Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Đế Tuấn, giống như là tiểu phu quân của nàng, , thân phận thay đổi, số tuổi thay đổi, nhận thức lúc đầu trong đầu cũng thay đổi, nhưng chỉ có bản chất của người này, một chút xíu cũng không đổi.

Mà nàng thích nhất là mặt này của hắn.

Một tia xa cách cuối cùng, trong ý cười đùa giỡn của hắn đã tan thành mây khói.

Nàng ngửa lúm đồng tiền đẹp lên ngăn cản hắn, sau đó sau khi thu lại tỉnh táo liền duy trì nét mặt lạnh từ trước, cười yếu ớt.

''Mới vừa rồi không phải ngươi nói gặp nạn sao....thế nào?'' Bị hắn làm loạn nửa ngày, thiếu chút nữa quên mất chuyện đúng đắn.


Hắn nhếch miệng cười một tiếng, dắt tay nàng đến bên bàn, ''Nương tử, hai ngày sau, là lễ sắc phong thái tử, phụ hoàng thuận tiện muốn đòi con dâu cho ông, cho nên nàng mặc thử cung trang của thái tử phi, nếu không hợp, vi phu cho người đi đổi.''

Đầu của nàng hôn mê :''Thái tử phi cái gì.''

Lời nói quá nhanh, nàng có chút theo không kịp.

''Ta là thái tử, nàng không phải chính là thái tử phi.'' Hắn đáp nhẹ nhàng linh hoạt, không thấy nửa điểm không ổn.


''Đợi chút, ta thành thái tử phi lúc nào?'' Giọng nói của nàng phát khô, đội nhiên thấy giữa nàng và hắn tồn tại vấn đề không khai thông.

"Ta là thái tử, nàng là vợ duy nhất của ta, đó không phải là thái tử phi sao, nha đầu ngốc." Đế Tuấn khả ái trừng mắt nhìn, tiến gần lên, dùng phương thức cực kỳ tình sắc ngăn lại cái miệng của nàng, thừa dịp nàng mất hồn, lặng lẽ đem đầu lưỡi vào dò xét, dây dưa đáp trả nàng.

Thật lâu sau, Đế Tuấn mới thả nàng ra, mặc cho hai gò má ửng hồng, tràn đầy say mê té vào trong ngực.

''Nào, phu quân giúp nàng cởi áo, Lăng Không của ta nhất định mặc trang phục này đẹp nhất.''

Trong mắt rõ ràng không có ý tốt, mục đích vì sao, hai người cũng biết rõ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận