Phu quân minh vương của ta

Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. 
Sau khi Ngọc Ngưng trở về, nụ cười trên mặt Bạch thị ngày càng tươi hơn. Bởi vì từ mới từ trang viên trở về, cũng không có cái gì quá quý giá, Bình Tây Hầu phu nhân sai người mang đến mấy giỏ trái cây và rau tươi, còn có một đôi hươu con, vài con gà mái với một đôi thỏ hoạt bát.
 
Gà mái thì để nhũ mẫu trong nhà hầm canh ăn, cơ thể Bạch thị vốn đã yếu đuối, cần phải bồi bổ mới được. Hươu con đều vẫn còn sống, đôi mắt to tròn long lanh trông rất vô tội, Bạch thị cảm thấy mấy vật nhỏ này rất đáng thương, không để cho hạ nhân giết thịt. Nhưng nuôi ở trong nhà cũng không ổn lắm, hươu con thích chạy nhảy, còn phải ăn cỏ, bà không nuôi nổi hai chú hươu này. Ngọc Ngưng nói với Bình Tây Hầu phu nhân một câu, sau đó đưa những con hươu này đến chỗ Quận chúa Hoa Dương.
 
Phía sau Lý phủ có một hoa viên lớn, cũng thường thấy có các loài động vật như hươu nai đến ăn cỏ, còn có cả thỏ hoang gì gì đó.
 
Hai chú thỏ thì Ngọc Ngưng giữ lại để nuôi, hai cục bông trắng tròn mềm mại như vậy, Ngọc Ngưng chẳng nỡ ăn thịt.
 
Ngọc Ngưng thích sạch sẽ, điều này cũng là do chịu ảnh hưởng của Bạch thị. Hai người đều thích dọn dẹp, y phục có thể cũ, cũng có thể may vá, nhưng không thể không sạch sẽ, cả căn phòng cũng được hai người dọn dẹp không một hạt bụi. Động vật nhỏ thường dễ làm bẩn nhà, nhưng Ngọc Ngưng lại rất cần mẫn chăm sóc bọn chúng, cặp thỏ trắng ngày ngày ăn lá rau, cả người sạch sẽ, trắng muốt như mây, hai mắt thì lại đỏ hồng. Ngọc Ngưng cực kỳ thích bọn chúng, lúc may vá thêu thùa cũng để một trong hai con lên đùi. Chúng nó yên lặng nằm đó, không động đậy ở yên trên đùi Ngọc Ngưng híp mắt lại. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Quận chúa Hoa Dương nhận được cặp hươu Ngọc Ngưng đưa tới, nàng ấy thả chúng ở trong hoa viên. Ngọc Ngưng còn cố ý nói là của Bình Tây Hầu phu nhân tặng, nàng không nỡ ăn, trong nhà lại không nuôi nổi, nên gửi cho Quận chúa. Giờ bụng của Quận chúa Hoa Dương đã rất to, chuẩn bị lâm bồn rồi, nàng ấy không muốn gặp khách mấy, dù là người trong cung đến cũng không có tâm trạng tiếp đón.
 
Nghe nói Ngọc Ngưng tặng mình một cặp hươu, Quận chúa Hoa Dương cũng cảm thấy đây là ngụ ý tốt. Bụng nàng ấy quả thật quá to, thái y nói nàng ấy ăn uống quá tốt, cái thai trong bụng quá to, đến lúc đó có thể sẽ khó sinh. Cũng có thái y nói có thể là sinh đôi. Quận chúa Hoa Dương cũng lo lắng rằng mình ăn uống tốt quá, thai nhi quá lớn, đến lúc đó sẽ khó sinh. Dù sao đối với nữ nhân, sinh con cũng tương đương với việc dạo một vòng Quỷ Môn Quan.
 
Ngọc Ngưng từng cứu Quận chúa Hoa Dương, Lý mẫu cũng cảm thấy Ngọc Ngưng mang lại may mắn, lúc này tặng cho nhà họ một cặp hươu, Lý mẫu nói: “Chắc chắn là một cặp song sinh.”
 
Quận chúa Hoa Dương khẽ vuốt ve bụng mình: “Con cũng nghĩ như vậy.”

 
Lý mẫu nói: “Trong cung có gửi đến một giỏ đào mật, nghe nói là đào được tiến cống. Gửi cặp hươu này đến đây cũng không dễ dàng gì, chi bằng chọn mấy quả đào ngon ngon tặng cho Ngọc Ngưng cô nương đi.”
 
Quận chúa Hoa Dương khẽ gật đầu.
 
Vì vậy, đến buổi chiều, phía Quận chúa Hoa Dương sai người tặng nửa giỏ đào cho Ngọc Ngưng.
 
Ngọc Ngưng nhìn số đào này cũng cảm thấy rất hiếm có, một quả đào mật trông còn to hơn cả mặt nàng, thịt đào đỏ hồng, cũng ít lông tơ, trông rất mềm mại nhưng lại được đặt nguyên vẹn ở trong giỏ, bên dưới còn có lá đào xanh mướt.
 
Nửa giỏ đào có tổng cộng bốn quả, Ngọc Ngưng giữ lại hai quả. Nghĩ đến việc là vì hai chú hươu kia nên Quận chúa Hoa Dương mới tặng đào cho mình, nhân lúc trời còn chưa tối, nàng sai nhũ mẫu mang hai quả đào con lại đến chỗ Bình Tây Hầu phu nhân.
 
Khi Bình Tây Hầu phu nhân trở lại phủ thì mới hay tin Vãn Hà có thai.
 
Nhũ mẫu của Ngọc Ngưng đến Bình Tây Hầu phủ, sau khi thông báo, một nha đầu trong viện tử của Hầu phu nhân dẫn nhũ mẫu vào. Vị nhũ mẫu này xách theo một chiếc giỏ, mặc y phục màu lam, đầu tóc được chải gọn gàng, trong rất nhanh nhẹn. Trên giỏ cũng được phủ một lớp vải xanh, thu hút sự chú ý của người khác.
 
Vãn Hà đúng lúc nhìn thấy, nàng ta gọi nhũ mẫu qua đây: “Trước đây chưa từng thấy ngươi xuất hiện trong phủ, ngươi mang theo gì đó?”
 
Nha đầu đi phía trước nói: “Đây là một vị ma ma của Nam Dương Hầu phủ, bà ấy mang đồ đến cho phu nhân. Vãn di nương, bọn ta phải đi rồi, đến muộn quá phu nhân sẽ tức giận.”

 
Vãn Hà làm ầm làm ĩ kéo vải che ra xem thử, thấy bên trong có hai quả đào rất lớn, trông còn to hơn cả bàn tay nàng ta, một quả chắc phải nặng hơn nửa cân, thịt đào đỏ hồng, mùi thơm thoang thoảng. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Dạo gần đây Vãn Hà nghén nặng, tiết trời lại nóng, nàng ta rất thích ăn những thứ gì đó man mát và chua ngọt.
 
Vãn Hà càng nhìn hai quả mật đào này càng cảm thấy ngon miệng, nói: “Đúng lúc ta đang mang thai, chắc chắn phu nhân sẽ nghĩ đến ta, cho ta ăn chúng, cứ để ta mang chúng đi đi.”
 
Nhũ mẫu vội vàng kéo chiếc giỏ sang phía bên kia.
 
Bà ấy từng gặp người mặt dày, tam tiểu thư Ngọc Nguyên của phủ mình chính là một người mặt dày, nhưng mặt dày như Vãn Hà thì quả thật là hiếm thấy.
 
Nhũ mẫu nói: “Ta mang đồ đến cho Hầu phu nhân.”
 
Vãn Hà bị từ chối, trong lòng cảm thấy tức giận bất bình, quay người đi đến chỗ Bình Tây Hầu.
 
Giỏ đào được đưa đến tay Bình Tây Hầu phu nhân, Hầu phu nhân cũng cảm thấy Ngọc Ngưng có lòng.
 

Đây chắc hẳn là đào mật được tiến cống cho Thái hậu và Hoàng đế dùng, Thái hậu thương Quận chúa Hoa Dương nên mới chia cho phía Quận chúa một ít.
 
Đào lớn như vậy thật ra cũng không phải là hiếm thấy, bà ấy rửa một quả ăn thử, thịt đào vừa vào miệng đã mềm, thơm ngon vừa miệng. Đào ngon như vậy quả là hiếm thấy.
 
Bình Tây Hầu phu nhân cảm thấy rất ngon miệng, bất giác đã ăn hết một quả, ăn xong cũng cảm thấy đầy bụng, cơm tối cũng không ăn nổi.
 
Chuyện của Vãn Hà nha đầu đương nhiên sẽ nói cho Bình Tây Hầu phu nhân, bà ấy bèn sai người để quả còn lại vào trong băng giám*.
 
*Băng giám: Đồ vật dùng để lưu trữ thức ăn thời cổ đại. Băng giám giống như một cái hộp, bên trong trống rỗng, chỉ cần đồ nước rồi cho thức ăn vào bên trong sẽ có tác dụng giữ cho đồ ăn tươi ngon trong một thời gian dài. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Vãn Hà chạy đến chỗ Bình Tây Hầu làm mình làm mẩy, dạo gần đây Bình Tây Hầu vốn đã chán ngấy Vãn Hà, ông ta có mấy người con rồi, cũng chẳng quan tâm lắm đến đứa bé trong bụng nàng ta. Nghe xong những lời Vãn Hà nói, ông ta mới nói: “Người ta tặng cho phu nhân, nàng lại giành lấy, người khác sẽ nghĩ thế nào?”
 
Vãn Hà khóc nức nở, khóc mãi đến mức Bình Tây Hầu cũng cảm thấy phiền lòng. Nàng ta biết chỉ khóc thôi là không đủ, giờ nàng ta đã mang thai, không thể hầu hạ Bình Tây Hầu trên giường, bị chán ghét cũng có thể hiểu được. Nàng ta ngồi trong lòng Bình Tây Hầu quyến rũ ông ta, dùng cách khác hầu hạ ông ta một phen, khiến Bình Tây Hầu cảm thấy thoải mái, ông ta mới nói: “Chờ chút nữa ta qua chỗ phu nhân xem xem, bà ấy có đồ gì tốt, độc hưởng cũng không được.”
 
Bình Tây Hầu phu nhân thấy Bình Tây Hầu đến cũng chẳng hề để ý, không chờ ông ta lên tiếng bà ấy đã nói: “Hôm nay Ngọc Ngưng cô nương sai người mang đến cho ta hai quả đào mật, ta nếm thử một quả, thấy rất thơm ngon vừa miệng, cố ý để lại cho Hầu gia một quả, Hầu gia nếm thử xem.”
 
Bà ấy lấy quả đào còn lại đưa cho Bình Tây Hầu.
 
Bình Tây Hầu thấy quả đào mật này còn to hơn cả lòng bàn tay của ông ta, con người ai cũng có dục vọng ăn uống, Bình Tây Hầu nhìn thấy quả đào trông rất thích mắt, bèn ăn sạch cả quả đào ở chỗ Bình Tây Hầu phu nhân.
 
Sau khi ăn xong, Bình Tây Hầu sai nha hoàn bưng một tách trà lên.

 
Cả quả đào quá ngọt, ông ta uống một tách trà cho đỡ ngấy, lúc này mới chợt nhớ đến Vãn Hà.
 
Ông ta cũng ngại nhắc đến Vãn Hà trước mặt Bình Tây Hầu phu nhân, chỉ đành viện cớ rời đi.
 
Sau khi trở về, Vãn Hà vẻ mặt mong chờ nhìn ông ta, kết quả Bình Tây Hầu lại mắt cho nàng ta một trận: “Nàng nói phu nhân ích kỷ, ta thấy nàng mới ích kỷ, có được thứ gì cũng chỉ muốn để cho riêng mình. Thân là thiếp thất, không biết hiếu kính chủ mẫu thì thôi, nàng lại còn ngấp nghé đồ của chủ mẫu, đúng là nên phạt nàng đến từ đường quỳ.”
 
Phía Bình Tây Hầu phu nhân từ đầu đến cuối vẫn luôn giữ im lặng.
 
Lúc Mặc Trúc hầu hạ phu nhân chải đầu đi ngủ mới nhẹ giọng nói: “Hầu gia uống tách trà đó... Lần này, chắc là đứa bé của Vãn di nương không giữ được nữa đâu nhỉ?” Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Bình Tây Hầu phu nhân nhìn bản thân mình trong gương.
 
Bà ấy đã đến tuổi trung niên, nhan sắc đã tàn phai, sau khi tẩy trang xong, trên mặt và khóe mắt cũng có mấy nếp nhăn, đầu tóc cũng không còn đen nhánh như hồi còn trẻ nữa.
 
Dù sao cũng đã từng sinh ba người con, con cái cũng đã sinh tôn tử với ngoại tôn cho bà ấy rồi.
 
Hầu phu nhân là tiểu thư khuê các, mặc dù bề ngoài tính tình lạnh lùng, vẫn luôn đoan chính, trên giường không làm nổi những chuyện lẳng lơ. Bao nhiêu năm nay bà ấy vẫn sống tốt, giờ lại bị một nữ tử thanh lâu sỉ nhục chèn ép, còn bị trượng phu mình chăm sóc nhiều năm và sinh con đẻ cái cho nói muốn bỏ mình, trái tim bà ấy thật ra đã nguội lạnh rồi. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận