Từ ngày mười sáu tháng tám tới ngày sáu tháng chín chỉ còn khoảng hai mươi ngày. Đội ngũ đón dâu đi đường mệt mỏi, về đến kinh thành không thể nào không nghỉ ngơi mà lập tức vào thành được, cho nên trừ bỏ đi hai ngày dùng để nghỉ ngơi, mọi người chỉ có hơn mười tám ngày để đi.
Đoạn đường đi từ Ninh Dương thành tới kinh thành tốn khoảng hai mươi tới hai mươi ba ngày, cho nên thân là người đứng đầu đội ngũ đón dâu, Tả thị lang Vân Tĩnh Đường cùng với thủ lĩnh ngự lâm quân Tần giáo úy trước khi lên đường phải chuẩn bị cho thật kỹ, quan phủ của các thị trấn ven đường nơi đoàn đón dâu đi qua đều phải chuẩn bị nhân mã đến nghênh giá, hơn nữa cho dù trễ thế nào, chỉ cần đội ngũ của họ tới cửa thành đều phải mở ra để họ vào thành.
Cứ như vậy, đoàn người ngựa liền bắt đầu lên đường, không đến mười ngày liền đã đi được hai phần ba lộ trình. Xem tình huống, họ hoàn toàn có thể đến được Noãn viên ở bên ngoài kinh thành vào hai ngày trước hôn kỳ.
Noãn viên chính là một trang viên ở ngoại ô kinh thành do huynh muội Ôn gia tặng làm đồ cưới cho muội muội Noãn Noãn của mình. Ôn đại, Ôn tam và Ôn tứ đưa dâu, Ôn đại vẫn luôn ở cạnh bên người Ôn Noãn Noãn, còn Ôn tam và Ôn tứ thì sau khi đội ngũ xuất phát đã đi trước đến Noãn viên để an bài.
Xe ngựa chạy nhanh đến, Ôn Noãn Noãn lúc này đã tháo xuống mũ của tân nương, đang cùng Hồng Lăng, Lục La đùa hoa thằng*.Không còn cách nào khác, xe ngựa cứ lắc lư căn bản không thể nào đọc sách., bên ngoài xe ngựa thì toàn rừng cây và đồng ruộng, các nàng nhìn mãi cũng chán, trừ bỏ chơi với hoa thằng các nàng không còn gì để giải trí cả.
(* Hoa thằng: Ta không biết nó là trò gì, để khi nào gg ra ta chỉnh lại sau nha. Ai biết thì chỉ dùm ta luôn với. >”