Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên Qua


“Lộ Nhi, ta cũng. . . . . .”
Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt lo lắng của Lộ Nhi, Hiên Vương thở dài:
“Hoàng huynh, có thể huynh ấy không thể cầm cự được bao lâu nữa. . . . . .”
Cái gì? Hoàng thượng. . . . . .
Không phải hắn vẫn luôn khỏe mạnh sao? Gần đây không phải là vẫn luôn lâm triều đúng giờ sao?

“Gần đây thân thể huynh ấy rất yếu, nhưng vì ổn định lòng dân, huynh ấy vẫn luôn vào triều sớm, nhưng tấu chương gì đó đều là do ta. . . . . .”
Hiên Vương nhẹ nhàng nói ra, ánh mắt có chút mờ mịt:
“Lúc ấy, hai chúng ta trúng độc, nhưng bởi vì ta bị tương đối nặng, mà hoàng huynh lại nhẹ hơn rất nhiều. Cho nên, khi đó tất cả mọi người đều quan tâm ta, không có ai chú ý tới huynh ấy. . . . . .”
Lộ Nhi lẳng lặng nghe, nàng có thể thấy Hiên Vương đang tự trách, nếu như không phải tất cả mọi người quan tâm hắn, Hoàng thượng cũng không. . . . . .
“Sau đó, khi phát hiện hoàng huynh không bình thường, nhóm thái y lại chẩn bệnh lần nữa, cũng áp dư độc xuống, nhưng hoàng huynh vẫn. . . . . .”

Trên mặt có chút ẩm ướt, hắn vẫn luôn không biết, chỉ là hôm nay đi tìm mẫu hậu, trong lúc vô tình nghe được đối thoại giữa hoàng huynh cùng mẫu hậu, tim của hắn, tâm của hắn rất đau, rất đau!
“Huynh ấy không thể sinh con, cả đời sẽ không có hài tử, thái y cũng thúc thủ vô sách. . . . . .” (bó tay không cách chữa)
Không thể có con, vậy cô công chúa kia là sao? Công chúa Như Ý là sao?
Thấy nghi ngờ trong mắt Lộ Nhi, Hiên Vương thở dài nói:
“Như Ý không phải là hài tử của hoàng huynh, là mẫu hậu tìm tới cho hoàng huynh cùng San San, vì cái gì cũng chỉ là ngăn lại miệng lưỡi thiên hạ. Lộ Nhi, ta không phải cũng. . . . . .”
Nghĩ đến năm năm bọn họ hoan ái không ít, Lộ Nhi nói thân thể mình không tốt, thật sự là như vậy phải không?
Sau khi biết tình trạng của hoàng huynh, hắn mới nghĩ đến mình, cũng có thể hiểu đại khái nguyên nhân Lộ Nhi tránh đề tài này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận