Phu Nhân Tuyệt Sắc: Giáo Chủ Yêu Nghiệt

Kịch Hay không xem là phí Mộc Thủy Lung vừa bước gào sảng liền nhận không ít ánh mắt thương hại, chăm chọc chán ghét?

Mộc Thủy Lung xem thường lướt qua ngồi vào ghế đích nữ của mình " Nhị Thúc Cho gọi Thủy Lung không biết là có chuyện gì?"

" Người Tìm Ngươi là Đại Thiếu Gia Phủ Tả tướng" Mộc Thiên Sanh Thờ ơ nói, Mộc Thủy Lung nhàn nhạt liếc qua Nam Nhân mặc Cẩm Bào màu vàng thiêu hoa Ừ Thì cũng tuấn mĩ đó nhưng khẩu vị không hộp với nàng cứ cảm thấy hình tượng của hắn cứ giả dối thế nào ấy?.

" Nếu như Quận Chúa đã đến ta sẽ vào thẳng vấn đề, Năm đó mẫu Thân cũng Trưởng công chúa định ước cho ta cùng Quận chúa đây, Hôm nay ta đến là để lui hôn" Cố Ngọc Tiêu xếp quạt lại vẻ mặt ái náy.


"Ha thì ra là đến thoái hôn" Không Ít lời chăm chọc thốt lên.

" Quả thực năm đó mẫu thân đã quá vội vàng cho mối hôn sự này, chỉ là có đều" Mộc Thủy Lung ngừng lại một chút, Khiến Cố Ngọc Tiêu Gấp như ngồi trên chảo nóng.

"Có Đều Gì xin quận chúa cứng nói" Cố Ngọc Tiêu Cô gắng nặn ra một nụ cười tươi, Mộc Thủy Lung nhìn mà buồn cười.

" Năm đó khi định hôn ước Phủ thừa tướng đã đưa một miếng ngọc bội làm vật đính ước, theo quy định ai làm mất vật đích ước chính là chủ động từ hôn, Bổn quận chúa không nhớ đã nén nó ở xó nào hay tịm cầm đồ nào rồi, Như Vậy Là Bổn Quận Chúa Hưu ngươi" Mộc Thủy Lung Nụ cười mỉa mai nhìn Cộ Ngọc Tiêu, Muốn Hưu lão nương? về bụng mẹ cải tạo lại đi.

"Ngươi....Người" Cố Ngọc Tiêu trăm vạn không nghĩ một cái phế vật này cho hắn một vố đau như vậy.

" Thì Ra Cố công tử bị bệnh cà lăm mau hồi phủ chữa bệnh nhanh đi" Mộc Thủy Lung thiệt tình khuyên bảo.

" Mộc Thủy Linh nỗi Nhục Hôm nay hôm khác ta tìm người báo, đại bá cáo từ hừ!" Cố Ngọc Tiêu thẹn hóa quá giận vùng vằn boe đi.


người đi rồi không khí bắt đầu quỷ dị, hôm nay đại tiểu thư trúng tà hay sao lại to gan lớn mật.

" Nhị Thúc có hay không có chuyện cần nói với ta?" Mộc Thủy Lung chuyển mắt về phía chủ vị ánh mắt tựa tiếu phi tiếu khiến, Mộc Thiên Sanh giật mình Thật ra nàng rất giống đại ca từ khi chất cho tới ánh mắt, nhưng mà con nha đầu này hôm nay làm sao thay đổi như vậy?.

"Đường Đường là Đích Nữ Thái Úy Hầu Phủ chỗ ở so với hạ nhân cũng không bằng, Nhị Thúc Hay không cho ta một cái công đạo" Mộc Thủy Lung nhàn nhạt hỏi bên mép vẫn treo nụ cười nhưng khi nhìn vào làm người ta sởn cả óc gáy.

" A Cái này..." Mộc Thiên Sanh nhất thời không biết nói gì Trong lòng ông một nỗi sợ nhen nhúm nhưng ông không biết nó từ đâu?.

" 4 năm qua ta vẫn không nói các người đừng nghĩ ta không phản khản liền leo lên đầu ta mà ngồi, Nhị Thúc người có nghe nhường một thước bước 1 dặm hay không" Mộc Thủy Lung chống tay lên thành ghế bên mép lại treo nụ cười nhàn nhạt mắt nàng nhẹ đảo qua mọi người còn ở đại sảng?.


" Thủy Lung à haha Nhị Thúc nào có làm khó con đâu, Nhị Thúc Hiện Tại sẽ chọn cho con một lầu các mới Con cũng biết Nhị Thẩm con quảy lí phủ trưởng công chúa to lớn có sou suất cũng là chuyện thường tình" Mộc Thiên Sanh cố nặn nụ cười tự nhiên nhất hòa giải với Mộc Thủy Lung nha đầu này nay trúng tà hay sao lại miệng mồn sắc bén như vậy.

" Ồ Nhị Thúc còn biết đây là phủ trưởng công chúa ta còn tưởng người biến nó thành của Mộc Phủ rồi chứ" Mộc Thủy Lung vờ như kinh ngạc ngước lên nhìn sắc mặt của Mộc Thiên Sanh không ngoài dự đoán coi như không để nhìn đi.

" Lung Nhi con thật kéo nói đùa" Mộc Thiên Sanh haha hihi cười tiếng cười rõ ràng có chút cứng nhắc Mộc Thủy lung buông tách trà đã nguội lạnh tựa như lòng nàng.

" Chuyện lầu các ta về nơi mẫu thân từng ở cảm phiền ai đã ở làm ơn lăn đi sơm một chút còn nữa chính là chuyện hồi môn cũng nên vật về quy chủ, đừng để đến tai Hoàng nãi nãi" Mộc Thủy lung mở miệng nói vài câu nghiên đầu nhìn bọn họ rồi nghên ngang rời đi


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận