Vương thị cười nói: "Là chuyện tốt, nhưng chuyện này phải đích thân nói với Đoạn đại muội, chúng ta đi vào chờ đi, nếu tỷ tỷ ngươi rất lâu vẫn chưa về, thì ngươi ra ngoài tìm nàng ấy.
"Vương thị đã nói như vậy rồi, Chiêu Doanh cũng không thể chặn ở cửa không cho họ vào, nàng dẫn họ vào nhà chính, bưng nước cho họ uống.
Nhân lúc uống nước, Chiêu Doanh hỏi: "Vương thẩm, vị này là?"Vương thị dường như lúc này mới nhớ tới phải giới thiệu, nói: “Ngươi cứ gọi nàng ấy là Tần thẩm là được.
” Nàng ta chỉ giới thiệu đại khái một chút, cho rằng loại chuyện này không cần nói nhiều với hài tử.
Trong lòng Chiêu Doanh có chút không vui, đừng tưởng nàng không nhìn ra, nàng đã biết Tần thẩm này là một bà mối, bà ta đến nhà bọn họ chính là muốn làm mối cho a tỷ.
Chiêu Doanh cụp mắt xuống, bĩu môi ở góc độ mà người khác không nhìn thấy, tỏ vẻ không vui của mình một chút.
Bà mối Tần vừa bước vào nhà chính liền bắt đầu xem xét đồ đạc trong phòng, thấy chỉ có mấy món đồ dùng trong nhà đơn giản, trong lòng bà ta lại tăng thêm vài phần nắm chắc, bà ta quay đầu nhìn Chiêu Doanh, nhẹ nhàng nói: "Nghe nói hai tỷ muội các ngươi là dân chạy nạn đến thôn Giang Tấn, chắc hẳn đường đi đã phải chịu không ít khổ.
"Chiêu Doanh như là nghiêm túc nhớ lại một phen, sau đó lắc đầu nói: "Ta không có ấn tượng gì, khi còn nhỏ ta bị đụng phải đầu, không nhớ rõ rất nhiều chuyện.
"Hừ, nhất định là bà ta đang muốn thăm dò tình hình của a tỷ, ta càng không nói với bà ta.
Nụ cười trên mặt bà mối Tần dừng lại, một lúc sau bà ta mới nói tiếp: "Đứa trẻ đáng thương, các ngươi nhất định là đã chịu không ít khổ.
"Vương thị ở một bên thở dài nói: "Đúng vậy, năm đó khi tỷ tỷ ngươi ôm ngươi chạy trốn vào thôn, cũng chỉ lớn tầm như ngươi thôi, thời gian trôi qua thật nhanh, nhoáng một cái đã sáu năm trôi qua, Đoạn tiểu muội ngươi năm nay đã mười tuổi rồi.
”Không biết là cố ý hay là vô tình, Vương thị khéo léo mà nói ra tuổi của Đoạn Lăng, bà mối Tần vừa nghe thấy thì hai mắt sáng lên, tốt lắm tốt lắm, dung mạo đẹp đẽ như vậy, lại cộng thêm tuổi hoa, nghĩ rằng vị lão gia kia lần này chắc chắn sẽ hài lòng.
Trong lòng Chiêu Doanh rất lo lắng, nàng hận không thể chạy tới chặn miệng Vương thị lại, sau đó bảo Vương thị không cần nhiệt tình như vậy, nhưng đáng tiếc là nàng không làm như vậy được.
Nàng nghĩ lại, vội vàng nói: "Vương thẩm, thẩm nhắc tới như vậy, con mơ hồ có một chút ấn tượng, khi con và a tỷ mới đến thôn, A Vọng mới hai tuổi, lúc đó A Vọng trông khỏe mạnh kháu khỉnh, rất có tinh thần.
"Người làm mẫu thân luôn sẵn lòng nói chuyện với người khác về con cái nhà mình, Vương thị ngay lập tức nói: “Tiểu tử A Vọng đó, khi ở trong bụng ta đã cực kì nghịch ngợm.
”Hai người nói chuyện xong nhìn xung quanh, lại nói về Trương Hà, nói về Trương Hà xong rồi, thì lại tiếp tục nói về Trương Phán, tóm lại, Chiêu Doanh không cho Vương thị thêm một cơ hội để nói ra tình hình của Đoạn gia, cũng không cho bà mối Tần có cơ hội để hỏi.
Ngay lúc sắc mặt của bà mối Tần dần dần trầm xuống, Đoạn Lăng cuối cùng cũng trở lại, hắn vừa bước vào nhà chính liền nhìn thấy bà mối Tần đang ngồi trên ghế, không khỏi nhíu mày, nhưng cũng rất nhanh liền thả lỏng ra.
"A tỷ!"Chiêu Doanh đứng dậy đi nhanh đến bên cạnh Đoạn Lăng, Đoạn Lăng nở một nụ cười trấn an Chiêu Doanh, sau đó nắm tay nàng.
Lòng bàn tay ấm áp bao bọc lấy toàn bộ bàn tay của Chiêu Doanh, trái tim của Chiêu Doanh ngay lập tức yên tâm.
Vừa nhìn thấy Đoạn Lăng, bà mối Tần lại nở nụ cười trên môi lần nữa: “Đoạn gia đại muội về rồi, chúng ta đã đợi ngươi rất lâu rồi.
” Giọng điệu của bà ta rất thân mật, như thể rất quen biết với tỷ muội Đoạn gia vậy.
Đoạn Lăng gật đầu nhìn Vương Thị, Vương Thị không hiểu ý của hắn, đành phải nhìn về phía Chiêu Doanh.
Chiêu Doanh chịu đựng sự không vui trong lòng nói: "A tỷ con hỏi, các thẩm đến để làm gì?"Vương thị vỗ đùi: “Ôi, Đoạn đại muội, chúng ta đến đây là để nói cho ngươi nghe một chuyện hỷ.
” Nàng ta đang muốn một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm nói ra, nhưng thấy Chiêu Doanh đứng bên cạnh, liền dừng miệng, nàng ta cho rằng trẻ con không nên nghe những chuyện này.
Vương thị nghĩ rồi nói: "Đoạn tiểu muội, trong ấm không có nước, ngươi đi lấy một chút về đi.
"Chiêu Doanh dứt khoát lắc đầu: "Con đi rồi thì sẽ không ai hiểu ý của a tỷ con.
"Vương thị còn muốn nói thêm nhưng bà mối Tần đã ngăn Vương thị lại, bà ta không muốn chậm trễ nữa, nói thẳng: "Đoạn đại muội, hôm nay ta tới đây để nói với ngươi một mối hôn sự, đây chính là một mối hôn sự rất tốt.
".