Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Nói chung, cho dù quan viên trì độn không có sự nhạy cảm chính trị, nhưng trong một ngày lâm triều này cũng phát hiện ra bầu không khí kỳ lạ đó.

Thái tử Đế Tuấn, dường như không phải rất thích ý nhận được phần công lao này.

Đại khái nhìn hắn chính là không gấp gáp, ngay sau đó Linh đế còn ban ra một đạo thánh chỉ, sắc lập nghĩa nữ tả thừa tướng Mộ Lăng Không làm

thái tử phi, trao tặng ngọc điệp, kim sách, ban cho một số thứ, lệnh cho Lễ bộ chọn ra ngày lành, chính thức giúp thái tử cưới vợ.

Cả triều xôn xao.


Chính là Đế Tuấn ở bên trong, cũng không rõ hoàng đế dùng chiêu thức ấy trêu đùa là có ý gì.

Nương tử nhà hắn, từ lúc nào trở thành nghĩa nữ của nhà tả thừa tướng rồi?

Tả thừa tướng Hà Bích cười đến mức nét mặt già nua như cây hoa cúc nở rộ, quỳ rạp

xuống đất, tam lạy chín dập đầu, cẩn thận tỉ mỉ. Chờ hắn đứng lên, tiếng chúc mừng của quan văn võ tướng không dứt bên tai, mặc dù mọi người không rõ tình huống,

còn phải cố gắng chúc mừng con hoàng đế cùng đương triều nhất phẩm quan lớn trước mặt, hai vị này chính là tuyệt đối không thể đắc tội nha.


Đế Tuấn cũng những người đứng một bên xem giống nhau, lạnh lùng quay mặt, người ngoài có thoáng nhìn qua cũng không xem được một chút cảm xúc gì hiện lên .

Hắn ngước mắt lên nhìn về phía ghế rồng, vừa lúc đối diện với biểu tình cười như không cười kia của Linh đế, bốn mắt giao nhau, đột nhiên, giống như hiểu được cái gì rồi.

Được rồi, gừng càng già càng cay. Nếu như nhược điểm đã bị phụ hoàng chuẩn xác nắm ở trong tay, hơn nữa lại còn tặng một phần đại lễ không thể kháng cự lại được

như thế, Đế Tuấn ngoại trừ cam bái hạ phong (bái phục), cam tâm tình nguyện nhận thua, tựa hồ cũng không có biện pháp gì hơn.

"Nhi thần khấu tạ ân điển của phụ hoàng, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Hai đầu gối quỳ, cung kính dập đầu ba cái, cảm tạ Linh đế

thành toàn.

Tả thừa tướng không hiểu sao lại trở thành nghĩa phụ của Mộ Lăng Không, tự nhiên không phải vô căn cứ, nói vậy tất cả chuyện này đều do Linh đế âm thầm thao túng, chính là vì để hai người có thể danh chính ngôn thuận mà ở cùng một chỗ không bao giờ tách rời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận