Phu Quân Hữu Độc

Lão phu nhân cùng các phu nhân cũng nói tiếp, hỏi Ôn Noãn Noãn chuyện thú vị ngày hôm qua. Ôn Noãn Noãn kể lại hết toàn bộ.
Làm cho nàng buột miệng kể Ôn thất cưỡi ngựa, còn chạy rất nhanh, Ôn lão phu nhân lập tức nói: "Tiểu thất, lá gan thật quá lớn."
"Con nghĩ là hắn ngứa da rồi!" Ôn nhị phu nhân là mẫu thân của tiểu Thất nhíu mày nói.
" Ngày hôm qua Tiểu Tứ là người lớn nhất trong các con đi cùng nhau , sao hắn lại không chịu can ngăn tiểu thất? Chờ hắn về, ta sẽ mắng hắn vài câu."
Ôn Tam phu nhân cũng nhíu mày, "May mắn vị kia chiến công tử phái thị vệ thân thủ nhanh nhẹn đuổi theo tiểu Thất, bảo hộ hắn, bằng không hắn ngã xuống ngựa, bị thương thân thể thì làm sao bây giờ."
"Vị Chiến công tử này rốt cuộc đến đây làm cái gì,có công việc gì chứ? Năm mới cũng không chịu ở yên trong kinh thành,lại chạy về Ninh Dương thành." Ôn lão phu nhân suy nghĩ nói.
Nàng nói với các nàng dâu, cháu gái nói, "Thời gian trước ta hỏi một số người trước kia hay đi lại kinh thành, kinh thành có quan to quý tộc nào họ Chiến hay không, bọn họ đều nói không nhớ rõ có dòng họ nào nhà cao cửa rộng như vậy."
Lúc trước Ôn quý thái phi tiến cung, Ôn phủ lo lắng nàng không có ngân lượng chuẩn bị trên dưới, ngày ở trong cung trôi qua không tốt, không chỉ có đem đồ cưới của nàng chuyển vào cung, hàng năm còn đưa ngân lượng nhất định cùng lễ vật cho nàng.
Ở trong cung giao tiếp với người, tự nhiên phải dùng bạc để lót đường, trong lúc này, hai đại huynh đệ Ôn phủ đều ở trong kinh thành quen biết một ít người.
Ôn Noãn Noãn giống như vô tình nói: "Có lẽ là giả danh đi? Con có đọc ít chuyện xưa nói là quan to quý tộc thương xuyên có thân phận giả đi điều tra công chuyện."
Nàng nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ tò mò, cười nói: "Chiến Vân, đảo lại là Vân Chiến, có lẽ vị công tử này họ Vân."
Nàng như vậy vừa nói, lão phu nhân cùng ba vị phu nhân nhất thời bị dọa đến choáng váng, nhưng Vân là quốc họ nha, công tử quý giá họ Vân đến từ kinh thành, nghĩ như thế nào cũng là con cháu hoàng thất.
Ôn lão phu nhân lập tức kêu một mama, bất kể là gặp ai đại lão gia, nhị lão gia tam lão gia, nhị, tam, tứ thiếu gia, thấy được ai thì thông báo cho một tiếng, lão phu nhân muốn người đó đến Huy Xuân viện một chút.
Các bà ở trong hậu viện đã quá lâu, đối với những chuyện bên ngoài gần đây đều không hiểu biết nhiều.
○○○
"Nam tử trẻ tuổi đá cầu lấy lòng các thiếu nữ xuân xanh?"
Ôn lão phu nhân thật cao hứng, giống như vô tình dò hỏi: "Noãn Noãn , những người trẻ tuổi đá cầu đó, con có thấy ai đặc biệt ưu tú hay không ? Đương nhiên, nãi nãi không phải nói chuyện đá cầu, mà là tướng mạo nhân phẩm." Bà hy vọng Noãn Noãn trước khi người trong nhà tìm được vị hôn phu cho nàng, thì hy vọng nàng không có hảo cảm với bất kỳ một ai, bởi vì vạn nhất người nọ nhân phẩm không hề tốt, nhưng lại không suy chuyển được hắn, làm những việc không thể tha thứ , Noãn Noãn sẽ đau lòng.
Ôn Noãn Noãn lập tức "Thẹn thùng" cúi đầu, nói: "Bà nội..."
"Hèm hừm." Ôn tam phu nhân thanh thanh cổ họng nói, "Đừng giả vờ thẹn thùng , chúng ta đều đã biết hết." Bà trêu chọc con gái Noãn Noãn của mình.
Ôn Noãn Noãn lập tức bừng tỉnh đại ngộ, "Là tứ ca đúng hay không?" Tứ ca đã nói giùm nàng, thật sự là quá tốt.
"Đúng vậy, ca con đã nói là con chọn được vài người trẻ tuổi, bà nội đã cho người đi tìm hiểu bọn hắn rồi."
Ôn Tam phu nhân nói nói, "Con thật đúng là da mặt dày nha, đồng thời hỏi ca con tình huống của vài nam tử liền. May mắn là hỏi ca con, nếu là hỏi người khác, sẽ bị chê cười ." Ôn Noãn Noãn đương nhiên không phải là không hiểu những nghi lễ đó bà chỉ nghĩ là có thể do con bé tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện tình yêu, đem chuyện chọn chồng thành trò đùa mà thôi.
Ôn Noãn Noãn lập tức khẽ nâng cằm nói năng hùng hồn đầy lý lẽ :"Con học của mọi người nha, không phải mọi người cùng chọn vài nam tử, sau đó trong đám đó chọn lựa, rồi sàng lọc sao?"
Ôn tam phu nhân nhất thời á khẩu không trả lời được gì. Các trưởng bối chọn con rể cùng với con bé chọn chồng giống nhau à? Người cùng con bé sẽ trải qua nửa đời người, nếu là người con bé tâm đầu ý hợp không phải tốt hơn sao.
"Noãn Noãn, đến đây, nói cho chúng ta biết, ngày hôm qua con tính chọn được những người nào? Để cho chúng ta kiểm tra cho con được không."Ôn đại phu nhân nói, từ trong lời nói của Ôn Noãn Noãn giúp con bé tìm chọn những nam tử tốt.
Đã các bà chủ động nhắc tới, Ôn Noãn Noãn được gãi đúng chỗ ngứa, ti tí lại "Thẹn thùng" một chút, rồi nói những ấn tượng của mình với các nam tử trẻ tuổi.
Ôn lão phu nhân cùng ba vị Ôn phu nhân cẩn thận nghe, thường thường dùng ánh mắt trao đổi. Nghe xong tự thuật của con bé, các bà đã xác định Noãn Noãn đối Thượng Quan đại công tử có vẻ coi trọng nhất.
Thượng Quan đại công tử cùng Noãn Noãn đúng là môn đăng hộ đối, nếu hắn thật là có ý đối với Noãn Noãn ,có thể nói hắn là con rể tốt.
Ôn Noãn Noãn nói xong còn nói rằng nàng muốn mời Thương Quan Liên Dao , đến phủ chơi đùa.
"Noãn Noãn, chẳng lẽ là con mời nàng sao? Có phải là nàng chủ động nhắc muốn đi tới phủ chúng ta chơi hay không?" Ôn nhị phu nhân hỏi, hướng lão phu nhân, đại phu nhân tam phu nhân nháy mắt.
"Nhị bá mẫu, là con mời Liên Dao tới ." Ôn Noãn Noãn cười dài nói, "Trong phủ chúng ta có vài vị công tử chưa có hôn ước đã sớm bị các cô nương trong thành ao ước đỏ mắt ." Nàng rất thẳng thắn nói luôn Liên Dao có mơ ước với các huynh trưởng nhà mình.
Lão phu nhân và các phu nhân hơi sửng sốt chút, nhất thời đều nở nụ cười.
Triệu gia tiểu thư đã định hôn kỳ, tiểu thư Nam Cung gia đã sớm đính thân từ bé, hiện tại chỉ có Thượng Quan tiểu thư còn chưa có đính nhân, nàng mơ ươc các thiếu gia Ôn gia là chuyện bình thường.
Thượng Quan gia lần này thật sự là khéo nha, Thượng Quan đại công tử nhờ muội tử tiếp cận Noãn Noãn, Thượng Quan tiểu thư thừa dịp lần này cơ hội vừa vặn có cơ hội tiếp xúc huynh đệ Ôn gia. Thượng Quan gia cùng Ôn gia là thật đúng là môn đăng hộ đối, nếu như có thể kết được hai cọc lương duyên này thật là không tồi.
"Ca con đã có người thương , con đừng quấy rối." Ôn tam phu nhân cảnh cáo nói.
"Không phải con muốn nối dây tơ hồng cho ngũ ca con đó chứ?" Ôn nhị phu nhân hỏi. chuyện tiểu Tứ xong sẽ đến phiên tiểu Ngũ .
Ôn đại phu nhân làm như không sao cả nhìn bọn họ, con trai út của bà là tiểu lục, lớn nhỏ có thứ tự, hắn sẽ không thành thân trước tiểu Ngũ .
"Thường xuyên tới đây đi lại cũng tốt." Ôn lão phu nhân nói, "Chúng ta có thể nhân cơ hội hiểu hơn về tính tình vị tiểu thư nay. Tiểu ngũ cũng đã mười tám, tiểu lục mười bảy, tuổi tác không sai biệt lắm có thể làm quen các tiểu thư rồi."
Khi đang nói chuyện, nha hoàn bên ngoài bẩm báo nói: "Lão phu nhân, tam lão gia cùng với nhị thiếu gia tới ." Nàng nói xong, rèm cửa bị kéo ra, Ôn phủ Tam lão gia cùng với Ôn phủ nhị thiếu gia đi đến.
"Nương." Ôn tam lão gia hướng tới Ôn lão phu nhân hành lễ, sau đó hướng tới ba vị phu nhân nói: "Đại tẩu, nhị tẩu, Tú nương." Ông mặc trường bào màu lam thêu hoa văn, gương mặt tròn béo, trên môi có chòm râu, khóe mắt cùng khóe miệng đều lộ rõ nếp nhăn khi cười nói, bộ dáng ôn hòa vô cùng.
"Bà nội. Đại bá mẫu, tam thẩm, nương.” Ôn nhị Ôn Tri Nghĩa hướng tới Ôn lão phu nhân hành lễ, sau đó phân biệt hướng bá mẫu, thím, mẫu thân, hành lễ. Hắn cùng với Ôn tam lão gia hơi giống nhau, trong ánh mắt nhiều hơn sự thanh khí, không để râu, trông rất có tinh thần.
"Cha, nhị ca." Ôn Noãn Noãn khi bọn họ vừa bước vào đã đứng lên hành lễ.
Ba vị phu nhân đều đã muốn đứng lên, hoàn lễ chào Ôn tam lão gia.
"Mọi người đều ngồi xuống nói chuyện." Ôn lão phu nhân nói,: “Mau bưng trà cho tam lão gia và nhị thiếu gia."
Khi bà nói chuỵện, ba vị phu nhân cùng nhau ngồi xuống bên phía tay trái của Ôn Noãn Noãn, tam lão gia cùng với nhị thiếu gia ngồi ở bên tay phải của nàng.
Hai nha hoàn nhanh chóng bưng khay lên, đem hai tách trà nóng cho Tam lão gia và nhị thiếu gia.
"Nương, người tìm chúng con có việc gì vậy?" Ôn tam lão gia dò hỏi. Ông và tiểu Nhị đang ở thư phòng tiền viện tính toán sổ sách, một mama trong hậu viên tiến vào bẩm báo nói, lão phu nhân tìm họ có chuyện, vừa vặn hai người bọn họ ở đây, thì đi đến đó một chút, nói xong, mama chờ bọn họ đáp lời.
Bọn họ đều tò mò, nên mới cùng nhau đứng dậy đi tới đây .
Ôn lão phu nhân liền đem chuyện Ôn Noãn Noãn đoán mò lúc trước nói cho Ôn tam lão gia cùng Ôn nhị thiếu gia.
Ôn tam lão gia cùng Ôn nhị thiếu gia nghe xong cũng là lắp bắp kinh hãi, lập tức hai mặt nhìn nhau.
Ôn nhị thiếu gia nhíu mày nói: "Bà nội, bá mẫu, thím, nương, Noãn Noãn, gần nhất trong hai năm này, kinh thành trùng hợp đang có một người rất nổi danh, người này là người hoàng thất, họ Vân tên Trạm."
Nói xong, hắn kể lại cho lão phu nhân những chuyện nghe được trong kinh thành .
Tiêu Dao vương Vân Trạm, con trai trưởng duy nhất của tiên Hoàng cùng Hoàng Thái Hậu, năm ấy ba tuổi được sắc phong làm hoàng thái tử, sau đó không đến nửa năm, hoàng cung tuyên bố hắn mất tích . Tiên hoàng từng dán thông báo thiên hạ tìm kiếm hoàng thái tử, nhưng vẫn không tìm đươc hắn.
Hơn mười năm không có tìm được hoàng thái tử, tiên hoàng cũng đã chết tâm, sau khi băng hà lập di chiếu, chỉ lập hoàng tứ tử được Hoàng Thái Hậu nuôi nấng làm tân hoàng kế vị.
Đương kim thánh thượng đăng cơ năm năm, hoàng thái tử Vân Trạm đã được mười chín tuổi lại đột nhiên xuất hiện. Hoàng Thái Hậu nghiệm chứng thân nhân, đương kim hoàng thượng liền sắc phong hắn làm Tấn vương, nhậm chính tam phẩm ở Thường Tự Khanh, ban ruộng tốt vạn khoảnh. Hoàng Thái Hậu đau lòng con yêu bên ngoài chịu khổ mười lăm năm, lại vì hắn thỉnh cầu Hoàng Thượng phong Tiêu Dao vương.
Vân Trạm là người duy nhất từ cổ chí kim được nhận hai bổng lộc vương gia.
Chiến Vân, Vân Trạm, thị vệ đeo bội kiếm...
Ba vị phu nhân hai mặt nhìn nhau, ai cũng không dám nói lung tung.
Ôn lão phu nhân thở dài nói, "Ta chưa tưng gặp qua người này, không thể có kết luận vội."
"Không biết Tiểu Tứ có biết thân phận thật của hắn hay không." Ôn tam phu nhân nói nói. Chiến Vân là vì Ôn tứ ra tay cứu giúp, mới chủ động đến kết giao cùng Ôn phủ.
"Mặc kệ hắn có phải Tiêu Dao vương Vân Trạm hay không, tóm lại, các ngươi về sau gặp hắn, phải cung kính với hắn." Ôn lão phu nhân thở dài chỉ thị nói.
Ôn đại phu nhân ,nhị phu nhân liền vội gật đầu, quyết định sau khi trở về lập tức dặn dò nhi tử .
Ôn lão phu nhân trầm tư trong chốc lát nói: "Tú nương, con nói cho Tiểu Tứ, đại thọ bảy mươi của ta, nếu Chiến công tử có rảnh, mời hắn đến dự tiệc đi."
Hoàng tộc khí độ sang quý ung dung không phải người thường có thể bắt chước . Nếu không tận mắt nhìn thấy Vân Trạm, có lẽ có thể xác định hắn có phải là Song Vương hay không. Khi còn bé bà cũng đã từng gặp Thái tổ Hoàng Đế, cũng từng cùng thái tông Hoàng Đế ở chung, nếu Chiên Vân chính là Vân Trạm, it nhất trên người hắn cũng có nét của hai người kia.
"Vâng, nương." Ôn tam phu nhân lên tiếng đáp ứng.
"Nương, thân phận Tiêu Dao vương gia..." Ôn tam lão gia dừng một chút, nhắc nhở nói, "Hắn trước là hoàng thái tử, hiện tại lại thụ phong song vương, còn có chính quan hàm tam phẩm, thân phận thực có chút phức tạp nguy hiểm, Ôn gia chúng ta chính là thương hộ nho nhỏ, cách hắn xa một chút mới tốt."
Ôn gia có tiền, Vương gia có quyền, bởi vậy mới phá lệ nguy hiểm . Hiện tại chính quyền đã ổn định, nếu cùng Vương gia đi lại gần, sau đó vị Vương gia này đầu óc nóng lên mưu phản, Ôn gia chẳng phải là cũng bị liên lụy tai ương cả nhà sao?
"Ai, tam nhi, ta chỉ là nhớ thương tỷ tỷ con, nàng sinh hai đứa con trai, một đứa chết non, một đứa đất phong tại nơi thâm sơn cùng cốc, một năm chỉ một lần mặt, nàng ở trong thâm cung nhiều năm không ai chăm sóc. Nếu có người quan tâm tới nàng nhiều hơn, đại khái cuộc sống cũng dễ trôi qua." Ôn lão phu nhân thâm trầm giận dữ nói. Tiên hoàng băng hà, Ôn quý phi thăng chức Ôn quý thái phi, một khi quân chủ một khi thần, quý thái phi đối với Hà Âm hậu phủ không có bao nhiêu giá trị lợi dụng , nàng không thể trông cậy vào đám thân thích Hà Âm hầu phủ còn nhớ rõ đi thăm nàng.
Bà nói với Ôn tam lão gia nói: "Vân Trạm nếu là người thông minh, hắn hẳn là biết thâm ý Hoàng Thái Hậu vì hắn thỉnh phong Tiêu Dao vương. Đương kim hoàng thượng ban cho hắn ruộng tốt vạn khoảnh, lại đưa hắn phong làm quan tại kinh đô, dùng vinh hoa phú quý vòng trụ hắn, cũng là làm cho hắn cùng Hoàng Thái Hậu hưởng thụ quan hệ mẹ con, đồng thời cũng có ý tứ theo dõi. Ta đoán, bên người hắn nhất định ẩn núp không ít người của Hoàng Thái Hậu và Hoàng Thượng."
"Những điều con nghĩ ta biết , chúng ta còn chưa có xác định được Chiến Vân là Vân Trạm đâu, hiện tại liền lo lắng cái kia là quá sớm ."
Ôn lão phu nhân khoát tay, thản nhiên nói, "Lão thân ta qua đại thọ bảy mươi, tôn nhi mời một vị bằng hữu đến chúc thọ là hợp tình hợp lý. Hắn là Chiến Vân, chúng ta cũng không biết hắn là Vân Trạm. Huống chi, hết thảy đều là phán đoán của chúng ta ,có lẽ Chiến Vân chính là Chiến Vân, chiến gia ở kinh thành khiêm tốn, chúng ta không biết cũng là có khả năng . Cho dù không phải Chiến gia, cũng có thể qúy công tử khác của kinh thành đổi họ." Hết thảy đều vẫn là phỏng đoán, chuyện này phải đợi xác minh rồi mới có thể quyết là thế nào.
Ôn tam lão gia nghe mẫu thân phân tích lý trí, nhất thời cũng yên tâm hơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui