Trương Hà thở phào nhẹ nhõm, dựa vào tâm trạng hiện tại của cha nàng ấy, hẳn là phản đối hôn sự này, chỉ cần hắn phản đối, ý nghĩ của nương sẽ không thể thành công, tỷ tỷ cũng sẽ không sao cả.Chỉ là hơi thở này không hề thư thái được lâu, Trương Hà lại nhanh chóng căng thẳng, Vương thị với Trương Phán còn muốn ở lại phủ thành lâu như vậy, nếu xảy ra chuyện gì, bọn họ căn bản không có cách nào biết được, cũng không kịp đi cứu vãn.Trương Hà suy nghĩ một chút, sau đó nghiêm mặt nói với Trương Hữu: “Cha, chúng ta đi phủ thành tìm nương với tỷ tỷ về đi!”Trương Hữu đột nhiên ngẩng đầu nhìn Trương Hà, một lúc sau, hắn gật đầu xác định: “Được!”Nhưng cuối cùng Trương Hữu không để Trương Hà đi, đợi sau khi Ngô thị gọi Trương Viễn về, hắn liền thuê một chiếc xe la của Mai lão tam, cùng Trương Viễn hai người họ đi đến Du Châu thành.Chiêu Doanh đứng trước cửa, nhìn xe la càng lúc càng xa, nàng giống với Trương Hà đứng ở một bên, trong lòng không thể ngừng lo lắng.
Đoạn Lăng thấy vậy liền nắm lấy tay Chiêu Doanh, sau đó đưa nàng trở lại sân, vào bếp.Lúc này đã đến giờ ăn cơm, từng nhà trong thôn đều bốc khói nghi ngút.
Đoạn Lăng bảo Chiêu Doanh ngồi xuống trước bếp lò, ra hiệu cho nàng bắt đầu nhóm lửa.Chiêu Doanh định thần lại, nàng liếc nhìn bếp lò một cái, thấy ngọn lửa bên trong đã nhỏ lại rồi, nàng vội vàng thêm một cây củi lửa vào trong.
Chỉ là đốt rồi, nàng lại không nhịn được mà thất thần, vừa thất thần, vừa bất giác thở dài, Đoạn Lăng cảm thấy rất bất lực, hắn đổ thêm một gáo nước vào nồi, nấu canh cà chua trứng, nhân lúc canh còn chưa sôi, hắn bước đến chỗ Chiêu Doanh, ngồi xuống bên cạnh nàng, ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ nằm ngang với Chiêu Doanh.Chiêu Doanh cảm nhận được hơi nóng của nhiệt độ cơ thể bên cạnh, nàng không chút suy nghĩ, đến gần, gối đầu lên vai Đoạn Lăng.“A tỷ, tỷ nói xem Vương thẩm thật sự yêu thương A Hà bọn họ sao?” Con yêu của phụ mẫu, hành vi của Vương thẩm cũng coi như là muốn tốt cho Phán tỷ tỷ, nhưng nghĩ đến thì Phán tỷ tỷ không hề đồng ý, Vương thẩm lại lừa Phán tỷ tỷ đi.Đoạn Lăng gật đầu, rồi lại lắc đầu.Sự yêu thương của Vương thị dành cho các con không phải là giả, nhưng nàng ta còn yêu bản thân mình hơn.
Trước đó cưới thê cho Trương Viễn, nàng ta nhìn trúng gia thế của Ngô gia, nhìn trúng Ngô gia có thể thay nàng ta áp chế Liễu thị, nhưng lại chưa từng xem ý của Trương Viễn, lúc đó Trương Viễn không muốn thành thân sớm như vậy, nhưng nàng ta lại chưa từng nghe qua.Lần này, nàng ta âm thầm đưa Trương Phán đến Du Châu thành, không nói với bất kì ai trong nhà, chắc hẳn nàng ta cũng biết rằng, trong nhà không có ai sẽ đồng ý chuyện này, nàng ta nghĩ tới tiền trảm hậu tấu, chỉ cần Chu phú thương yêu thích Trương Phán, nàng ta có thể nói “Chu lão gia quyền thế bức người, nếu đổi ý, chỉ sợ Trương gia bọn họ không có quả tốt để ăn", những lời này vừa được nói ra, theo tính cách của Trương Phán, nàng nhất định sẽ đồng ý gả đi, đến lúc đó, cho dù Trương Hữu có phản đối như thế nào thì cũng không thể làm nên chuyện gì.Nếu Chu phú thương thật sự cưới thê kế, thì Vương thị làm chuyện này xong cũng coi như là được như ý nguyện, Vương thị rất thông minh, cũng có thủ đoạn, không tốt chỉ nằm ở chỗ xuất thân của nàng ta không tốt, là một người nhà quê, nếu bà mối Tần có nhân mạch ở phủ thành có ý định lừa gạt nàng ta, cho dù như thế nào nàng ta cũng sẽ không thể hỏi thăm tìm hiểu được chuyện bên trong, lại cũng không biết thật ra mình bị lừa.Chiêu Doanh cảm nhận được động tác của Đoạn Lăng, nàng im lặng một lúc rồi nói: "Ban đầu muội nghĩ rằng, Vương thẩm yêu bọn hài tử hơn Liễu thẩm.
Vương thẩm luôn gọi A Hà với A Vọng bọn họ "út ngoan", "út nhi", trông cực thân mật, còn Liễu thẩm thì nghiêm túc hơn nhiều, luôn trói buộc Bác Văn và Diệu Diệu, cũng chưa từng sẽ làm bất kỳ hành vi thân thiết nào.""Hóa ra những suy nghĩ trước đây của muội không hề đúng, những gì thể hiện ra ngoài chưa chắc đã là thật, không thể hiện ra ngoài chưa chắc đã là giả, hóa ra cũng không phải phụ mẫu nào cũng thật lòng yêu thương con cái."Đoạn Lăng khẽ cau mày, hắn nắm chặt lấy ngón tay Chiêu Doanh, Chiêu Doanh dùng hết sức để nắm lại: "A tỷ, phụ mẫu chúng ta có yêu thương chúng ta không?"Chiêu Doanh không có kí ức của trước kia, cũng sẽ không nhắc tới chuyện cũ ra làm cho Đoạn Lăng buồn, cũng chưa từng hỏi về chuyện của phụ mẫu.Bây giờ nàng đột nhiên lên tiếng, Đoạn Lăng trước tiên là nhớ đến phụ mẫu của mình, hắn vẫn còn nhớ rõ tướng mạo của bọn họ như trước.
Sau đó hắn lại nghĩ tới tiên đế, nhớ tới cảnh tiên đế ôm Chiêu Doanh chơi xích đu.Hắn chìm trong ký ức một lúc, rồi nhanh chóng tỉnh lại.Đoạn Lăng nâng vai, để Chiêu Doanh đứng dậy nhìn mình, ở trong ánh mắt của Chiêu Doanh, hắn gật đầu nặng nề.A Doanh, phụ mẫu và huynh trưởng của chúng ta đã dành tất cả tình yêu của họ cho chúng ta, khiến cho ta và muội thoát khỏi mối thảm họa đó.
Cho dù thế nào đi nữa, ta cũng sẽ đưa muội trở về, trở về bên cạnh bọn họ..