Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

“Đây là máu xử nữ lưu lại khi lần đầu tiên nam nữ giao hoan sao??” Hắn mang vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, nhảy dựng lên, loạn chuyển khắp phòng, cuối cùng từ trong ngăn kéo lấy ra một cây kéo, vui vẻ hớn hớ chạy đến bên giường, dùng kéo cắt mảng ga giường có lưu lại dấu vết lạc hồng kia xuống, thật cẩn thận gói lại, “Ta sẽ tìm một nơi, hảo hảo giữ lại, thật sự là có thể làm vật kỷ niệm tốt nha.”

“Ngươi nói, tại sao ta lại có thể chảy máu, đêm say rượi đó, rốt cuộc phát sinh chuyện gì, ngươi với ta không có …………… không có………………….cái kia sao?”Nàng tức đến mức dậm chân.

Hắn quay người nhanh chóng, mang mảnh vải kia đi giấu, sau đó điềm nhiên như không mà ngồi xuống, quy quy củ củ đợi nàng nổi bão xong, thật thà mà không ngừng lắc đầu, “Nương tử, tối đó vi phu quá chén, uống hơi nhiều, thật sự là cái gì cũng không được mà.”

Biểu tình của hắn làm như tất cả đều là sự thật, lại dùng dáng vẻ vô cùng chân thành nói ra, nàng không thể không tin được.


Nhưng Mộ Lăng Không lại mẫn cảm nhận ra một tia khác thường.

“Thật vậy sao?” Tối ngày hôm qua, biểu hiện của hắn vừa thuần thục lại lão luyện, nhìn thế nào cũng không phải là tay gà mờ lần đầu tiên chạm vào nữ sắc.

Hắn giơ ba ngón tay: “Nương tư không tin, vi phu tại đây liền thề với trời, ngô, để ta nghĩ xem, nên thề lời thề độc nhất, ác liệt nhất mới tốt ………….”


Hắn còn chưa kịp tiếp tục nói, Mộ Lăng Không đã căm hận mà ngăn lại miệng của hắn, không cho phép hắn chẳng có chuyện gì mà lại lấy thề ra làm trò đùa.

Ai biết trên đầu 3 tấc, có thần linh nào đang nhìn chằm chằm không.

Dù sao Tiêu Trúc cũng là phu quân của nàng rồi, nếu như hắn thật sự có chuyện, nàng không phải trở thành quả phụ rồi sao.

“Nương tử thật tốt, biết luyến tiếc ta,” Nguy cơ hóa giải, đầu trọc của hắn nhân thế đó dựa vào nàng, rúc vào ngực nàng, ngô, thật thơm, thật mềm, thật mê người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận