Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà


Thẩm Lãng lưu luyến ngồi ở mép giường, một hồi giúp vợ đã ngủ say dịch dịch chăn, một lát nhìn xem thiết bị sưởi, một chốc nhìn xem cửa sổ có đóng kỹ hay không, xác định điện thoại di động sáng mai bảy giờ tự động khởi động nhắc nhở vợ không được ngủ quên. Cái gì cũng kiểm tra rồi, y thở dài ngồi ở mép giường, nhìn tiểu tổ tông này ngủ say. Từ khi Đường Mộ từ Đức trở về, đây là buổi tối đầu tiên bọn họ xa nhau, thật sự thấy không nỡ rời đi.
Điện thoại đột nhiên vang lên, Thẩm Lãng mạnh mẽ tiếp lấy, tiện tay vỗ người bị tiếng chuông điện thoại kinh động: “Alo.”
“Đại ca, anh tối hôm nay có trở về nhà hay không? Hiện tại đã mười một giờ bốn mươi tám phút.” Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói nữ trêu chọc.
“Một chút nữa anh sẽ trở về.” Nhìn Đường Mộ tiếp tục ngủ yên, Thẩm Lãng kéo khóe miệng, khóe mắt đều là tiếu ý.
“Thế nào? Luyến tiếc bà xã giường cao gối ấm sao?” Người kia không một chút hàm súc cười nói.
“Thẩm Ly, miệng của em như thế nào vẫn là không có giữ cửa như vậy?” Nha đầu này, bản thân một đại cô nương chưa kết hôn lại có thể tới trêu chọc chuyện trong phòng của hai vợ chồng bọn hắn? Cái này còn thể thống gì?
“Hừ! Anh kết hôn em chính là không thoải mái không được? Anh vừa kết hôn em liền bị đứng đầu tiếp nhận thử thách của bọn họ. Anh cảm thấy em nên cao hứng à?”
Cô gái gọi điện thoại chính là Thẩm Ly ba mươi tuổi vẫn chưa có đối tượng, không có lý tưởng kết hôn của Thẩm gia. Khi cô ở tây bộ chơi bất diệc nhạc hồ, Thẩm Mặc tiểu tử kia gọi điện cho cô, bảo cô trở về tham dự hôn lễ của đại ca. Lúc đó ý nghĩ duy nhất của cô chính là, khinh bỉ nam nhân này đến chết.
“Anh là cảm thấy sau lưng có quỷ đang đuổi anh hay là thế nào? Lúc này mới mấy tháng? Lúc lễ mừng năm mới em về nhà, anh mới công bố tính hướng của mình. Hiện tại ngươi lại tìm được người kết hôn rồi? Người kia là anh tìm kẻ lừa đảo đi?”
Cô giận! Cô rất tức giận! Con bà nó! Cô tưởng là ngày lành của cô bắt đầu rồi, kết quả đâu? Ba tháng không tới! Cô sẽ lên pháp trường!
“Từ từ tức giận đi! Bất quá, anh tìm không phải là kẻ lừa đảo, là người yêu thật sự của anh! Anh yêu em ấy, cho nên bọn anh kết hôn, còn em, chờ đi! Bọn họ sẽ tìm em nói chuyện chung thân đại sự của em sau. Bất quá, em cũng nên kết hôn rồi! Nếu không kết hôn, em lập tức chính là sản phụ cao tuổi, cho nên vẫn là kết hôn sớm một chút đi! Đỡ phải lo lắng đề phòng.”
Ngại ngùng, y mười mấy năm nay học cũng không phải là cái loại bị động bị đánh, chủ động ra trận mới là giáo trình học nghiệp của y?

“Thẩm Lãng! Anh đừng tưởng rằng hiện tại anh kết hôn rồi, liền đắc ý! Em cũng không tin ngươi ba tháng ít ỏi này tìm được người yêu! Em thấy hôn này anh đại khái cũng là hai năm ngắn ba năm dài đi! Nói không chừng cũng không cần đợi em thành sản phụ cao tuổi, anh sẽ khôi phục thân phận độc thân! Tới lúc đó anh sẽ là một người vừa ly hôn, xem anh đắc ý được bao lâu!” Thẩm Ly là thật sự không tin người này nhanh như vậy đã tìm được người yêu thật lòng muốn sống cả đời!
Trước khi kết hôn một ngày bị người ta khẳng định hôn này chỉ có tuổi thọ hai ba năm, Thẩm Lãng cũng không tức giận, y nhún nhún vai: “Chúng ta đánh cược, thế nào?”
“Để làm gì? Đánh cái gì cược?” Thẩm Ly không hiểu, tư duy của người này sao toát ra như vậy?
“Nếu như, anh không ly hôn trong vòng hai năm, vậy em liền ngay trước mặt cả nhà cúi đầu xin lỗi với anh, còn tiện đường làm bảo mẫu cho anh một tháng. Thế nào?”
Thẩm Lãng cúi đầu nhìn Đường Mộ vẻ mặt ngủ mang theo tính trẻ con, sủng nịch cười. Người này y sẽ không buông tay! Giống như y nói, sau khi kết hôn muốn ly hôn? Không có cửa đâu!
“Không cược!” Thẩm Ly vừa nghe không chút do dự cự tuyệt. Nếu cô ngay trước mặt người nhà nói xin lỗi cùng người này đánh cược, cược y trong vòng hai ba năm ly hôn. Vậy kết cục của cô sẽ trực tiếp bị bóp chết!
Người Thẩm gia đều là nhân tài đối với hôn nhân một lòng trung trinh. Một khi kết hôn, thì quyết không cho phép ly hôn. Hôn nhân đối với người Thẩm gia mà nói, thần thánh không thể xâm phạm. Cho nên người Thẩm gia đều kết hôn muộn, bởi vì trước khi không có đủ mười phần nắm chắc, bọn họ thông thường sẽ không dễ dàng nói kết hôn. Một khi kết hôn chính là chuyện cả đời. Quyết không thể qua loa.
“Hừ, Thẩm Ly, em dám ở một ngày trước khi anh kết hôn nguyền rủa anh ly hôn. Chờ xem! Em còn đang ở phía sau phơi đấy!”
Thẩm Lãng sẽ không để cho ai đó kết hôn ngày đó sống dễ chịu. Ai nói lòng dạ nam nhân rộng rãi? Nam nhân này chính là một lòng dạ hẹp hòi đố kỵ! Muốn y lòng dạ rộng rãi, vậy nhất định không thể đem người yêu quý nhất của y đem chuyện hôn nhân của y nói, nếu không lòng trả thù của người này cùng nhau, tuyệt đối không có kết cục gì tốt đẹp.
“Đại ca, em nghĩ anh hiện tại thật sự giống phụ nữ, em nói nam nhân nhà anh thủ đoạn này không tệ a!”
“Phải không? Cám ơn khích lệ a.” Anh một khoản một khoản sẽ cho em nhớ kỹ.
Thẩm Lãng rời khỏi Đường gia đã là mười hai giờ mười lăm, những người chơi đấu địa chủ kia vẫn chưa tận hứng, nháo la hét chiến đấu liên tục nhiều nơi đến Thẩm gia tiếp tục.

Cảnh Trác bọn họ bởi vì là bạn thân của Đường Mộ thì ở lại Đường gia, đợi sáng mai Thẩm Lãng tới đón, Lợi Quốc Đống bọn họ bởi vì là bạn thân của Thẩm Lãng thì cùng Thẩm Lãng chiến đấu liên tục đến đại viện Thẩm gia.
“Thẩm Lãng, trên đường cẩn thận một chút, những đoàn xe đó đều không có vấn đề gì chứ?” Lâm Mạt Tuyết lần đầu tiên cảm thấy mình có tiềm chất lão thái bà.
“Ân, mẹ yên tâm, mọi thứ đều chuẩn bị xong. Đừng lo lắng, nghỉ ngơi thật tốt!” Thẩm Lãng cách cửa sổ xe tiếp nhận dặn dò sau cùng của mẹ vợ.
“Được, đi đi! Lái xe chậm một chút.”
“Vậy ngày mai gặp, mẹ.” Thẩm Lãng đóng cửa sổ xe, rời khỏi Đường gia, về nhà chờ hôn lễ ngày mai.
Về đến Thẩm gia, Thẩm Lãng cảm thụ giống như Đường Mộ vậy. Nhìn người cả phòng này! Y liền quáng mắt! Thất đại cô bát đại di toàn bộ đủ cả! Hơn nữa tình trạng trong đại sảnh cũng là giống như Đường gia vậy – tụ tập đánh bài!
Mạt chược bài poker đủ cả ra trận, khác biệt duy nhất chính là, Đường gia là tây trang, nơi này là quân trang! Những trưởng bối trưởng quan đó bình thường quân trang thẳng tắp, vào lúc này hoàn toàn không có hình tượng mà ở chỗ này tụ tập đánh bài đến mặt mày hồng hào.
“Đêm nay không ngủ! Chúng ta chiến đấu tới sáng.” Thẩm Mặc dương dương bài trong tay, cười nói.
“Được!” Mấy người chưa tận hứng kia lập tức đi tới ngồi vây quanh.
Thẩm Lãng lắc đầu, y thật sự không muốn lại ở chỗ này tiêu hao tới sáng. Y ngày mai còn phải bận rộn, hơn nữa còn là cái loại bận rộn chân không chạm đất. Y hiện tại chỉ muốn đi nghỉ ngơi thật tốt ngủ bù.
“Chú rể, đêm nay không được ngủ, phụng bồi đi! Nếu như anh không muốn đêm mai không được ngủ!” Thẩm Thành chính là đệ nhất đại muộn tao oa của Thẩm gia. Thời gian mở miệng ít, nhưng mà là cái loại vừa mở miệng bảo đảm là lôi đến một mảnh.
“Nhà chúng ta hiện tại có mấy người kết hôn?” Thẩm Lãng cũng không gật đầu, mà là nhàn nhạt hỏi ngược lại một câu!

“Đại ca, anh ngày mai kết hôn vui choáng váng đầu đi? Nhà chúng ta anh là người đầu tiên kết hôn a!”
“Ý tứ chính là mấy đứa đều vẫn chưa kết hôn đúng không?” Thẩm Lãng cười hì hì hỏi một câu.
“Đại ca, anh thật sự không có chuyện gì chứ?” Thẩm Lâm thật sự có chút không hiểu.
“Thẩm Lâm! Câm miệng!” Thẩm Thành vẻ mặt trầm xuống. Người này thật sự là quan tới chức thiếu tướng a!
“Làm gì a?” Thẩm Lâm cái đầu nhỏ kia còn chưa phản ứng kịp.
“Không làm gì, mấy đứa chơi đi! Anh đi xem bà nội một chút!” Thẩm Lãng dương cao dáng vẻ người thắng cuộc rời đi.
“Bách, bọn họ nói cái gì bí hiểm a?” Thật sự không hiểu, Thẩm Lâm theo thói quen quay đầu lại hỏi ca ca song sinh.
“Tiểu tử! Anh thế nào lại cùng em là song sinh a?” Thẩm Bách cảm thấy mình cần phải đem phần trí lực kia của tiểu bạch này đồng thời thu thập sạch sẽ. Bằng không hắn một thiên tài chỉ số thông minh cao tới một trăm bảy, tại sao có em trai song sinh ngốc như vậy!
“Bởi vì anh đoạt thứ thuộc về em a!” Thẩm Lâm hai tay ôm ngực, lạnh lùng dương dương khóe miệng.
“Thẩm Lâm! Em là ngốc thật hay là ngốc giả?” Có đôi khi, Thẩm Bách cảm thấy tên này chính là giả bộ. Tỷ như vừa mới cái biểu tình kia, thật sự không giống tiểu bạch sinh sống cùng một chỗ với hắn mười chín năm!
“Anh cảm thấy thế nào cho là thế nấy!”
“Em có thể bò xa một chút rồi!”
“Bách, anh làm gì muốn em bò xa một chút vậy?”
Xem đi! Xem đi! Lại nữa rồi! Thẩm Bách chỉ muốn phát điên!

Đám người chơi bài kia nhìn hai kẻ dở hơi này, chỉ có thể lắc đầu. Thật sự không hiểu, Thẩm gia thế nào lại sinh ra hai tên như vậy!
Thẩm Lãng đẩy cửa phòng bà nội, tưởng là bà nội đã ngủ rồi, y chỉ là hai ngày không có trở về, muốn nhìn bà một chút mà thôi, nhưng lại nhìn thấy trong phòng bà đèn sáng, bà nội vốn nên chìm vào giấc ngủ đang ngồi ở trên giường xem báo.
“Đã trễ thế này sao còn chưa ngủ a? Bà nội.”
“Đã trở về? Vừa mới uống thuốc, chờ một chút liền ngủ. Tiểu Mộ đâu?” Vừa thấy là Thẩm Lãng, bà nội Thẩm thoáng cái tinh thần tỉnh táo, nhưng không thấy người kia trong kỳ vọng của bà, có một chút xíu thất vọng.
“Ngày mai chính là hôn lễ, em ấy ở Đường gia, sáng mai con sẽ đi đón em ấy.” Thẩm Lãng thấy bà nội tước hỉ thất vọng, nhưng mà y biết bà nội là chờ ngày mai đã rất lâu rồi.
“Cũng đúng! Xem này, ta hồ đồ rồi! Ngày mai chính là hôn lễ a! Con cao hứng không?” Bà nội Thẩm nhìn đại tôn tử, không nói ra được vui mừng, thật tốt a! Y sắp kết hôn rồi.
“Cao hứng! Con rất cao hứng!” Thẩm Lãng gật đầu.
“Sau khi kết hôn với Tiểu Mộ phải sống thật tốt, không được khi dễ nó! Nếu không bà nội cũng không đáp ứng.”
“Con yêu em ấy cũng không kịp làm sao lại khi dễ em ấy được. Bà nội, ngài yên tâm, con sẽ cùng em ấy sống thật tốt, đem em ấy trở thành người yêu quý nhất để yêu, để sủng nịch.”
“Tốt, vậy mới là nam nhân tốt của Thẩm gia.” Bà nội Thẩm cười đến kiêu ngạo tự hào. Đây là đứa nhỏ bà tự tay dạy dỗ trưởng thành, tốt như vậy, tốt đến nỗi khiến cho trong lòng bà cao hứng.
“Ngủ đi, bà nội, ngày mai còn phải dậy sớm.” Thẩm Lãng nhìn thời gian một chút, dặn dò bà ngủ sớm.
“Ừ, con cũng ngủ sớm một chút đi, không thể làm lỡ ngày mai đi đón cháu trai bảo bối của ta.”
“Được, không làm lỡ.” Y cũng không muốn làm lỡ đâu. Ngày mai chính là hôn lễ rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận