Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Mộ Lăng Không là khách quý, tất nhiên được đãi ngộ vô cùng tốt, cho dù nhân lực không tính là đầy đủ, chưởng quỹ còn cố ý phân phối một tiểu nhị nhanh nhẹn tháo vát tới phục vụ,khiến cho các khác quý ở Thiên nhã uyển cảm thấy không thấy oan uổng.

Nhanh chóng dâng lên trà nóng, bánh ngọt Bát Sắc, bày trên bàn, hài hòa giữa màu hồng hồng lục lục, trông rất đẹp mắt.

Tiểu nhị thường thấy trường hợp, đã sớm thấy mọi người tụ tập đông đủ, nhìn người nói chuyện.


''Khách quan là từ phương xa tới xem ngày sắc phong của thái tử sao? Nghe chưởng quỹ nói, ngài không đặt phòng trước, nhất định đã tìm nhiều nơi, tốn nhiều sức.''

Mộ Lăng Không nhàn nhạt gật đầu một cái, coi như là đáp án.

Trên thực tế, nàng cũng tò mò, Đại Đô đã xảy ra chuyện gì sao, cư nhiên khiến cho hết phòng trọ, còn có nhiều người vội vã chạy đến như nàng, tìm kiếm chỗ trú ở khắp nơi.''Hôm nay ta mới đến kinh thành, còn không biết......ngày sắc phong.''


''Đến sớm không bằng khéo đến, nói nhỏ mà nghe, mấy ngày gần đây cửu hoàng tử đã được triệu về, hoàng thượng ban thánh chỉ, sai người chọn ngày lành, ô, mùng tám tháng tám, đúng là ba ngày sau.'' Âm thầm đàm luận như vậy là không được cho phép, tiểu nhị cố ý nói giảm âm lượng, nhanh chóng nói xong, vỗ miệng, ''nói quá nhiều rồi.''

Mộ Lăng Không móc ra một khối bạc vụn, hào phóng đặt trước mặt tiểu nhị, ''Ta là nữ nhân trong nhà, tới kinh thành để tìm phu quân, tạm thời không có đầu mối, thật sự sợ mình không cẩn thận phạm phải điều cấm kỵ, làm nhiều tiểu nhị ca nhiều lời một chút, tránh cho tương lai gặp phải phiền toái, muốn thoát thân cũng đã muộn.''

Quả nhiên là vị khách hào phóng.

Ở được phòng trọ cao cấp một ngày ba lượng, ra tay cũng rất rộng rãi, tiểu nhị vốn ăn nói khéo léo, sau khi lấy bạc của nàng, mặt mày càng thêm cong cong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận