' 'Lạch cạchCánh cửa phòng ký túc xá mở ra bây giờ đã là chín giờ tối nhưng ba người bọn họ Tử Yên và Phùng Giao Linh vẫn còn ngồi học còn Trịnh Nguyên đang đắpMặt nạ.
' 'Chào các cậu.
Tử Yên mắt vẫn dừng trên quyển sách văn học lạnh lùng trả lời.
Chào.
Giao Linh ngồi đối diện bỗng lên tiếng.
Tiểu Nguyệt,mau đến đây giúp mình giải bài toán này với.
Yến Nguyệt đặt balo xuống chiếc ghế bên cạnh Trịnh Nguyên ,tiến đến gần Giao Linh cuối người xuống.
bài nào?Giao Linh di chuyển cây bút đến chỗ một bài toán Yến Nguyệt vừa nhìn qua đã biết giải như thế nào mấy dạng bài toán này sau có thể làm khó được Yến Nguyệt.
Bài này phải giải như vậy nè.
Yến Nguyệt vừa giảng vừa viết phút chóc đã giải xong bài toán Giao Linh,Tử Yên và cả Trịnh Nguyên đều phải trầm trồ ,Trịnh Nguyên lên tiếng.
Cậu giải được bài toán này sao?tuyệt vời quá.
Tử Yên cũng đặt quyển sách văn học xuống từ từ đi đến chỗ của Yến Nguyệt cà Giao Linh.
Trường chúng ta có ba thiên tài toán học vậy mà chưa ai nộp bài này,tiểu Nguyệt cạu chưa được liệt vào danh sách thiên tài toán học mà đã giải được rồi đúng là thiênTài trên thiên tài mà.
Giao Linh tiếp lời,đầy phấn khích.
Đúng đó rất giỏi.
Yến Nguyệt được khen trong lòng cảm thấy hơi bối rối nhưng cô vẫn rất vui vì từ trước đến nay lúc nào cô cũng quá giỏi dần rồi cũng những chuyện này cũng trở nênBình thường ,nên những lời Cố Quang Minh thường là khen cho có.
Trời cũng tối rồi,các cậu cũng ngủ sớm đi.
Được được chúng tớ sẽ ngủ sớ mà cậu mệt rồ thì ngủ trước đi.
Nằm trên chiếc giường mới của ký túc xá phía trên là chỗ ngủ của Tử Yên,thời gian trôi qua rất lâu nhưng cô vẫn không ngủ được lúc này Trịnh Nguyên đóng cửa sổ lại,tắtĐèn,căn phòng trở nên yên tĩnh hơn bao giờ hết ,đây là đêm đầu tiên cô ngủ ở ký túc xá,nghĩ đến ngày mai phải hợp mặt trong giới hắc đạo Yến Nguyệt nở một nụ cườiMa mị,bọn người này luôn muốn lật đổ cô ngày mai hợp mặt chắc chắn sẽ nhắc đến chuyện Lý tiên sinh bị giết rồi dồn cô vào đường cùng! ! ! ! ! ! ! ! !.
.
Sáu giờ sáng-Đại học Diệp Sinh.
Reng reng rengtiếng đồng hồ báo thức vang khắp cả căn phòng từng chú chim nhỏ ríu rích bay qua khung cửa sổ ánh mặt trời buổi sáng chiếu vào căn phòng,ánh nắng Chiếu lên làng da trắng mịn của Yến Nguyệt tạo nên một khung cảnh "Công chúa ngủ say đến mê người.
Đôi mắt tinh xảo co lại rồi mở ra.
Tắt báo thức giúp mình với tiểu Nguyệt.
Giao Linh lên tiếng hối thúc cô tắt báo thức giùm,đêm qua cô ấy thức khá khuya để giải toán nên muốn ngủ lâu một chút.
Yến Nguyệt bước xuống giường nhìn lên giường Của Tử Yên thì không thấy cô đâu.
Mới sáng sớm mà Tử Yên đâu mất rồi.
Trịnh Nguyên bước xuống giường duỗi người,giọng ngáy ngủ trả lời.
Tử Yên tuy là con nhà giàu nhưng từ nhỏ bị thất lạc nên sống ở thôn quê,,mới được ba mẹ nhận lại cách đây không lâu thói quen thường ngày của cậu ấy là chạy bộ, khi Mặt trời còn chưa ló dạng thì cậu ấy đã dậy rồi.
Yến Nguyệt gãi gãi đầu tiến đến cửa sổ nhìn sống sân chạy bộ đúng thật,Tử Yên đang chạy bộ dưới đó.
Là vậy sao!Trịnh Nguyên đi vào nhà vệ sinh đầu tóc tuy rối bời nhưng vẫn để lộ vẻ xinh đẹp vốn có của cậu ấy.
Hôm nay có tiết ngoại ngữ của giáo sư Dương nhó đến đúng giờ đó.
Yến Nguyệt gật gật đầu không ngờ buổi sáng ở đây yên bình hơn cả ở biệt thự của Cố gia sáng nào thức dậy cô luôn phải nghĩ cách đối đầu với hai mẹ con Yên Như đã Rất lâu rồi không có cảm giác yên bình thế này.
.