Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên Qua


Chu quản gia liền vội vàng gật đầu tạ tội, Khánh Vương nhàn nhạt cười một tiếng, đưa mắt nhìn Chu quản gia sau khi rời đi, hắn chợt ha ha cười lớn:
Lộ Nhi, Hiên Vương phải cùng công chúa thành thân rồi, nàng thật yêu huynh ấy như vậy sao?
Nàng yêu đến nỗi có thể cam tâm tình nguyện làm tiểu thiếp của huynh ấy sao?
Dù sao cũng có cảm giác, Lộ Nhi không phải là một người chịu thiệt như vậy, ngày hôm qua lúc Hoàng thượng nói với hắn, hắn cũng không có phản đối.
Tại sao phải phản đối chứ? Hiên Vương cưới công chúa, đối với hắn mà nói, cũng không phải là một chuyện xấu gì.
Ha ha, hết thảy đều rất tốt, Lộ Nhi, ta không tin nàng là Lộ Châu, chờ chân ta khỏi hẳn, ta sẽ tự mình cho nàng hạnh phúc.
Hiên Vương đi tìm nàng, nhưng hôn kỳ của huynh ấy được định ở ba ngày sau, Hiên Vương có thể trở về kịp ngăn cản sao?
Khánh Vương tin tưởng, hẳn là sẽ không, hắn vừa tới Đại Hướng quốc, đoán chừng đánh chết hắn hắn cũng không dám tin tưởng, Hoàng thái hậu sẽ gấp gáp như vậy, quyết định hôn sự của hắn đi?
“Khánh, trong lòng của con vẫn không bỏ được sao?”
Lúc tới đây, vừa hay nhìn thấy Chu quản gia cũng ở đó, Điệp phu nhân không có xuất hiện, cũng nghe được hết đối thoại của bọn họ.
Khánh Vương, tại sao phải si tình đối với nữ nhân căn bản cũng không thuộc về con như vậy chứ?
Nữ nhân kia có cái gì tốt, nàng ta hại con thành như vậy a!
Điệp phu nhân hận hận nghĩ tới, nàng hi vọng Hiên Vương cùng công chúa thành thân, nhưng nàng không hy vọng, Khánh Vương sẽ vẫn tưởng nhớ đến Lộ Nhi.
“Nương, làm sao nuơng lại ở đây. . . . . .”
Thu hồi nụ cười đắc ý trên mặt, Khánh Vương biết Điệp phu nhân không thích Lộ Nhi, cho nên ở trước mặt nàng, hắn cũng rất ít nhắc tới Lộ Nhi.
Lần bị thương này, là hắn tự nguyện, nếu quả thật có thể lựa chọn lại lần nữa, hắn cũng sẽ không thay đổi quyết định ngay lúc đó!
“Khánh, con nghĩ gì? Conn còn nghĩ qua đó tìm nàng ta sao? Nữ nhân kia là sao chổi, nàng ta hại con còn chưa đủ thảm sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui