“A, phải không?”
Nhìn Lộ Nhi cuối cùng cũng bình thường trở lại, Hiên Vương cười không lý do:
Nha đầu này, tại sao luôn là ngoài dự đoán mọi người như vậy đây?
Mới vừa rồi không khí rõ ràng tốt như vậy, hai người chăm chú nhìn nhau đầy ẩn tình, nhưng nàng. . . nhưng nàng hết lần này tới lần khác muốn phá hư không khí!
Có điều nghe lời nói của nàng nghĩ một đằng nói một nẻo, hắn rất tự nhiên bỏ quên ý vị oán giận không cam lòng, coi tất cả là lời thật lòng đi!
“Dĩ nhiên. Vương gia, ngài đi ra ngoài nhiều ngày như vậy, mệt mỏi không?”
Thay bằng khuôn mặt tươi cười lấy lòng, Lộ Nhi chợt phát hiện, mình rất có năng lực làm chó săn Hán gian!
Thật ra thì, cũng không tính là làm chó săn, nàng cũng chỉ là phát hiện, mình lại có lúc lấy lòng người như vậy mà thôi.
“Có chút mệt mỏi. Lộ Nhi, lại đây giúp ta bóp vai. . . . . .”
Hai mắt mạnh mẽ dâng lên sóng nước, không ngừng bắn điện cao thế, dáng vẻ nào thể hiện muốn được bóp vai, rõ ràng chính là đang dụ dỗ:
Tiểu hồng mạo, ta đói bụng, mau tới đây, để cho ta ăn ngươi đi!
Tuy nhiên đáng tiếc chính là, Lộ Nhi tập trung tinh thần vào đứa nhỏ, căn bản cũng không có thấy tính toán trong mắt người ta.
“Ha ha, Vương gia, ngài mệt mỏi a, vậy. . . . . . vậy ta giúp bóp vai giúp ngài. . . . . .”
Ô ô, Lộ Nhi chính là đi tới lấy lòng, tay mới vừa chạm đến vai của người nào đó, nàng cũng cảm giác được có chút không tốt ——
Tay của người nào đó một phát bắt được nàng, thậm chí nàng chưa kịp kêu lên, thân thể liền bị Hiên Vương áp ở phía dưới, môi anh đào đỏ thắm cũng bị hắn hung hăng ngậm. . . . . .
Nụ hôn kia, cực kỳ vội vàng, cũng cực kỳ bá đạo!
Hai mắt hắn giống như ngọn lửa thiêu đốt, đôi môi lửa nóng bỏng, lưỡi dài càng thêm bá đạo cạy ra hàm răng đóng chặt, điên cuồng khuấy động đôi môi ngọt ngào đã lâu không nếm thử. . . . . .
“Ưm . . . . .”
Tiếng kháng nghị rất nhỏ từ hai đôi môi đang dán chặt nhau mà phát tán ra nhưng thanh âm lại vô lực như vậy!