"Nga, chuyện này lại có thể xảy ra sao? Con cùng Tiêu Dao vương quả thật đúng là có duyên." Nghe Ôn Noãn Noãn kể lại, Ôn Quý thái phi bưng ly trà trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: "Con sẽ cùng với các huynh trưởng trở về Ninh Dương thành sao?"
Ôn Noãn Noãn gật đầu nói: "Tiêu Dao vương nói ngày mai đại ca và tứ ca sẽ đến Hầu phủ bái kiến biểu bá phụ và bá mẫu sau đó sẽ mang con trở về nhà. Hoàng Thượng hiện đang tìm Lễ bộ thượng thư để bàn việc nghị thân, biểu bá phụ hẳn cũng sẽ rất nhanh đưa con quay về Ninh Dương thành." Cha mẹ nàng vẫn đang khỏe mạnh, nàng thuở nhỏ cũng không phải nuôi tại Hầu phủ, Hầu phủ căn bản không thể thay thế cho nhà mẹ đẻ của nàng được.
"Con thật người giống như tên." Ôn Quý thái phi tụe tiếu phi tiếu liếc nhìn Hầu phu nhân: "Bất quá nếu con gả cho Tiêu Dao vương, vẫn có thể thường xuyên tiến cung bầu bạn với ta." Tay chân Tiêu Dao vương thật mau, nhanh như vậy đã cầu được sự đồng ý của Hoàng Thượng và Hoàng thái hậu.
Hầu phu nhân hoàn toàn bị sự tình phát triển trệch đường rây này làm cho ngây người. Bà vẫn cho rằng Hầu gia muốn đưa Ôn Noãn Noãn vào cung làm phi tần, tuy rằng cảm thấy có chút không ổn nhưng đây không phải chuyện bà có thể phản đối, không nghĩ tới Ôn Noãn Noãn cuối cùng lại bị Tiêu Dao vương chọn trúng.
Tiêu Dao vương hiện tại mặc dù rất được lòng Hoàng Thượng, nhưng một khi Hoàng thái hậu hoăng thệ, không biết lúc đó Hoàng Thượng và Tiêu Dao vương sẽ như thế nào… Bất quá cũng không quan hệ gì, cô bé này không phải do Hà Âm hầu phủ nuôi lớn, nếu Tiêu Dao vương làm ra sự tình gì khiến Hoàng Thượng nổi giận cũng sẽ không giận chó đánh mèo Hầu phủ, càng sẽ không liên lụy đến nhà mẹ đẻ của bà.
Hầu phu nhân suy nghĩ xong liền đứng dậy nói với Ôn Quý thái phi:" Quý thái phi nương nương, canh giờ đã không còn sớm, thần phụ nên dẫn Noãn Noãn xuất cung." Vừa nói bà vừa khom người.
Ôn Quý thái phi nghe vậy cũng vuốt càm nói: "Bổn cũng đã biết." Dừng một chút, bà cầm tay Ôn Noãn Noãn nói: "Noãn Noãn, bức thư này khi nãy ta vừa viết, vài ngày nữa con hãy mang theo nó về Ninh Dương thành, ta ta giao cho Tổ mẫu của con."
Chỉ qua phía tay nải màu vàng đang được đặt trên bàn, bà cảm khái: "Đã bốn mươi năm rồi, ta giống như chưa một lần viết thư cho nhà mẹ đẻ." Thời điểm năm mói, mẫu thân và các huynh đệ đều viết thư cho bà, chỉ là bà tức giận đưa bà đến ăn nhờ ở đậu ở Hầu phủ nên mới không trả lời thư của họ. Dần dần, mỗi năm bà chỉ có thể thu được lễ vật cùng một phần tin tức thăm hỏi khách sáo từ nhà mẹ đẻ.
"Dạ cô cô." Ôn Noãn Noãn tiến lên nhận lấy phong thư hình chữ nhật đang bị bao bố đè lên nhét vào trong ống túi.
Hầu phu nhân thấy Ôn Quý thái phi đã giao phó xong liền phúc thân: "Quý thái phi nương nương, thần phụ xin cáo lui."
Ôn Noãn Noãn cũng làm lễ vạn phúc: "Cô cô, Noãn Noãn cáo lui."
"Ừ trở về đi. Không cần làm lỡ thời gian." Ôn Quý thái phi nói chậm rãi cúi đầu uống trà.
Chờ bóng dàng Hầu phu nhân và Noãn Noãn biến mất trước của Thọ Khang cung, khóe miệng duyên dáng của bà gợi lên chút ý cười. Tiêu Dao vương Vân Trạm từng bước tìm cách, rốt cục cũng đem con bé lừa tới tay. Mà con bé vốn không muốn tiến cung phỏng chừng giờ phút còn đang cảm kích hắn giúp nàng thoát khỏi vận mệnh làm hoàng phi đâu. Nha dầu ngốc Noãn Noãn, bị một nam nhân như vậy nhìn trúng không biết là may mắn hay bất hạnh của nàng đây.
Không lâu sau khi quay lại Hầu phủ, Hầu phu nhân và Ôn Noãn Noãn liền dùng bữa tối. Các nàng dùng chưa xong thì thấy Hầu gia đang đi đến trước của viện.
Hai vợ chồng già này nhất định sẽ thảo luận chuyện xảy ra trong hoàng cung lúc chiều, nàng là đương sự không thích hợp ở lại đây.
Ôn Noãn Noãn thức thời, đem cơm ăn nhanh sau đó liền bảo no, muốn trở về phòng nghỉ ngơi.
Hầu phu nhân hỏi han hai câu sau đó sai nha hoàn đưa Ôn Noãn Noãn đến chánh phòng.
Sau khi Ôn Noãn Noãn đi, Hầu gia cho toàn bộ gia nhan trong phòng lui xuống, rồi mới hướng Hầu phu nhân hỏi: "Tình huống hôm nay thế nào?" Cái này có liên hệ với việc Hầu phủ có thể được Hoàng Thượng trọng dụng hay không.
Hầu phu nhân thở dài, đem sự tình sau khi tiến cung nhất nhất kể cho Hầu gia nghe sau đó nói: "Hầu gia, Hoàng Thượng có thể hay không oán hận chúng ta an bài thời gian không tốt hay không?"
Vốn dĩ đều rất tốt, các nàng ở hoa viên "bất ngờ gặp gỡ" hoàng đế, hoàng đế đối với Noãn Noãn nhất kiến chung tình, kết quả sau khi Tiêu Dao vương thỉnh an Thái hậu xong lại vô tình gặp gỡ hoàng đế và Noãn Noãn. Tiêu Dao vương vẫn luôn ái mộ Noãn Noãn vì thế liền cầu Hoàng Thượng thành toàn cho hắn và Noãn Noãn.
Người trong kinh thành đều biết đến Tiêu Dao vương là con trai trưởng duy nhất của Tiên Hoàng và Hoàng thái hậu, từ lúc ba tuổi đã được sắc phong làm thái tử. nếu không phải hắn mất tích một cách kỳ bí, ngôi vị hoàng đế thế nào cũng không đến được tay của Hoàng Thượng. Hoàng Thượng chịu ân sâu nuôi dưỡng của Hoàng thái hậu, lại lớn hơn Tiêu Dao vương tám tuổi vì vậy mà luôn coi trọng Tiêu Dao vương, với lại hắn còn cảm thấy áy náy từ tận đáy lòng với Tiêu Dao vương, phỏng chừng trừ bỏ ngôi vị hoàng đế, còn lại chỉ cần Tiêu Dao vương muốn, Hoàng Thượng luôn đáp ứng. Tiêu Dao vương hiện tại muốn một nữ nhân, Hoàng Thượng làm sao mà lại không thuận ý hắn.
Hầu gia vuốt râu cẩn thận lắng nghe, nghe bà hỏi xong liền lắc đầu cười: "Đúng là suy nghĩ của phụ nhân. Noãn Noãn là do chúng ta cưỡng ép giành được từ Ôn gia, lão phu sao dám đưa nàng vào hậu cung để nàng gây phiền toái chứ? Lão phu chỉ là đang thay người khác làm ác, chịu tội thay người ta thôi. Kế hoạch thực thi thuận lợi rồi, Hầu phủ chúng ta cứ chờ được Hoàng Thượng trọng dụng đi."
Hầu phu nhân lập tức ngây ngẩn cả người, "Hầu gia, ngài không có ý định đưa Noãn Noãn nhập cung sao?"
"Dĩ nhiên là không." Hầu gia nói: "Hoàng Thượng vốn đã nhìn trúng Noãn Noãn cho vị trí Tiêu Dao vương phi, đây chỉ là đang thử xem Noãn Noãn có đủ tư cách không thôi. Về phần trong lòng Hoàng Thượng suy nghĩ thế nào chúng ta không thể đoán bừa được."
Hầu phu nhân mạwc dù là cao thủ trạch đầu, nhưng vẫn bị lời nói này của ông làm cho hồ đồ: "Hầu gia, trong kinh thành các vị tiểu thư khuê tú đủ tuổi lại chưa đính hôn có trên trăm người, thiên kim trong cả nước lại nhiều không đếm xuể, Hoàng Thượng vì sao lại chọn trúng Noãn Noãn, còn muốn để nàng làm Tiêu Dao vương phi?" Hoàng Thượng là muốn thành toàn cho tình yêu của Vương gia và thương nhân nhi nữ, làm cho Vương gia thiếu nhân tình của hắn sao?
"Chân tướng trong việc này chúng ta không thể tùy ý phỏng đoán" Hầu gia nói đến đây liền đứng lên: "Phu nhân nghỉ ngơi đi, ta đến thư phòng đây." Hầu phu nhân đã sớm hoa tàn ít bướn, đã mười năm nay ông không tiến vào phòng của bà.
Hầu phu nhân đối với chuyện này đã sớm chết lặng, đứng dậy khẽ khom người: "Hầu gia đi thong thả, nghỉ ngoi sớm. Thời tiết dần nóng bức, Hầu gia nhớ chú ý thân thể." Lão sắc quỷ, tuyệt đối là muôn đem một di nương trẻ đẹp nào đó triệu đến thư phòng hầu hạ hắn!
Hầu gia vuốt cằm, cứ vậy rời đi. Lúc trước khi hắn còn đang ở nhà chờ tin tức, một hắc y thị vệ đã đến truyền khẩu dụ của chủ nhân hắn: Hầu gia muôn ngàn lần không được để lộ bí mật giữa bọn họ, nếu không… Nói xong hắc y thị vệ liền làm động tác kiếm chém ngang đầu.
Đây là cảnh cáo cùng uy hiếp!
Trong lòng hắn hiểu được, tự nhiên sẽ không nói cho phu nhân và các con của mình chân tướng của việc này, chỉ nói rằng ý của Thánh thượng không thể phỏng đoán.
Khí chất và dung mạo bây giờ của Noãn Noãn không bằng Ôn Quý thái phi lsuc mười lăm mười sáu tuổi, nàng làm sao mà có thể chiếm được toàn bộ tình ý của vị đó? Sớm biết như thế này, ông hẳn đã làm như năm xưa, đem Noãn Noãn khi còn ở trong tả về Hầu phủ nuôi nấng. Ai, cơ hội khó khăn mà có lại được…
○○○
Biết được đại ca và tứ ca ngày mai sẽ đến bái phỏng, Ôn Noãn Noãn hưng phấn không ngủ được. Nàng liền nói chuyện với Hệ thống hạnh phúc số 13, hỏi nó tình huống năng lượng hạnh phúc nhân đôi và năng lượng hạnh phúc hôm nay của nàng.
Hôm nay nhất định là một ngày hạnh phúc, bởi vì nàng xuất hiện tình huống đạt được 10 điểm hạnh phúc lũy thừa trong cùng một lần, đạt được một lượng lớn năng lượng hạnh phúc.
Nàng vừa hạnh phúc nghĩ vừa kiểm tra số liệu được truyền đến trong đầu.
Bởi vì phải tiến cung bái kiến Qúy thái phi, cảm xúc xấu 1, trừ 5 năng lượng hạnh phúc.
Phát hiện bị Quý thái phi an bài "bất ngờ gặp gỡ" hoàng đế, cảm xúc xấu nhân đôi 1, trừ 19 năng lượng hạnh phúc.
Bị hoàng đế liên tục bức vào cung, cảm xúc xấu nhân đôi 5, trừ 526 năng lượng hạnh phúc.
Bị Hoàng thái hậu lạnh nhạt, cảm xúc xấu nhân đôi 2, trừ 4 năng lượng hạnh phúc.
Di, vì sao chỉ có xuất hiện có bốn lần cảm xúc xấu nhân đôi? Mà không có cái nào là liên quan đến Vân Trạm nữa chứ?
Ôn Noãn Noãn không dám tin, tỉ mỉ xem kỹ lại từ đầu đến cuối, hệ thống ghi nhận từ lúc Vân Trạm xuất hiện không chỉ không xuất hiện cảm xúc xấu nhân đôi, vậy mà còn xuất hiện hạnh phúc nhân đôi!
Vân Trạm xuất hiện, giúp giải vây, Ôn Noãn Noãn tha hương gặp cố tri, hạnh phúc nhân đôi 1, nhận 3 năng lượng hạnh phúc.
Vân Trạm trước mặt Hoàng thái hậu ôn hòa khéo léo chu toàn, cự tuyệt những người phụ nữ khác, Ôn Noãn Noãn vừa lòng, hạnh phúc nhân đôi 1, nhận 10 năng lượng hạnh phúc.
Trường hợp đặc biệt: Vân Trạm truyền tin tức của người nhà cho Ôn Noãn Noãn, bời vì Ôn Noãn Noãn cao hứng cùng cảm nhận được tình cảm yêu thương vô bờ của người nhà.
Vân Trạm hứa hẹn nhất thế một đôi nhân, Ôn Noãn Noãn tìm được hảo phu tế, hạnh phúc nhân đôi 1, nhận được 3 năng lượng hạnh phúc.
Đợi chút, tìm được hảo phu tế là sao chứ? Nếu như là hảo phu tế thì kiếp trước nàng đã không phải tự sát rồi. Chẳng lẽ hiện giờ bản năng của nàng đang cho rằng hắn sẽ là người chồng tốt sao?
Ôn Noãn Noãn ôm đầy bụng nghi hoặc nhưng lại không nghĩ ra được câu trả lời, liền tiếp tục xem tiếp.
Vân Trạm hứa hện sẽ để Ôn Noãn Noãn thường xuyên về thăm nhà mẹ đẻ, rảnh rỗi sẽ dẫn đi du sơn ngoạn thủy, trong lòng Ôn Noãn Noãn cao hứng, hạnh phúc nhân đôi 3, nhận được năng lượng hạnh phúc 35.
Lại có ba cái hạnh phúc nhân đôi nữa! Mới chẳng bao lâu, Vân Trạm vậy mà lại có thể làm cho nàng cảm thấy hạnh phúc nhiều thế này…
Biết rõ tinh thần và thể xác của hắn đều có bệnh, tam quan vặn vẹo nghiêm trọng, vậy mà nàng vẫn cho rằng hắn là hảo phu tế, còn cảm thấy hạnh phúc, chẳng lẽ tương lai sẽ phát sinh việc nàng không thèm để ý tới những đều xấu trên?
Chỉ hy vọng cánh bướm sẽ vỗ mạnh hơn một chút, đem các hành vi ác liệt mà hắn sắp áp dụng với nàng đều toàn bộ quạt rớt hết!
Hệ thống, ta muốn đổi hai cái chạy thoát thân trăm phần trăm. Ôn Noãn Noãn nói.
Hai cái chạy thoát thân trăm phần trăm cần bốn ngàn năng lượng hạnh phúc, bạn có chắc muốn đổi? Hệ thống hạnh phúc số 13 nói: Ấn trước tình hình, tôi đề nghị bạn không nên dùng hết năng lượng hạnh phúc của mình.
Đổi hay không đổi? Nếu không đổi, lỡ Vân Trạm giống như kiếp trước thì sẽ có nhiều cảm xúc xấu xuất hiện, năng lượng hạnh phúc hiện tại sẽ bị trừ hết, nhưng mà lỡ như tổ mẫu xuất hiện tình huống khẩn cấp mà nàng lại không còn năng lượng hạnh phúc chẳng phải sẽ có họa lớn sao?
Ôn Noãn Noãn do dự mãi mới quyết định nghe theo hệ thống, trước chỉ đổi một cái thoát thân trăm phần trăm, còn thừa lại 3422 năng lượng hạnh phúc thì để đó đề phòng.
○○○
Sáng hôm sau, Hà Âm hầu đang trên đường hồi phủ, thì bên trong phủ đang có người chờ, lúc này con trai hắn Vân Đạm đang bồi khách nhân trò chuyện.
Ông vừa bước vào, hai nam tử trẻ tuổi liền tiến lên cung kính chào: "Chất nhi Ôn Hiểu Nhân/Ôn Hiểu Trí bái kiến biểu bá phụ."
Sớm biết rằng hôm nay họ sẽ đến, Hầu gia liền cười lớn: "Hiểu nhân, ngươi là đại tôn tử của cô mẫu, Hiều Trí là lão tứ, lão phu nhớ không nhầm là thế phải không? Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín Trung Hiếu, cô mẫu đối với các ngươi kỳ vọng quả không nhỏ a."
Ôn Hiểu Nhân cười đáp: "Biểu bá phụ trí nhớ thật tốt, đối với bảy huynh đệ như tiểu bối đều nhớ kỹ trong lòng."
"Bọn chất nhi sau khi vào kinh, bởi vì có chút việc quấn thân nên không thể tới bái kiến biểu bá phụ sớm hơn, quả thật bất hiếu, mong biểu bá phụ thứ lỗi." Hắn vừa nói lại vừa khom người thi lễ. Ôn gia huynh đệ đều giống nhau, khuôn mặt trắng trẻo hiền lành, chẳng qua bởi vì hắn là lão đại, lại sớm tiếp xúc với sản nghiệp liền bất tri bất giác có một tia uy nghiêm của huynh trưởng, cũng bởi vì sớm tiếp xúc với nhiều ngươi nên so với các huynh đệ cũng nói chuyện khéo léo hơn.
Hầu gia vươn hai tay đỡ hắn, vẻ mặt từ ái nói: "Bá phụ làm sao có thể trách hai ngươi chưa, các ngươi đều bận việc, không cần bận tâm tới bá phụ đâu. Các ngươi còn nhớ rõ đến đây bái phỏng, bá phụ đã thấy cao hứng trong lòng rồi."
Bọn họ cứ lá mặt lá trái hàn huyên với nhau, Hà Âm hầu phủ nói hắn cần về phòng thay y phục, dặn dò Vân Đạm tiếp tục chiêu đãi họ sau đó liền rời khỏi đại sảnh.
Qua một hồi lâu, Hà Âm hầu thay bộ thường phục quay lại, còn dẫn theo Noãn Noãn và Hầu phu nhân đến. Ôn gia huynh muội hơn hai mươi ngày không gặp, vừa gặp lại không khỏi có chút cay cay nơi khóe mắt.
Hà Âm hầu uyển chuyển khuyên bảo: "Bá phụ vốn muốn mời Noãn Noãn đến Hầu phủ ở vài ngày, an ủi tấm lòng nhớ cô mẫu của ta, không nghĩ tới ngũ nhi hiểu nhầm ý, đối với mọi người trong Ôn phủ có chút vô lễ, mong Hiểu Nhân Hiểu Trí thay ta thỉnh tội với cô mẫu đại nhân."
Thấy ông nhắc tới lão tổ mẫu, Ôn Hiểu Nhân liền hiểu thời thế tiếp lời: ''Tổ mẫu từ nhỏ sủng ái nhất là Noãn Noãn,ấu khi Noãn Noãn rời đi liền ngã bệnh, mỗi ngày đều nhắc tên nàng, chúng ta hy vọng có thể mau chóng đón tiểu muội trở về khiến tổ mẫu được cao hứng."
Hầu gia lập tức giả bộ hổ thẹn: "Bá phụ chỉ lo cho tình cảm tưởng nhớ cô mẫu của mình lại đã quên tuổi tác cô mẫu đã cao, không thể nào chịu nổi chuyện cốt nhục chia lìa. Nay vì tưởng niệm cháu gái mà khiến bà sinh bệnh, bá phụ thật có lỗi lớn. Các ngươi xem thế này được không, hôm nay sắc trời đã không còn sớm, trước hết cứ ở lại đây nghỉ ngơi, ngày mai hãy dẫn Noãn Noãn quay về."
Ôn gia hai huynh đệ liền chặp tay, tán dương Hầu phủ hiểu đại nghĩa, trung hiếu nhân từ. Ôn Noãn Noãn cũng đứng hướng Hầu gia nơi cảm ơn.
Bọn họ cứ dối trá khách sáo nhau một hồi đã đem hành trình ngày mai định ra xong.