Phu Quân Của Tôi Là Chàng Hồ Ly Chiếm Hữu


Hoa huyệt bị gậy thịt to dài nóng hổi căng trướng lấp đầy, thân gậy như lửa phình to thiêu đốt thịt mềm quyến rũ non nớt.

Bồ Duệ Minh cố ý không cắm sâu mà nắp nơi mẫn cảm nhất chưa kịp được gậy thịt lớn yêu thương, ngược lại còn làm nàng ngứa không chịu nổi, mật huyệt nhỏ mềm tuôn từng dòng dâm thủy, Liễu Hàm Liên cong người lại, dâm đãng thở dốc.

"A a.

.

.

Đừng chạm vào chỗ đó.

.

.

Ưm.

.

.

Mau dừng lại.

.

.

Sẽ bị người ta nghe được.

.

."

Bồ Duệ Minh không trả lời, hắn hôn mút đầu vai tuyết trắng của nàng, ngón tay không ngừng nắn bóp vân vê chơi đùa hạt châu đã cương cứng, dùng ngón giữa ấn nó rồi day day, khiến tiểu hạch phình to hơn một vòng, sâu trong hoa huyệt Liễu Hàm Liên cũng tích lũy từng giọt dâm thủy, cho đến khi thật nhiều.

Hắn chậm rãi cắm rút, mỗi một lần gậy thịt lớn rút ra mang theo xuân thủy đầm đìa, lúc cắm vào còn tạo lên tiếng vang phụt phụt đầy dâm loạn, "Chảy nhiều nước như thế, tiểu huyệt thích được ta cắm lắm đúng không?"

"Chàng.


.

.

Aha.

.

Sao chàng lại.

.

.

Hư hỏng đến thế.

.

."

Huyệt mềm se khít được gậy thịt cắm hết sức thoải mái, tuy vẫn còn chút thẹn thùng, thế nhưng Liễu Hàm Liên đã mất khống chế lắc lư vòng eo, mông nhỏ núc ních thịt nâng lên cao cao, sau đó nặng nề rơi xuống, lặp đi lặp lại nuốt gậy thịt thô dài vào rồi nhả ra, tiếng thở gấp nối tiếp tiếng nước dâm đãng.

"Hai cái miệng nhỏ của nàng đều kêu vang như vậy, không sợ người ta nghe thấy à?" Theo vòng quay xe ngựa, Bồ Duệ Minh thẳng lưng thúc mạnh, gậy thịt lớn chọc sâu vào hoa huyệt ướt sũng, "Thật ra bị người ta nghe được cũng chẳng sao cả, đúng lúc cho bọn họ biết nàng đã là của ta rồi, tiểu huyệt non mềm của nàng cũng chỉ có thể cho phu quân nàng cắm, hơn nữa cũng chỉ có ta cắm vào nàng mới sung sướng!"

Hắn không cho Liễu Hàm Liên có thời gian phản ứng, gậy thịt thô to đã bắt đầu đợt tấn công mới vào tiểu huyệt không ngừng chảy nước, thân gậy oai phong hùng hổ xâm chiếm đâm mở huyệt mềm, nhìn bằng mắt thường lối ngọc vốn một ngón tay cũng không thể cắm vào, thế mà giờ đây bị hắn mở toang thành hình dáng gậy thịt, dâm thủy giàn giụa ẩn chứa gậy thịt hung hãn không chịu buông.

Cả người Liễu Hàm Liên rủn rủn trước từng cú thúc mạnh của hắn, nàng vô thức ngâm nga: "Aha.

.

.

Sâu quá.

.

.

Thật lớn.

.

.

A.

.

.

Ưm.

.

."

Gậy thịt thô cứng như vậy mà cắm lút cán vào tiểu huyệt non nớt của nàng, còn mãnh liệt cày cấy, hoa huyệt mềm mại bị trường thương thô bạo chiếm hữu xâm phạm, Liễu Hàm Liên bị hắn giày vò đến nổi hai mắt đẫm lệ mờ sương, nàng chỉ có thể bám vào cánh tay Bồ Duệ Minh để mình không ngã xuống, đôi gò bồng đào đẫy đà rung lắc đánh lên đánh xuống, nhũ hoa trướng to ngạo nghễ ưỡn cao.

"Phu quân.

.

.

A a a.

.

.

Mau dừng lại.


.

.

Không được.

.

.

Thiếp sắp chịu không nổi.

.

."

"Tiết ra, Liên nhi ngoan, tiết cho ta xem!"

Tiểu huyệt non mềm càng siết càng chặt, Bồ Duệ Minh đẩy thẳng eo, trường thương to dài cắm xoáy sâu vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, quy đầu lớn vừa khéo chạm vào khối thịt mềm nhô ra kia, trong nháy mắt tiểu huyệt co xoắn dữ dội, sướng đến nỗi hắn hít sâu một hơi.

"A a.

.

.

Đừng thúc vào chỗ đó.

.

.

Hức hức.

.

.

Thiếp không chịu nổi.

.

.

Aha.

.

."


Khoái cảm kịch liệt bỗng dưng kéo tới, Liễu Hàm Liên khóc lóc kêu gào duỗi thẳng mũi chân, quy đầu siêu to nóng như lửa mạnh mẽ chống lên hoa tâm mẫn cảm, điên cuồng nghiền ép, khiến nàng co rúm đạt tới cực lạc, cả người xụi lơ nằm trong lòng Bồ Duệ Minh.

m tinh và dâm thủy đồng thời phun trào, đánh thẳng vào quy đầu nhiều lần cậy mạnh làm càn, dù Bồ Duệ Minh có đề phòng cũng bị tưới đến run rẩy, hắn lại bắt đầu vòng cắm rút điên cuồng mới.

Lúc cao trào mật huyệt vốn cực kỳ nhạy cảm, lúc này hắn lại hung ác đâm rút càng khiến khoái cảm chồng chất, khó lòng thừa nhận.

Gậy thịt thô dài ngang ngược cạy mở thịt non quyến rũ đang co rút nhanh, sau đó hung hăng khuấy đảo trước cửa tử cung, trong lúc đó gậy thịt cũng sướng như điên vì được thịt mềm mút chặt, khiến hắn không thể khống chế mà chọc càng ác, cắm càng điên, hoa huyệt ướt đẫm bị gậy thịt lớn cắm sưng đỏ, một cột nước vàng óng như nước tiểu phụt ra ngoài.

"Aha.

.

.

Cứu mạng.

.

.

Hu hu hu.

.

.

Chàng chậm một chút.

.

."

Thịt non quyến rũ bị gậy thịt lớn điên cuồng giày vò hết lần này đến lần khác, mang đến cho Liễu Hàm Liên sung sướng ngập đầu, Bồ Duệ Minh vẫn chưa có ý muốn bắn, trường thương vẫn nhất quyết chà đạp tiểu huyệt liên tục cao trào chẳng cách nào ngừng lại.

"Quãng đường này chúng ta còn phải đi rất lâu rất lâu nữa, bây giờ kêu cứu mạng có phải sớm quá không?"





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận