Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Một cỗ hơi thở cường đại kinh người chậm rãi xuất hiện trong kì kinh bát mạch, cũng theo mạch máu, hội tụ về phía đan điền.

"Thiếu Lâm đại hoàn đao, dược hiệu tốt nhất trong khắc này, cho nương tử ăn tăng lên vài phần công lực." Hắn cười ha hả ôm thân thể gầy ốm, mềm
nhũn, hơi có vẻ đơn bạc, nhìn mãi không chán nụ cười dù là tái nhợt mất
sắc hắn cũng cảm thấy thật đáng yêu, làm cho người ta có hôn cũng không
lấy lên dục vọng.

Mộ Lăng Không nhất thời kinh hãi.

Thật lâu sau mới nhớ tới kích động.

Nàng ăn đúng là kỳ dược danh chấn võ lâm sao?

Nghe nói chế luyện cực kỳ không dễ, dù là người Trung nguyên cũng không còn mấy người có cơ duyên có thể ăn.


Không ngờ loại phúc phận này lại có thể rơi vào trên người nàng.

Đế Tuấn, đến cái này cũng chịu cho nàng.

Nàng nước mắt lưng tròng nhìn hắn, nhất thời đau bụng cũng quên đi.

Đế Tuấn là một nam nhân tuyệt không khống chế dục vọng của mình, bình
thường mộ Lăng Không không quyến rũ hắn còn tam không ngũ khí (1) nghĩ
ra cớ xông lên.

(1) Tam không ngũ khi: nghĩa là thường xuyên.


Mà bộ dáng của nàng bây giờ, ánh mắt sạch sẽ trong suốt như nai con mới
sinh sùng bái nhìn hắn, mắt sáng trong, thủy quang màu vàng khẽ lưu
chuyển, sinh động mê người, giống như không tiếng động nói: hôn nơi này, hôn nơi này, nhanh lên một chút, nhanh lên một chút.

Cho nên hắn lập tức hôn một cái, từ trên mặt hôn đến hai bên môi mềm mại dưới lòng bàn chân gập ghềnh cũng không cản được nhiệt tình như lửa
này. Nếu không phải giờ phút này thân thể Mộ Lăng Không không thoải mái, nhất định hắn sẽ y theo khát vọng trong lòng, muốn làm gì thì làm một
phen.

Dù sao ở chỗ này cũng không có khả năng có thể có người lên trên quấy
rầy vợ chồng bọn họ ân ái, Đế Tuấn khẽ hài lòng, càng ngày càng bội phục mình.

Trong nháy mắt Mộ Lăng Không toàn thân cứng ngắc.

Hiệu lực của đại hoàn đan phát tác, trong cơ thể lại có một cỗ lực lượng âm lãnh quỷ dị xuất hiện, cùng chống đỡ.

Nàng lúc nóng lúc lạnh, một nửa thân thể nhiệt độ thiêu đốt, nửa khác
lại như rơi xuống đầm băng, khó chịu không có cách nào dùng lời nói hình dung được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận