Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Nếu nàng có một xuất thân tốt, quả thật có thể nói là hoàn mỹ.

''Theo ta đi gặp phụ hoàng và mẫu hậu.'' Đế Tuấn kéo tay của nàng, chậm chạp đi về phía trước.

Mắt phượng mê người của nàng lưu chuyển, màu hồng phấn khiến da nàng lộ sắc hồng trong màu trắng, chỉ là hàm răng thủy chung cắn chặt lấy cánh môi, càng đến gần, cảm giác quái dị trong lòng liền tăng.

Người đứng bên cạnh hoàng đế, người phụ nữ trung niên mặc phượng bào màu vàng sáng là Tiêu hoàng hậu, mục đính chuyến đi này của nàng, đổi lấy tự do duy nhất, cũng là mẹ ruột của hắn,


Nàng từng suy nghĩ ra 1000 loại phương thức gặp mặt, Đao Quang Kiếm Ảnh, máu tanh chém giết.

Nhưng nàng vạn lần không ngờ tới, sẽ lấy tư thái làm con dâu để gặp bà, hạ bái cúi lạy, gọi một tiếng mẫu hậu, bị đôi tay của Tiêu hoàng hậu nâng lên, dùng một ánh mắt trìu mến nhìn từ trên xuống dưới, bộ dáng giống như hết sức hài lòng.

''Con tên là gì?'' Giọng nói nhẹ nhàng như sợi bông, nhào tới trước mặt, có thoáng qua công hiệu trấn an lòng người, làm người ta không tự chủ buông phòng bị xuống, sinh ra hảo cảm với bà.

Mộ Lăng Không ngẩn ngơ, phát hiện mình không sinh ra được một tia phản cảm.


Tướng mạo của hắn cùng hoàng hậu rất giống nhau, mẹ ruột của nàng tự nhiên cũng sinh ra một oa nhi chưa trưởng thành, ánh mắt tròn vo, mấy phần cơ trí, mấy phần giảo hoạt, đem lấy trí khôn che giấu sau sự bình thản, mà không có vẻ là người gây sự.

Nàng không ghét Tiêu hoàng hậu.

Chỉ là sư phụ chỉ định mục tiêu.

Lời ít ý nhiều nói ra tên của mình, trừ vẻ nàng giữ yên lặng bên ngoài, không biết nên nói những gì.

Ánh mắt Đế Tuấn đảo qua, quan tư lễ liền ngầm hiểu, chạy tới, nhận lấy kim sách và ngọc điệp, mặc dù không có chuẩn bị trước, nhưng cũng không ảnh hưởng đến phát huy của hắn, sau khi nói liên tiếp về chúc phúc, chính thức đọc chỉ ý của hoàng đế, sắc phong nàng làm thái tử phi, bên cạnh Đế Tuấn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận