Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà


Đường Mộ giãy nửa ngày cũng không có rút tay mình ra được, quay đầu lại nhìn Thẩm Lãng chằm chằm, Thẩm Lãng vẻ mặt kiên định. Đường Mộ trừng y cả buổi, biết hỗn đản này rõ ràng tình cảnh thực tại xảy ra với mình vĩnh viễn chỉ có bị quản chế, liền mặc kệ nó.
Người Đường gia nhìn thấy vẻ mặt bội phục. Thật là lợi hại! Tổ tông kia hiện tại chính là một miệng núi lửa đang hoạt động, phun trào còn chưa có đi qua, hắn dám đi chạm vào. Không hổ là thần dám cùng tổ tông này bàn chuyện chung thân.
Thẩm Lãng không hiểu, mỗi người Đường gia cũng không phải là tiên sinh tốt lành gì, thiện nam tín nữ, thế nào cứ đối với Đường Mộ dung túng như vậy. Đúng vậy! Kia rõ ràng là dung túng. Dung túng rõ ràng như thế, ngay cả người mù cũng nhìn ra được, Đường Nghiệp cũng chính là Đường lão tứ đang dung túng đứa con trai này của hắn, hắn ở trên thương trường trà trộn mấy chục năm, làm sao có thể để cho Đường Mộ ăn chết? Lâm Mạt Tuyết cũng vậy, nữ nhân kia chỉ có đơn thương độc mã, con gái của một người Pháp nắm trong tay kế thừa bảo cổ Pháp, là cái gì quý phu nhân sống an nhàn sung sướng? Nói ra ai có thể tin?
Nhưng mà Đường Mộ làm quá đáng như vậy, bọn họ cũng chỉ tức giận, lại không có trở mặt, hơn nữa còn làm theo lời hắn. Đây quả thực là kỳ lạ!
Thẩm Lãng cũng không vội truy hỏi nguyên nhân, y chỉ là an tĩnh ngồi ở bên cạnh Đường Mộ nhìn tổ tông này tiếp tục nổi bão.
Trước tiên bắt đầu từ lão đại Đường gia, đến Đường lão tam kết thúc, lần lượt lần lượt cũng không lần nào chân dừng bước.
Tàn nhẫn nhất chính là hắn trực tiếp gọi điện cho Đường Qua Đường Bác, nói cho bọn hắn biết có thể nghỉ dài hạn một năm, có thể mang theo vợ mình đi chơi một vòng thế giới. Còn buộc Đường lão nhị và Đường lão tam chính miệng chấp thuận, sẽ không truy đuổi bọn họ quay lại công tác trong vòng một năm này. Ngay cả tình cờ ở nước ngoài một chút cũng không cần để ý.
Đường lão nhị và Đường lão tam bị chỉnh khóc không ra nước mắt. Một năm a! Suốt một năm! Từ trên xuống dưới, bất luận chuyện lớn nhỏ đều phải đích thân qua tay. Vấn đề là bọn họ đã bỏ không mấy năm, công ty hiện tại bọn hắn cũng rất ít quản, quyền hạn đã sớm bắt đầu trao quyền, nếu như bây giờ bọn họ đi nhặt lên, đây quả thật là hãm hại cái bộ xương già của bọn họ!
Thế nhưng vừa nghĩ tới còn có một người chịu tội thay bọn họ liền thoải mái hơn. Thảm hơn nữa cũng chỉ có một năm. Lão tứ chính là mười tám năm! Hắn phải làm đến bảy mươi tuổi! Bọn hắn liền đem một năm này vội đi qua là được rồi!
Hơn nữa lão tứ thảm nhất còn phải cùng lão bà xa nhau. Bọn họ ít nhất còn có lão bà ở bên cạnh, lão tứ chẳng những phải tiếp tục làm đến bảy mươi tuổi, lão bà cũng bị đày đi Châu Phi.
Tiểu tổ tông này là bị giận điên lên đi. Bằng không cũng sẽ không quá đáng như vậy!
Thu thập lớn xong, nhỏ đương nhiên cũng chạy không thoát.
Đường Qua Đường Bác không có tham gia chuyện này có thể an tâm nghỉ dài hạn, về phần Đường Ngạo trực tiếp tham gia, thì hoàn toàn cùng với chuyện tốt đẹp này không liên quan.
“Tam ca, Đường thị chúng ta có phải còn chưa có làm qua ngành ăn uống và hàng không hay không?”
Đường Mộ vẻ mặt nghiêm chỉnh, thế nhưng người Đường gia vừa nghe hắn nói, thì da đầu đã tê dại.
Đường Ngạo đã xanh cả mặt.
Hắn đã biết Đường Mộ muốn nói cái gì. Hắn thà rằng bị Đường Mộ trừng trị một trận nằm ở trên giường mười ngày nửa tháng, cũng không muốn loại giày vò này.
Đường thị liên quan đến rất rộng, nhưng ngành ăn uống và hàng không lại chậm trễ không có ra tay. Không phải là Đường gia bọn họ không có tài lực, mà là ngành ăn uống quá mức phiền toái. Hơn nữa, buồn cười chính là Đường gia không có sinh ra một người thích ăn, không có một người muốn đặt chân vào ngành ăn uống. Còn ngành hàng không, bọn họ là không tiện đi đoạt mối làm ăn. Nhà mẹ đẻ của tam thẩm hắn chính là làm ngành vận chuyển hàng không. Hai nhà còn là thế giao, ông nội năm đó cùng với Diệp gia kết thân cũng đã nói Đường gia sẽ không đặt chân vào ngành vận chuyển hàng không.
Bây giờ tổ tông này rõ ràng muốn hắn đi đoạt mối làm ăn. Còn là cưỡng đoạt!
Về phần ngành ăn uống hắn là ba trăm lần không nguyện ý. Cái trò vui kia vừa nhỏ lại rườm rà, hứng thú của hắn là ngành chế tạo trang bị quân dụng, hắn đối với ngành ăn uống gì đó không có hứng thú. Không! Là toàn bộ Đường gia đều không cảm thấy hứng thú.
Đường gia làm địa sản, làm tài chính, làm IT, làm sản xuất, làm y, làm lưu thông, cái gì kiếm tiền làm cái nấy nhất định không làm ngành ăn uống. Bây giờ Đường Mộ cư nhiên bảo hắn đi phát triễn ngành ăn uống.
“Mộ, ông nội lão nhân gia đã nói, chúng ta không thể làm ngành vận chuyển hàng không! Ngành nhà tam thẩm làm giàu, đoạt không chân chính! Bây giờ em bảo anh đi làm, lão nhân gia chắc là sẽ không đồng ý, em muốn ông nội làm sao đối mặt với Diệp lão? Em bảo ông nội đem mặt già nua của mình để ở đâu?” Coi như xong! Coi như xong! Không làm! Chuyện thất đức hắn không làm!
“Làm! Vì sao không làm? Diệp thị sớm đã bắt đầu chuyển sang những ngành nghề khác. Nếu như em nghe ngóng không lầm, hiện tại ngành vận chuyển hàng không của Diệp gia bị tác động trước nay chưa từng có. Hàng không Bạch Ưng mới nổi lên hiện tại đã đem Diệp thị áp chế, nếu không phải là Diệp gia dẫn đầu, chúng ta vì sao không thể tham gia cạnh tranh? Đem Bạch Ưng làm sụp đổ, Diệp lão sẽ khen ngợi anh.” Đường Mộ ung dung kết luận.
“Làm đi! Tiểu Ngạo, tam thẩm ủng hộ con, dù sao anh trai ta bây giờ cũng đem trọng tâm Diệp thị dời khỏi ngành vận chuyển hàng không, không cần sợ xung đột với Diệp thị.” Diệp Mạt vừa nghe vội vàng lên tiếng khuyên nhủ!
“Ông nội sẽ không đồng ý.” Đường Ngạo làm như người sắp chết còn giãy dụa! Tam thẩm! Con không có chọc ngài a! Không cần phải bỏ đá xuống giếng đi!
“Yên tâm, ông nội sẽ đồng ý!” Đường Mộ trực tiếp đem hy vọng cuối cùng của hắn bóp chết từ trong nôi. An tâm đi đi! Không có bất kỳ trở ngại!
Đường Ngạo không lời nào có thể bác bỏ. Hắn đã quên, vị đại boss trong nhà kia cũng đang chờ làm thịt. Cũng sẽ bị xử lý. Bọn họ hiện tại chẳng qua là bắt đầu trước mà thôi. Vị kia cũng sẽ theo kịp. Bồ tát đất sét qua sông cũng khó bảo toàn, làm sao có thể tới làm Thượng đế giải thoát bọn họ bị nạn!
“Vậy ngành ăn uống có thể không làm không? Mộ, anh đối với trò vui kia thật sự không có hứng thú, em để cho anh làm chỉ có thua lỗ! Ông nội nói, thêm nữa cũng không thể lãng phí! Anh không đi đốt tiền vô nghĩa có được hay không? Lãng phí sẽ bị thiên lôi đánh!” Như thế từ chối được không, như thế có thể từ chối hay không a?
“Tam ca, ngành ăn uống là làm chắc rồi, Đường gia gia đại nghiệp đại, vẫn chưa có một cái nhà hàng, chúng ta làm một nhà hàng là tốt rồi, làm tốt làm hoàn mỹ! Nhưng mà không cho phép thua lỗ.”
“Vậy nếu như thua lỗ thì làm thế nào?” Lỗ vốn! Hắn nhất định làm cho trò vui này lỗ đứt vốn!
“Nếu lỗ vốn, vậy năm tới sẽ để cho đại bá, nhị bá, tam bá và ba em đều về hưu, để cho đại ca, nhị ca tự mình lập nghiệp, Đường thị liền giao cho một mình anh nắm hết quyền hành. Ta tin tưởng, bọn họ đều nguyện ý, đúng không?” Đường Mộ quay đầu lại nhìn về phía những người khác của Đường gia.
Nhận được tất cả mọi người mạnh mẽ gật đầu. Quá tốt! Quá tốt! Tha thiết ước mơ!
Đường Ngạo vẻ mặt cứng đờ.
“Đường Mộ, mọe em đại gia! Không được lôi kéo người khác giở trò như thế!” Rốt cuộc bạo phát! Đường Ngạo hiện tại chỉ muốn đem hắn đánh một trận, để cho hắn không xuống giường được. Mụ nội nó! Hỗn tiểu tử này có phải vô pháp vô thiên hay không?
“Tam ca, em đã từng nói rồi, đại gia của em chính là ba của anh.” Đường Mộ bĩu môi một cái, không thèm để ý đến lửa giận của Đường Ngạo.
“Đường Ngạo, ngay cả cha con cũng dám chửi có phải hay không?” Đường lão đại chỉ vào con trai mình, vô cùng tức giận.
Đường Ngạo hết chỗ nói rồi. Hắn từ nhỏ dưới mười tuổi đã từng khi dễ tiểu tử này, sau mười tuổi đều là tiểu tử này khi dễ hắn. Bây giờ vẫn là như vậy. Xem đi! Hắn đem Đường gia từ trên xuống dưới thu thập một lần. Người Đường gia còn là đứng về phía hắn. Đây là cái thói đời rách nát gì?
Thẩm Lãng rốt cuộc hiểu rõ, già trẻ Đường gia đều là đem tổ tông này cưng chiều thành đầu sỏ thế này, Đường Mộ hôm nay xem như quá đáng như vậy, thế nhưng người Đường gia vẫn là đứng về phía hắn.
Đường Ngạo không nói gì chống đối, ngoan ngoãn làm ngành ăn uống, vận chuyển hàng không. Còn không thể làm lỗ vốn, nhất định phải lợi nhuận, nếu không cuộc sống nước sôi lửa bỏng chân chính của hắn mới phải bắt đầu. Vừa nghĩ tới toàn bộ Đường thị ném cho một mình hắn, hắn liền lạnh run.
Hắn không biết mấy đầu sỏ Đường gia đã bắt đầu lập mưu làm thế nào để hắn làm lỗ vốn. Trong đó có cha hắn rất hăng hái. Tốt như vậy! Chỉ cần làm cho tiểu tử này lỗ vốn, vậy bọn họ sang năm sẽ được giải phóng tập thể! Không cần tiếp tục làm kinh doanh nhàm chán như thế nữa, không cần mỗi ngày mệt mỏi giống như một con chó, không cần lại đi sớm về khuya, ngẫm lại chính là thiên đường.
Đường Ngạo vẫn không biết cha ruột của hắn đã dẫn đầu tìm cách hãm hại hắn, nếu như hắn biết hiện tại là trước lang đuổi sau hổ đón, không khóc đến chết cũng không được.
Hắn không biết lúc đó đầu thế nào nóng lên đáp ứng tham gia vào chuyện tồi tệ này chứ. Hắn lúc nào chọc vào Đường Mộ mà không có bị thương tích. Thế nào cũng chưa có một lần học có được không?
Nếu như không có tham gia vào chuyện tồi tệ này thì tốt biết bao. Bây giờ có thể ở nước ngoài tiêu tiêu sái sái nghỉ dài hạn. Hiện tại lão đại, lão nhị đều có thể nghỉ phép một năm, muốn làm cái gì thì làm cái đó. Hắn lại phải ở đây miệt mài tận lực làm việc.
“Ba, ba cũng xuất viện đi! Ở lại trong bệnh viện thế này cũng không ngại phiền? Con đi về, mọi người từ từ trò chuyện.” Thu thập sạch sẽ, Đường Mộ đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Thẩm Lãng cũng đứng dậy theo: “Không cùng nhau về nhà?”
Đường Mộ kéo ra khóe miệng: “Tôi không về Đường gia, bọn họ và tôi không cùng đường.” Hừ, hắn hiện tại không muốn trở về nơi đó, chờ lửa giận của hắn tiêu mất hãy nói, với lại bây giờ trở về lão hồ ly kia cũng đã chạy rồi.
Thẩm Lãng tiến lên đem Đường Mộ kéo vào trong lòng: “Về chỗ của anh?” Y hào hứng hỏi.
Đường Mộ đẩy y ra, cười nhạt: “Tôi về chỗ của tôi.” Hắn có nơi để đi.
“Chỗ của em, được!” Vừa lúc y cảm thấy đóng quân ở Đường gia không tiện, đúng lúc có chỗ khác.
“Anh không trở về quân đội? Có phải trưởng quan đều chơi bời lêu lỏng như vậy hay không? Không làm gì cả, suốt ngày đi lung tung ở bên ngoài? Quốc gia nuôi quân nhân như thế à?” Hiện tại Đường Mộ còn đang ở đoạn cuối bùng nổ há miệng tuyệt đối không có lời hay phục vụ.
“Tổ tông, anh nói rồi, anh là đang nghỉ phép, năm trước anh nghỉ không tới một tuần lễ, năm nay nghỉ bù. Quốc gia đem tiền nuôi anh, nhưng quốc gia cũng phải để cho anh nghỉ ngơi, anh là người, cũng không phải là máy móc, đúng không?”
Thẩm Lãng tiếp tục tiến lên kéo Đường Mộ đến bên cạnh, tùy thời đem hắn ôm vào trong lòng, cũng không để ý ánh mắt kinh ngạc của người Đường gia.
“Anh một năm hiếm khi được nghỉ phép, không ở nhà cùng người nhà của, dán sát tôi làm gì?” Đường Mộ vẫn kiên trì không ngừng kéo ra khoảng cách giữa hai người.
“Lãnh đạo cao tầng trong nhà đã phê chuẩn, anh trước có thể giải quyết đối tượng rồi về nhà. Nếu như tổ tông em hiện tại không ngại theo anh về nhà gặp mặt người nhà của anh, vậy thì chúng ta bây giờ có thể lập tức về nhà.” Thẩm Lãng thoải mái trả lời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui