Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Nhưng, đáng chết là, hô hấp của tiểu hòa thượng rất rõ ràng, từng hơi từng hơi, phả vào loạn tóc sau cổ của nàng.

Nàng có thể ngửi thấy được mùi rượi trên người hắn tỏa ra, còn có tay của hắn khoác lên người nàng, hoi thở nặng nề, nhiệt độ nóng rực.

Tối qua, nàng và Tiêu Trúc muốn uống rượu, một vò hai chén, một vò hai vò. . . tột cùng uống bao nhiêu, căn bản là nhớ không được.

Sau đó thì sao? ? ?

Xảy ra chuyện gì? ? ?

Ngón tay của nàng không tự chủ véo một cái ở lòng bàn tay, đau rát.

Cái này không khỏi nhắc nhở nàng, tất cả không phải mộng, mà là......

Tiếng thét chói tai.

Tiêu Trúc đang buồn ngủ cũng tỉnh dậy, còn chưa biết rõ chuyện gì xảy ra, người và cả gối bị giống nhau, cùng bị chân ngọc đạp một cái, rơi xuống đất, lúc rơi cũng có thanh hưởng ứng muộn.

(bánh bao tức anh ý cũng hét nhưng hét sau chị ý =)))

Hắn theo thói quen gãi cái đầu trọc, đất lạnh, giống như giúp hắn tỉnh hẳn cơn buồn ngủ....đi theo cơn hoảng loạn kinh ngạc của nàng.

Âm thanh của nam nữ thành một bản nhạc, truyền ra thật xa.

Hắn sờ áo khoác, vòng lung tung trên người, không ngừng thì thầm trong miệng,"Tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy. . ."

Đầu óc nàng trống rỗng, không phát ra được âm thanh nào, rúc vào trong chăn, ngay cả đầu cũng che kín.

Đều nói rượi hỏng việc, nhưng bọn họ ỷ vào võ công cao cường, không dễ say, vì vậy liền phóng túng.

Lần này xong chưa!

Nàng cư nhiên cùng một tiểu hòa thượng tuấn mỹ vô song....thân thể trần truồng ở trên giường pha trộn cả đêm, nhất thời ảo não, lúc đó xảy ra chuyện gì, hoàn toàn không nhớ.

Đêm qua uống rượi vui mừng, buộc hắn lấy rượi là nàng.

Rượi tới, không để cho hắn đi ra là nàng.

Sau đó, đến tột cùng hắn say rượi mất lý trí, vẫn là nàng dùng thủ đoạn, ép buộc hắn ‘ đi vào khuôn khổ ’.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui