Nhưng hắn thật là kiên cường, đau như vậy, ngay cả cổ họng cũng không kêu một tiếng!
“Không có! Có thể lúc ấy trong lòng gấp gáp, nhưng mọi chuyện ở đây đều bình thường, căn bản không có chỗ nào không đúng. . . . . .”
Khánh Vương cũng nhăn mày, vẫn không nghĩ tới làm sao bọn họ lại vào trận pháp này!
“Nhưng ta không nghĩ tới, điểm mấu chốt là, khởi động trận pháp lại là máu ngựa!”
Từ khi con ngựa nổi điên bắt đầu chạy, hắn nên biết, những người đó cũng bị chế trụ, căn bản đã không có bất kỳ lực phản kích nào, bọn chúng làm sao có thể kiêu ngạo như vậy?
Vốn dĩ là máu ngựa khởi động trận pháp, đây là lần đầu tiên hắn nghe qua.
“Thị Huyết mê hồn trận này, thật ra ta nhớ ở trong một quyển sách đã từng đọc. Ta nhớ được, đây chỉ là một trận pháp phòng thủ, cũng không có bao nhiêu lực công kích, mà bọn chúng làm như vậy, ta cảm giác tạm thời bọn chúng sẽ không làm gì được chúng ta! Dù sao, bọn họ cũng chỉ là người trong giang hồ, còn không có gan lớn đến nỗi muốn đối kháng với cả hoàng thất Đại Nguyệt!”
Khánh Vương gật đầu một cái, cực kỳ nghiêm túc liếc nhìn Lộ Nhi, thở dài nói:
“Thứ bọn chúng muốn, không phải là bạc sao? Bọn họ ra bạc, chúng ta cũng có bạc!”
“Đúng, bọn họ ra một vạn lượng bạc, chúng ta cũng có thể ra nhiều tiền hơn mua lại tính mạng Lộ Nhi!Thất Lục Sát, ta biết các ngươi đang lắng nghe, các ngươi nghe cho kỹ!Thị vệ của bổn vương đã sớm trở về báo cho Hoàng thượng, nếu như chúng ta có chuyện không may, các ngươi cũng nên biết, cả hoàng thất sẽ không từ bỏ ý đồ!Về phần các ngươi muốn vạn lượng bạc trắng, chúng ta có thể cho các ngươi!Không, chỉ cần các ngươi chịu thả Lộ Nhi, bổn vương sẽ cho các ngươi vạn lượng hoàng kim!Các ngươi cũng là người thông minh, vẫn nên suy nghĩ kỹ một chút đi!”