Trong kinh thành, nhiều người chen chúc, đặc biệt là tại chạng vạng, mỗi con đường đều bị người đi đường chen lấn chật như nêm.Uyển Ước ngồi ở trong kiệu, để cho người làm chẳng có mục đích mang nàng đi dạo khắp nơi, cuối cùng tâm tư vừa động, lựa chọn về nhà mẹ đẻ một chuyến.Nàng không muốn ở Đường gia, không muốn chờ Đường Cẩn Tư sau khi trở lại, mắt thấy cảnh hắn cùng với Uyển Diễn thân cận.
Nhưng mà, vừa rời đi, nàng cả người liền suy yếu giống như người vô hồn, không biết nên đi nơi nào bổ khuyết lỗ hổng trong lòng?Cỗ kiệu vừa tới cửa chính Chung gia, Uyển Ước hạ kiệu, vừa phóng tầm mắt nhìn.
Tầm mắt vừa vặn nhìn đến một người phụ nữ vừa muốn đi ra khỏi cửa.“Cô?” Uyển Ước quan sát khuôn mặt người phụ nữ, có chút kinh ngạc lên tiếng gọi.Phụ nữ kia trợn to hai mắt, quan sát nàng một hồi, phút chốc, vừa mừng vừa sợ kêu lên:“Uyển Ước, nhiều năm không gặp, nghe nói cháu gả cho đại quan triều đình.”Uyển Ước từ từ đến gần người phụ nữ sắc mặt mừng rỡ.“Cô thật là nhiều năm không có tới.”“Cha cháu không thích gặp ta.” Cô bất đắc dĩ khoát khoát tay, tiếp theo lấy lại cao hứng vỗ tay,“Có thể nhìn thấy cháu thật là tốt.
Ta vốn có chuyện đến xin cha cháu hỗ trợ, ông ấy từ chối.
Lần này, nếu cháu có thể chìa tay giúp đỡ thì càng dễ dàng.”Uyển Ước ngẩn người,“Cháu…… Có thể làm cái gì?”“Tướng công nhà cháu không phải là quan lớn sao? Có thể hay không thỉnh hắn giúp ta tìm quan phủ dàn xếp một tý, đem thả vài người trong tiệm ăn của ta.”Uyển Ước mờ mịt khó hiểu.Cô tiếp tục nói:“Tiệm ăn của ta bị người khác khi dễ, kết quả còn bị oan uổng, phạm phải tội danh không có thực bị giam vào trong lao, thật sự là không có thiên lý!”Vừa nghe đến hai chữ “Khi dễ”, Uyển Ước tự dưng nghĩ tới Bảo nhi, Uyển Ước lòng có bất an.Lúc này, tiếng kêu bén nhọn từ bên trong cửa khách sảnh truyền ra …“Tiểu cô, ngươi đây là đang làm cái gì?”Dõi mắt vừa nhìn, chỉ thấy nương Uyển Ước sải bước chạy tới tách Uyển Ước cùng cô ra, giống như đang vẽ đường phân chia Hán Sở, không khách khí trừng mắt nhìn người phụ nữ.“Đại tẩu, tẩu không cần phải lo lắng, ta cũng sẽ không mang phiền phức cho Uyển Ước……” Cô cười khổ.Uyển Ước vội vàng thấp giọng nói với cô,“Cô có rảnh rỗi đến Đường gia, đến lúc đó chúng ta lại nói chuyện.”“Uyển Ước!” Mẫu thân nghe vậy, không ủng hộ trừng nữ nhi một cái.Lộ ra vẻ mặt kia cốt làm cho cô thẹn thùng, thức thời cáo từ rời đi.“Nương, ngài quá thất lễ.” Chờ cô đi xa, Uyển Ước không ủng hộ nhìn mẫu thân nói:“Đó là muội muội của cha, ngài bài xích nàng như vậy, thực đả thương người.”“Con biết cái gì, từ nay trở đi chớ tới gần nàng!” Mẫu thân kéo lấy Uyển Ước tiến vào trong sảnh, nghiêm mặt nói,“Tuy nói nhà chúng ta là nhà làm ăn, thế nhưng nàng gả cho cái nam nhân không sạch sẽ, thử hỏi xem…… Ai! Để cho người đàm tiếu như thế nào, tóm lại chính là kinh doanh cái loại tiệm ăn hạ lưu đó, con cũng đừng cùng nàng lui tới, miễn cho bị người ta chê cười.”“Tiệm ăn hạ lưu?” Uyển Ước suy tư nửa ngày mới hiểu được, mẫu thân nói rất đúng chỗ đó xa hoa truỵ lạc gió trăng.
Đột nhiên, nàng nhớ tới cô trước khi đi đã cười khổ, nhất thời cảm giác trong lòng có ưu tư không yên, vì vậy quay lại trả lời mẫu thân:“Nếu các nam nhân an phận, không đi vào xem, cái loại tiệm ăn đó làm sao có thể sinh tồn?”“Con không hiểu, những người đến chỗ đó của nàng đều là những người bại hoại phong tục!”Mẫu thân thần thái khinh bỉ làm Uyển Ước không phản bác được.“Tóm lại, con phải hiểu đúng mực, đừng đi nhầm đường, làm bại hoại nề nếp gia đình.”Uyển Ước đứng ở bên cạnh mẫu thân, không nói một tiếng, nghe lấy lời mẫu thân dặn dò, trong lòng biết rõ mẫu thân chỉ là lấy cớ dạy dỗ mình.
Đã từng bỏ rơi không thương tiếc trượng phu của mình, vô luận nàng có sai hay đúng, tại trong mắt mẫu thân, nàng đã làm ra chuyện bại hoại nề nếp gia đình.“Uyển Diễn không phải là đã qua sao, con về nhà làm gì?” Mẫu thân thấy nàng ngẩn người, hơi cao giọng đặt câu hỏi.Ngữ điệu kia gần như chất vấn, rốt cục kich động được phản nghịch trong lòng Uyển Ước.Nàng nhẹ nhàng cười một tiếng, ôn nhu mạnh miệng,“Con vừa đi, để tiện cho muội muội cùng tướng công con thân mật, cái này không tính bại hoại phong tục đi?”“Uyển Ước!” Mẫu thân trầm trọng nhìn thẳng nàng, thở dài nói:“Con lại quật cường như vậy, trượng phu con sớm muộn gì cũng sẽ chịu không nổi con.”Sau đó, mẫu thân trong miệng lại phun ra một tràng, giáo du͙c nàng nên làm thê tử tốt ôn nhu săn sóc như thế nào.Uyển Ước ngẩng đầu, nhìn lên sắc trời.
Trăng đêm đã thay thế hoàng hôn, từng chút đem bầu trời nhuộm đen.Không biết Cẩn Tư đang cùng Uyển Diễn nói cái gì?Nàng không ở nhà, hai người bọn họ có phải hay không thoải mái tự tại hơn đây?Trăng sáng sáng quắc chiếu trên lầu các, trong phủ đệ Đường gia ngọn đèn dầu tươi sáng.Uyển Diễn nụ cười chân thành đi cùng Đường Cẩn Tư cùng với Đường lão phu nhân đến yến hội đãi khách trong cao lầu, cùng nhau hưởng dụng bữa tối tinh xảo.Khắp nơi yên tĩnh, chỉ nghe Đường lão phu nhân cùng Uyển Diễn thỉnh thoảng có nói chuyện với nhau, mà Đường Cẩn Tư cực ít mở miệng, như không tồn tại, ngay cả thức ăn cũng chỉ có ăn vài miếng.Uyển Diễn cảm thấy Đường Cẩn Tư không yên lòng, không khỏi nổi lên nghi kỵ.
Nàng nhìn thấy bên bàn có một chỗ trống, đó là vị trí thuộc về tỷ tỷ.Trong lúc đó, Uyển Diễn cảm thấy có chút ngơ ngẩn.“Tỷ phu đang suy nghĩ gì đấy?” Thật lâu không thấy Đường Cẩn Tư có động tĩnh, Uyển Diễn nhịn không được đặt câu hỏi.Đường Cẩn Tư nghe được thanh âm của nàng, lấy lại tinh thần nhìn qua nàng một cái, trong mắt xẹt qua cảm xúc mơ hồ không rõ.Uyển Diễn thấp thỏm tiếp tục hỏi:“Là đang nghĩ đến tỷ tỷ sao?”Đường Cẩn Tư chấn động.Uyển Diễn suy đoán như vậy cũng không ngạc nhiên, điều hắn kinh ngạc chính là tâm tư của mình lại sẽ bị Uyển Diễn không thân thiết một câu nói trúng.Từ lúc nào, hắn trở nên không giấu được tâm sự như vậy rồi?“Tỷ tỷ nàng về nhà mẹ đẻ , nên dùng qua bữa tối mới có thể trở lại.”“Ta biết.” Đường Cẩn Tư ôn nhu trả lời Uyển Diễn.Đột nhiên, bên tai xẹt qua mẫu thân phát ra tiếng cười mỉa, Đường Cẩn Tư nghi hoặc nhìn mẫu thân một cái.“Các ngươi tiếp tục ăn, ta no rồi, đi về phòng trước.” Đường lão phu nhân để khăn tay lau miệng xuống, điềm nhiên như không mang theo nha hoàn rời đi.Trong giây lát, lâu các to như vậy, người làm tứ tán, chỉ còn Uyển Diễn cùng Đường Cẩn Tư hai người đưa mắt nhìn lẫn nhau, nhưng lại có khoảng cách, không cách nào gần sát tâm đối phương.Uyển Diễn len lén thở dài, Đường Cẩn Tư giống như trở nên có điểm không giống như trước?“Tỷ tỷ muội……nàng…..” Hắn vô ý thức mở miệng.Uyển Diễn buồn bực nhìn hắn, không biết hắn muốn nói cái gì về Uyển Ước?“Nàng…… Có phải hay không từ nhỏ đã như vậy……” Đường Cẩn Tư nói đến một nửa dừng lại, không nghĩ ra từ chuẩn xác có thể hình dung chuyển biến của Uyển Ước.“Nàng gây cho ta không ít ngạc nhiên cùng mừng rỡ.”.