Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Cái tốt của Đế Tuấn, Huyền Minh cũng với những người ở Đại tuyết Sơn làm sao có thể hiểu được.

Phu quân của nàng, giỏi nhất chính là giả heo ăn cọp.

Nàng đã thấu hiểu tận xương tủy thói quen ngụy trang đến bất thường của hắn, chỉ là nàng cũng không nên chuẩn bị nói cho hắn thì tốt hơn.

Vào giờ phút này, nàng nên nhớ bốn chữ vợ chồng đồng tâm thì tốt hơn, nhưng thứ khác ở lúc chỉ còn hai người thì bày tỏ.

''Lăng Không, hắn làm bị thương người ở Đại Tuyết Sơn, nàng vẫn kiên quyết ở cùng hắn sao?'' Huyền Minh hỏi thăm vài câu, nói xong lại sợ nàng không hiểu nên bổ sung thêm :''CHuyện này khó có thể từ bỏ, mặc kệ hắn có phải là nam nhân nàng yêu hay không, quy củ của Đại Tuyết Sơn, nàng quá rõ ràng, nếu như nàng ngoan cố không đổi, bổn tôn cũng không thể bao che cho ngươi được.''

Nàng nhanh chóng vuốt lại mái tóc dài, từ trong ngực lôi xa một sợi dây đỏ,tùy ý buộc.

Hơn nữa tự nhiên nhấc lên trường kiếm, khoác lên đầu vai, ''Ta chỉ cần có phu quân bảo vệ là tốt, không nhọc Huyền Minh thần vương phí tâm.''

Nàng không muốn mở miệng là nói thích nàng, muốn nàng cùng hắn vĩnh viễn ở cùng nhau là không thể nào, kêu nàng lật mặt muốn đẩy hắn vào chỗ chết.

Người ở trên Đại Tuyết SƠn, chưa bao giờ đem cảm giác hư ảo của tình ái đặt vào trong não, bọn họ say sưa theo đuổi võ học, tuân thủ quy củ tổ tông lưu truyền xuống.

Không phân tốt xấu, không hỏi đúng sai, nhân tình vị quả thật có thể được xưng là hy vọng xa vời.

Từ này về sau, Lăng Không cũng chỉ là Lăng Không mà thôi, ngày trước ý niệm muốn thành một thành viên của Đại Tuyết SƠn nàng tuyên cáo hoàn toàn buông tha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui