Bởi vì khắp nơi ở vùng Đông Hồ đều là sản nghiệp của Sở gia, nên tổng bộ của Sở thị cũng được đặt ở bên trong.Aarro tại sao lại xuất hiện ở đó?Bất kể là như thế nào sau khi có tung tích của Aarro, cả cơ thể của Mạc Thiên Thiên đã buông lỏng xuống.Cái thằng ranh con này, hại mình lo lắng cho thằng bé một trận, kết quả còn phải mang thằng bé trở về.Mà vấn đề ở đây là làm sao để lẻn vào trong khu nhà giàu Đông Hồ đây.Nhưng mà tập đoàn Sở thị ngay tại chỗ đó, trước mắt vẫn là nên lẻn vào trong tập đoàn Sở thị vậy.Mạc Thiên Thiên lên mạng tìm những tin tức gần đây nhất về Sở thị, đúng lúc nhìn thấy được thông báo tuyển dụng xuất hiện trên màn hình, nội dung là tuyển gấp thư ký của Chủ tịch, xem qua các mục, phát hiện ra cô rất hợp với chức vụ này.Ở trên mạng nộp một bản sơ yếu ký lịch, rất nhanh liền có người liên lạc thông báo hôm nay có thể đến phỏng vẫn ngay.Hai giờ rưỡi hôm nay phỏng vấn, Mạc Thiên Thiên nhìn điện thoại một chút, thời gian còn lại cũng không nhiều nữa.Ở một nơi khác, là trong khu biệt thự nhà họ Sở thuộc khu dân cư cao cấp bậc nhất Đông Hồ.Sở gia mang theo phong cách vô cùng hoa lệ và trang nhã, trang trí kiểu dáng Châu u mang cảm giác vừa ấp áp, thoải mái vừa dễ chịu, toàn bộ phòng khách đều thể hiện rõ khí chất ưu nhã và tôn quý.Sau khi Vu Mỹ Hà dắt theo Aarro đi vào, trên đường đi cười ha hả, gặp ai cũng nói: " Đây là cháu của tôi, cháu mà tôi vừa nhận, xem có giống với con trai của tôi hay không? "Đụng phải bảo vệ cũng giới thiệu như thế, tất cả mọi người không muốn bà mất hứng đều ha ha cười gật đầu." Đúng vậy nha, đúng vậy nha, rất giống! " Kết quả nhìn kỹ, quả nhiên là rất giống.
Lần này quả thật là tin tức khổng lồ, xem ra Sở Tuấn Ngạn thật sự có con riêng!Ngược lại thái độ của Aarro lại rất lạnh nhạt, cũng vô cùng lễ phép, nhìn qua đúng thật là giống một ông cụ non.Vu Mỹ Hà thầm nghĩ trong lòng nếu mà con trai sớm kết hôn, hiện tại chắc bà cũng đã ôm được cháu trai vào lòng rồi.Trong phòng khách Sở gia, Sở Chính Tường dựa vào ghế sô fa kiểu Pháp, một tay cầm sữa bò, một tay cầm quyển tạp chí vô cùng nhàn nhã thoải mái.Vu Mỹ Hà dẫn Aarro đến bên người Sở Chính Tường, nói : "Aarro, gọi ông nội đi.
"Vu Mỹ Hà vẫn luôn muốn có cháu trai, liền tự nhiên đem Aarro như cháu trai mà đối xử, trên đường đã bảo thằng bé sửa lại xưng hô.Aarro ngược lại vô cũng ngoan ngoãn gọi một tiếng: " ông nội! "Sở Chính Tường quay người lại, nhìn một cái không phản ứng gì, cái thứ hai liền nhìn chằm chằm vào Aarro.Vu Mỹ Hà dương dương tự đắc vứt ánh nhìn đắc ý: " Thế nào, cháu nội của em trông không tệ đúng không! "" Chuyện này là sao? " Cậu nhóc này cùng với Tuấn Ngạn thật sự rất giống nhau, giống nhau về mọi mặt, nhưng mà ánh mắt rất ấm áp, nhìn vào mang cảm giác dễ chịu hơn không giống với sự hung hãn dọa người làm niềm vui của Tuấn Ngạn lúc còn nhỏ." Không nói cho ông.
" Vu Mỹ Hà kéo tay Aarro: " đi nào, Aarro cùng bà nội lên lầu, dì Nhàn, mau sắp xếp một phòng cho cháu tôi.
"Dì Nhàn là người giúp việc trong nhà, đáp: " vâng! " Mặc dù có chút không hiểu lắm, nhưng vẫn nghe theo lời bà chủ đi sắp xếp lại căn phòng.Mà Sở Chính Tường lập tức gọi điện cho Sở Tuấn Ngạn ." Tuấn Ngạn, con xảy ra chuyện gì rồi? Làm sao có con ở bên ngoài lại không thông báo với người nhà một tiếng vậy? "Sở Tuấn Ngạn vừa mở cuộc họp ở công ty, bất thình lình nhận được cuộc gọi của Sở lão gia, chưa gì đã bị quở trách một trận, nhưng nghe đến con trai lại có chút choáng váng." Bố, bố nói cái gì vậy, con trai ở đâu ra ? "" Mày còn không nói thật, mẹ mày hôm nay vừa dẫn về một đứa tên là Aarro.
"Ánh mắt Sở Tuấn Ngạn híp lại thành một đường nhỏ, chợt có ánh sáng lóe lên trong đôi mắt, nhưng rất nhanh liền thản nhiên nói: " Con biết rồi, giờ con đang họp, chờ ban đêm con trở về rồi nói! ".