Nữ nhân ngực to ngốc nghếch
Trong viện, không có bao nhiêu hoa cỏ cũng không có đồ trang trí giá trị gì ——
Nơi này vốn là cực kỳ bình thường, cùng Ngọc Hà viện không thể so sánh.
Nhưng Lộ Nhi rất thích nơi này, thanh tĩnh, lãnh đạm rất thích hợp dưỡng thai!
Mới vừa rồi nàng rõ ràng cũng cảm giác được bất an, nhưng hết lần này tới lần khác khi ngẩng đầu lên cái gì cũng không trông thấy.
Thật không nghĩ tới hắn sẽ bỏ qua ình. Nàng cho rằng sắc mặt Vương gia không tốt ít nhất cũng sẽ nổi điên với nàng.
“Ơ, bà bầu, ngươi thật đúng là rảnh rỗi, đang nhìn cái gì đấy?”
Một tiếng la khoa trương, mang theo một mùi thơm nồng nặc bay tới, Lộ Nhi không vui nhíu mày:
“Mùi gì a? Thật là thúi!”
Hừ, bọn họ nói nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Nàng còn chưa nghĩ tới thì nữ nhân này đã đến rồi!
“Ngươi. . . . . . Bà bầu, ngươi nói ai đó?”
Trợn trừng mắt, giọng nói mềm mại vừa rồi đã sớm không còn tồn tại, đổi thành một cỗ tức giận, phẫn hận nhìn nữ nhân này nhiều lần phá hư chuyện tốt của nàng.
“Ta nói người nào sao? Ta chưa nói ai hết nha. Mỹ nữ, cô không phải là chột dạ chứ?”
Lộ Nhi cười nhạt nhìn nàng ta, có câu nói là ngực to ngốc nghếch, chẳng lẽ nữ nhân này chính là loại người đó?
“Ngươi? Ta làm sao phải chột dạ, ta tại sao phải chột dạ?”
Hận không thể xé nát miệng Lộ Nhi, rõ ràng là một bà bầu không nhìn rõ cái eo thon nhưng vì cái gì nàng lại mang ình áp lực như vậy?
“Mỹ nữ, ta chưa nói cô chột dạ nha. . . . . . Đúng rồi, bọn họ nói, nữ nhân tốt nhất là không nên tức giận, tức giận sẽ rất nhanh già đó. Mỹ nữ, đừng nói là ta không có nhắc nhở cho cô nha. . . . . .”
Lộ Nhi cười thích ý, nữ nhân này có vẻ như cũng quá đơn giản.
Chẳng qua là nàng tại sao phải đến đây tìm mình, thị uy hay là. . . . . .
“Cùng ngươi tức giận, ta mới không cần? Bà bầu, ở Vương phủ đã quen thuộc chưa? Nhưng ngươi chạy đến đây, nam nhân của ngươi sẽ . . . .”