Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

"Không được.'' Nàng nhất quyết phủ định, thậm chí không cần nghe hắn nói hết, liền đoán được đoạn sau.

''Hẹp hòi.'' Có lẽ là biết rồi hay là kết cục vẫn như vậy, hắn chỉ nhún vai, và không kiên trì khuyên nữa.

Thời gian chung đụng càng lâu, nơi nào nàng bị hắn nói đơn giản cho qua, nhưng nhìn thấy ánh mắt hắn lóe lên là nàng có thể đoán được, hắn tuyệt đối không yên phận.

''Nương tử, hôm nay chúng ta đi gây chuyện đi.'' Hắn cười đùa nhảy ra, cố gắng nói sang chuyện khác, ''Gọi Tiểu Bắc chuyển bị một chút đồ cá nhân, ta và nàng, đi dạo một chút trên đường cái, nghe một chút điệu dân gian, lúc tủ trời tối, đi chùa đoán đố.''

Ngạch!

Lịch trình sắp xếp thật nhàm chán.

Nghe xong liền muốn ngáp.

''Ngươi có thể đảm bảo, sẽ không đi theo sau ta sao?'' tin tưởng của nàng với hắn là số lẻ, chỉ cần hắn không chính thức đồng ý, tùy ý liền giở quẻ.

''Nương tử không cho ta đi, vi phu sao dám tự ý đi?'' Hắn làm ra một bộ mặt là nô lệ của vợ, vâng vâng dạ dạ đồng ý, người không biết chuyện nhìn thấy, nhất định cho rằng hắn là nam nhân yếu đuối sợ vợ đến chết.

Nàng vuốt đôi mày thanh tú, tạm thời để cho hắn vượt qua kiểm tra.

Dù sao nàng cũng chuẩn bị coi chừng hắn thật chặt, hơn nữa sớm thu xếp lên đường, lên đường đi Tứ Xuyên.

Chỉ cần rời đi Xương Bình, tâm tư hồ hồ của hắn đại khái sẽ phai nhạt.

Tiểu Bắc nghe giọng nói của hai chủ tử trong phòng khách, vội vàng khẩn trương nhảy dựng từ ghế đá lên, cẩn thận kiểm tra, phải đảm bảo khi chủ tử bước ra cửa phòng trọ giống như hôm qua.

Hắn còn là vô cùng trân trọng lớp da của mình, cũng không muốn không quét sạch mấy thi thể, mà mãi không giải thích được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui