Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà


“Lý phó quân trưởng, tham mưu trưởng! Bây giờ soạn thảo một bản nội dung hội nghị khác cho hội nghị ngày mai, chỉnh đốn toàn quân, ba ngày sau chuẩn bị diễn tập quân bộ hàng năm!”
“A! Quân trưởng! Đừng như vậy!”
Lời này vừa nói ra toàn quân đều kêu rên. Đó là chuyện của ba tháng sau có được không! Làm trước ba tháng như vậy có ý gì a? Bọn họ vừa mới tham gia diễn tập liên hiệp đối kháng của đại quân khu a! Diễn tập liên tiếp như vậy sẽ xảy ra án mạng đó! Bọn họ hiện tại vừa mới được nghỉ ngơi hồi phục một tuần thôi a!
“Vì sao không được? Các cậu không phải nhàn rỗi sao? Nếu nhàn rỗi, vậy tìm chút việc làm không tốt sao?”
Kế hoạch năm nay vốn chính là hai lần diễn tập đối kháng cấp bậc quân sự, hiện tại nếu bọn họ nhàn rỗi vậy tăng thêm hai lần đi.
“Quân trưởng! Chúng tôi không nhàn rỗi! Chúng tôi đã chế định một quý huấn luyện quân sự một lần! Thời gian rất chặt chẽ!”
Bọn họ bận thêm nữa, lúc đó chẳng phải sẽ ăn cơm ngủ sao? Lúc này ăn cơm không rảnh tò mò đại nhân gia vị phu nhân quân trưởng kia, đây không phải thiên đại đắc tội gì đó quá đi!
“Cứ quyết định như vậy, kế hoạch huấn luyện vẫn là không thay đổi, chiếu nguyên kế hoạch đi, này không ảnh hưởng diễn tập đối kháng. Còn có diễn tập lần này đạo diễn bộ tôi tới quản, phó quân trưởng cùng tham mưu trưởng tất cả đều tham dự, lúc này môn quy diễn tập toàn quân, chiến bại nhất phương, mỗi người viết kiểm điểm khắc sâu thêm nhận thức, tham mưu trưởng tự mình xem qua.”
Dường như ngại chưa đủ, Thẩm Lãng cầm bữa tối đầu bếp căn tin đưa lên, còn nghiêm túc bổ sung thêm một câu.
“Quân trưởng! Đây không phải là quá mức sao?!”
Cái này không chỉ kêu rên, là khóc rống! Toàn quân khóc rống! Toàn quân mười vạn người a! Cho dù là đạo diễn bộ chiếm một vạn người, chiến bại nhất phương kia ít nhất có bốn vạn rưỡi người phải viết kiểm điểm khắc sâu thêm nhận thức. Đây là lấy việc công làm việc tư! Còn là trắng trợn lấy việc công làm việc tư! Trả thù cũng không được như vậy! Bọn họ không phải là tò mò phu nhân quân trưởng thần bí của bọn họ một chút thôi sao? Vì sao? Nam nhân lòng dạ hẹp hòi này! Trước kia y không phải như thế! Đây là làm sao vậy? Vừa kết hôn thì hình như thay đổi rồi!
“Quá sao? Nếu thấy chưa đủ, ngày mai bàn lại trong hội nghị, các cậu trở về cũng ngẫm nghĩ thật kỹ, một lần nữa xác lập lại phương án, ngay cả các cán bộ cũng thảo luận lại một chút. Xem xem có phương án khác hay không.”
“Quân trưởng! Cường độ như vậy thật sự sẽ chết người đó!”
“Phải không? Không cần thiết, cường độ như vậy ngay cả một phần ba cường độ huấn luyện của đại đội đặc chủng cũng không bằng. Bọn họ đều có thể, tôi tin tưởng quân chúng ta mỗi người đều có thể làm được!”
Cường độ như vậy đã kêu ca, vậy đi xem đại đội đặc chủng huấn luyện đi! Tuyệt đối không có một người kêu rên một tiếng!
Thẩm Lãng cầm bữa tối của ái nhân uy vũ rời khỏi căn tin.
Lúc này không còn ai nói cái gì nữa, cũng không có người lại tiếp lời. Chỉ biết chọc phải phần tử khủng bố này không có kết cục gì hay ho. Ông trời, nam nhân này sau khi kết hôn vì sao khủng bố như vậy? Còn tưởng rằng quân trưởng dẫn phu nhân trở về, không phải lại hưởng thụ áp suất thấp, nhưng mà không nghĩ tới cái này so với áp suất thấp càng quá mức hơn. Chết tiệt!
“Bảo các cậu đừng đi chọc hắn. Còn không tin, cái này đã biết rồi đi!”
Tham mưu trưởng từ bàn ăn đứng lên, bất đắc dĩ lắc đầu, cái đám không biết chết sống này! Ở trong quân đội lâu, thực sự nghĩ người kia có phu nhân điều giáo sẽ biến thành người tốt? Hừ! Hừ! Ngây thơ!
“Tham mưu trưởng! Anh cũng đừng nói mát, anh không phải cũng muốn trông thấy phu nhân quân trưởng thần bí của chúng ta sao?” Nói mát?! Hừ, ngồi ở trong đây ai không có phần?
“Đúng vậy! Nhưng mà tôi cũng không có giựt dây các cậu vuốt râu hổ!”
Nam nhân kia diện mạo không như mãnh hổ, nhưng mà thủ đoạn so với mãnh hổ còn độc hơn. Hắn biết thế, không chỉ biết mà còn rất quen thuộc! Cho nên biết không đi trêu chọc, trêu chọc không có kết cục gì hay ho!
“Quân trưởng như thế nào sau khi kết hôn còn ác hơn so với lúc chưa kết hôn? Không phải nói nam nhân trong tình yêu chỉ số thông minh cũng không bình thường sao? Quân trưởng của chúng ta sao càng trầm trọng thêm?”
Ý nghĩ rõ ràng không bất loạn! Quân trưởng đại nhân như vậy, ai có thể chống đỡ được a?
“Nếu không, tôi đi hỏi giùm cậu một chút có phải quân trưởng đang trong trạng thái yêu đương hay không?”
“Đừng! Anh còn chê chúng ta chết chưa đủ thảm à? Đến hỏi cái này, vậy không phải rõ ràng đi tìm chết sao? Tức phụ của tôi còn trẻ, hài tử còn nhỏ, không muốn sớm như vậy thì đã anh dũng hy sinh!”
“Ha ha! Đúng vậy a! Tức phụ của tôi còn trẻ a! A, đừng nói đến tức phụ, vừa nói đến thật đúng là có chút nhớ rồi! Vẫn là quân trưởng của chúng ta hạnh phúc a! Buổi tối còn có tức phụ làm ấm giường, chúng ta đáng thương vẫn là một mình ôm chăn!”
“Tôi nói, cậu còn ngại hôm nay chết chưa đủ lừng lẫy? Còn muốn bị chết oanh oanh liệt liệt?”
Còn dám ở sau lưng thảo luận chuyện khuê phòng của quân trưởng với tức phụ, thật là muốn chết lắm rồi đi?
“Chẳng lẽ cậu không tò mò bọn họ gì kia gì kia? Đều là nam nhân, ai dám nói không tò mò chuyện trong nhà quân trưởng?”
Đúng vậy! Tình yêu, hôn nhân kỳ diệu của quân trưởng bọn họ, ai mà không tò mò? Đối với gì kia gì kia, thì càng tò mò hơn.
Trời vừa mới tờ mờ sáng, canh báo thức trong quân vang lên, Thẩm Lãng cơ hồ là mở mắt ngay, cuối đầu nhìn người trong lòng, còn ẩn ẩn cảm giác không chân thực, người này thật sự ở bên cạnh y! Y ở quân đội, ái nhân y ngủ ở trong lòng y, chuyện y mong muốn đã lâu, giờ đã trở thành sự thật. Có đôi khi, cuộc sống thật sự không có gì có thể đoán trước, ít nhất bốn tháng trước, y cho tới bây giờ không nghĩ tới, có một ngày y sẽ ở trong quân đội ôm ái nhân thức dậy.
Thẩm Lãng muốn cảm tạ chính là để cho y gặp người này. Thật sự y chưa bao giờ tin cái gì, nhưng mà hiện tại y thật sự tin tưởng rõ ràng có thiên ý, người với người gặp nhau là có duyên phận, y có lẽ đợi mười mấy năm là vì chờ hắn, chờ hắn đi vào sinh mệnh của y, để cho y tìm được ái nhân duy nhất trong cuộc đời.
“Đừng nháo!”
Tiếng canh báo thức ồn ào kinh động Đường Mộ ngủ say, hắn than thở một tiếng, trực tiếp chui vào trong lòng Thẩm Lãng, dúi đầu vào chỗ sâu trong ngực Thẩm Lãng, không quên kéo chăn qua ôm.
Thẩm Lãng dở khóc dở cười nhìn cái người ở trong lòng y loạn cọ, người này càng ngày càng nhỏ, tư thế nằm trên giường càng ngày càng giống trẻ con.
Thẩm Lãng tung chăn, đem người trong lòng ôm ra: “Tổ tông! Rời giường.”
“Cút!”
Đường Mộ nhắm hai mắt đẩy mặt Thẩm Lãng ra, nghiêng đầu chui vào trong lòng Thẩm Lãng. Hắn buồn ngủ! Giờ này rời giường cái gì? Ngủ! Ngủ! Hắn buồn ngủ!
“Tiểu tổ tông, thức dậy, không ngủ nữa.”
Bảo hắn đi quân đội cũng không phải là để cho hắn ngủ. Một tuần ngắn ngủi thế nào cũng không thể dùng để ngủ. Lần sau còn muốn hắn lại đến, thì là một vấn đề đặc biệt khó, cho nên nếu đã đến đây, vậy hảo hảo rèn luyện cho hắn một chút.
“Họ Thẩm! Anh còn không để yên?”
“Không để yên a! Em dậy là được rồi.”
“Lão tử buồn ngủ! Anh muốn lăn thì lăn đi!“
“Anh có thể lăn, nhưng mà em cũng phải lăn cùng anh. Tổ tông, chúng ta là hai vợ chồng, đi đâu cũng phải cùng nhau!”
“Anh có bệnh! Mới sáng sớm! Anh không ngủ tôi muốn ngủ! Không được gọi tôi dậy!”
Đẩy Thẩm Lãng ra, Đường Mộ xoay người đến cạnh giường tự mình bọc chăn ngủ
“Tổ tông, thân thể em thật sự cần phải rèn luyện, dậy đi! Chúng ta bắt đầu rèn luyện buổi sáng! Chúng ta cùng nhau đi!”
“Cút!”
“Thức dậy! Tổ tông! Nhanh lên!” Trực tiếp coi thường lời nói của Đường Mộ, Thẩm Lãng xem chừng không gọi được Đường Mộ thức dậy là không được.
“Họ Thẩm! Anh đại gia có đủ chưa?!” Đường Mộ xoay người ngồi dậy, trợn mắt nhìn. Ánh mắt kia, thật sự muốn đem nam nhân này hủy đi cho xong.
“Anh không nói đùa! Anh nói thật, dậy đi! Anh ngay cả quần áo cũng chuẩn bị cho em xong rồi.”
Thẩm Lãng xoay người xuống giường, từ trong tủ quần áo lấy ra một bộ rằn ri cùng với giày quân dụng, coi như đây là chuẩn bị riêng cho hắn.
“Anh chuẩn bị lúc nào?” Đường Mộ tức đến nghiến răng nghiến lợi, người kia đã sớm chuẩn bị tốt? Chỉ là muốn chờ hắn đến?
“Hôm qua a! Hôm qua lúc em ngủ, anh bảo cảnh vệ viên đem tới.”
Kỳ thật y đã sớm chuẩn bị tốt. Chính là muốn nhìn thấy tổ tông mặc bộ rằn này một chút, y thật sự muốn biết tổ tông của y mặc bộ rằn ri ra sao. Nhưng mà không thể nói, nói ra tiểu tổ tông nhất định phát hỏa.
“Anh đi lừa quỷ đi!” Đường Mộ ngoài cười trong không cười nhìn Thẩm Lãng.
“Anh thực không lừa em! Tổ tông, quần áo này thật là hôm qua mới đem tới, được rồi, không náo loạn nữa, dậy đi! Rửa mặt chúng ta đi làm nóng người trước.”
Nhìn đi! Chỉ biết là kết quả như vậy! Y biết mà!
“Không đi! Tôi muốn đi ngủ!”
“Tiểu tổ tông, thân thể này của em thật sự cần phải rèn luyện một chút, nếu em thực không muốn động, anh không ngại tự mình tới làm vận động của chúng ta một chút!”
Thẩm Lãng nở nụ cười, nhưng mà ý cười kia Đường Mộ nhìn vào da đầu run lên.
“Hỗn đản...” Hắn vận động? Hỗn đản này vận động, vận động tuyệt đối không phải là hắn!
“Thế nào? Tổ tông, nếu không, chúng ta liền làm vận động của chúng ta một chút? Này coi như cũng là vận động.”
Thẩm Lãng chợt choàng qua đem Đường Mộ áp đảo trên giường. Cười ái muội không thôi.
“Cút! Anh vận động cũng không phải lão tử!”
“Không phải giống nhau sao? Giống nhau ở vận động. Sợ cái gì? Em nếu như không muốn đi sân huấn luyện, vậy chúng ta cứ đem nơi này đổi thành sân huấn luyện, thế nào?”
“Cút! Sáng sớm đã động dục sắc phôi!” Dùng giường làm sân huấn luyện? Vậy hắn thà rằng đứng dậy ra ngoài chạy đến chết còn có ý nghĩa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui