Không điều tra ra là ai bắt cóc Tử Vi, cũng không xác định được những kẻ bao vây tấn công đại điện, mọi người luôn cảm thấy bất an.
Tiểu Thuyên Tử gặp Tử Vi, cảm thấy vô cùng hổ thẹn.
Lập tức quỳ xuống nhận tội, Tử Vi nâng hắn dậy rồi vỗ vai hắn, bảo: "Người bắt ta, ngay cả Hoàng thượng và Nhiếp nguyên soái cũng không biết là ai, chứng tỏ hắn thực sự rất khó bắt, ngươi không cần bận tâm."
Đã mấy ngày Tử Vi không gặp Nhiếp Lăng Hàn rồi.
Nàng muốn hỏi sư huynh đã tìm thấy manh mối về chuyện của Lưu Xung chưa.
Nàng đưa Tiểu Tỉnh đến nơi Nhiếp Lăng Hàn rời đi sau khi bãi triều, đứng đó đợi hăn.
Nhiếp Lăng Hàn và Bạch Thiếu Đình cùng đi đến, Nhiếp Lăng Hàn thấy Tử Vi đang đứng đó, hỏi nàng: "Đang đợi ta phải không?"
Tử Vi gật đầu: "Muội muốn hỏi về chuyện của Lưu Xung ấy mà."Nhiếp Lăng Hàn nói: "Chuyện của Lưu Xung vẫn chưa điều tra ra, điều tra được ta sẽ nói với muội, muội đừng lo lắng."
Tử Vi nghĩ rằng mình đã lỗ mãng rồi, mỗi ngày Nghiếp Lăng Hàn đều bận trăm công nghìn việc.
Tất nhiên, nàng cũng không hỏi Lê Hiến, gần đây hình như Lê Hiện có rất nhiều chuyện phiền muộn, ngày nào nàng cũng ở bên cạnh hắn, mỗi nụ cười mỗi cái nhăn mày của hắn, nàng đều biết.
Hôm ấy, Tử Vi thấy Lê Hiến hồi cung mặt mày sa sầm, không nói lời nào.
Tử Vi hỏi Cổ Phàm mới biết Hộ bộ Thi lang Trần Cương đêm qua say rượu, rơi xuống ao của nhà chết đuối.
Vì rơi xuống lúc đêm, sáng sớm trên mặt ao kết thành lớp băng mỏng, người nhà không chú ý, hôm sau mới phát hiện ra.
Trần Cương là vị anh tài mới được Lê Hiện thăng chức vào năm ngoái, Lê Hiện rất coi trọng hắn.
Thấy Lê Hiến chán nản, Tử Vi bèn độilên đầu chiếc mũ thỏ nàng tự làm để chọc hắn, hai bên tại của chiếc mũ cùng nhảy lên nhảy xuống, trông rất buồn cười.
Lê Hiên mỉm cười quệt mũi Tử Vi: "Chỉ khi nhìn thấy nàng, trẫm mới thấy thư giãn đôi chút."
"Vì vậy mới nói, sau này Hoàng thượng chọn nhân tài nên thêm một điều là không thích uống rượu, rượu thực sự sẽ gây ra tai họa." Tử Vi gật đầu.
Lê Hiên nhìn nàng: "Trần Cương này thực sự không thích uống rượu.
Hắn bình thường hiếm khi uống rượu.
Vì thế uống một chút đã say."
Tử Vi nói: "Hoàng thượng sai rồi, người thực sự không thích uống rượu khác với người thích rượu nhưng kiểm soát được bản thân mình.Người không thích uống rượu thường sẽ không uống say.
Cái này giống với đạo lý người chết đuối hầu như đều biết bơi.
"
Những lời nói vô thức của Tử Vi khiến Lê Hiến khẽ động, hắn ngước lên nhìnTử Vi: "Nàng nói rất đúng.
Vốn đã ghét rượu, sao có thể uống say, trẫm quen hắn hai năm, chưa từng thấy hắn say."
Khuôn mặt Lê Hiện hiện rõ sự nghi hoặc.
Tử Vị nằm lấy tay Lê Hiện: "Có lẽ là thiếp nghĩ nhiều."
Lông mày của Lê Hiên vừa giãn ra đôi chút lập tức chau lại lần nữa.
Một tháng sau, cuộc chiến giữa Đại Hưng và Thượng Đan cuối cùng đã nổ ra.
Vẫn như cũ.
Nhiếp Lăng Hàn dẫn binh.
Lần này Đại Hưng không đem theo nhiều binh lực.
Nhiếp Lăng Hàn trực tiếp dẫn quân đến nước Phú Lệ, Đại Hưng đã xây dựng quân đội của mình ở nước Phú Lệ và nước Thiên Đảo.
Hơn nữa, cũng có viện binh ở Bắc Di và Đại Hạ.
Nước Thượng Đan gần như bị các nước đồng minh của Đại Hưng bao vây.Tử Vi không hề lo cho Nhiếp Lăng Hàn, bởi vị sư huynh này văn võ song toàn
Nhưng gần đây ở Vân thành, từ sau khi Hộ bộ Thị Lang Trần Cương rơi xuống ao chết, liên tiếp hai vị đại thần, một người là Trung thư lệnh Dương Tường, Dương Tường xuất huyết não mà chết, người còn lại là Tuyên Uy tướng quân Lưu Dĩ Đức, là tướng quân bảo vệ Vân thành.
Lưu Dĩ Đức đột tử vì bệnh tim.
Những đại thần đó đều là người được Lê Hiền cất nhắc trọng dụng trong những năm gần đây,
Bây giờ ở Đại Hưng, không luận xuất thân, không luận đảng phái, chỉ cần là người tài sẽ được trọng dụng, hiền tài không thiếu, nhưng những vị đại thần vừa qua đời kia đều là tâm phúc của Hoàng thượng
Lê Hiền có chút chán nản.
Hậu cung lại rất yên bình.
Mỗi ngày Tử Vị không chế thuốc thì nấu ăn, hoặc là điều chế hương, không cònguyet
cùng ai tranh đấu.
Lê Hiên nói hậu cung này là thế giới của Tử Vi.
Thực ra, mỗi ngày nàng không ở cung Thấu Phương thì là điện Lâm Hoa.
Thi thoảng mới đi dạo Ngự hoa viên hoặc vườn mai, những nơi khác nàng rất ít khi đến.
Cung Vong Ưu vốn sắp xây xong rồi, nhưng lần trước thích khách vào cung có chỗ bị phá hủy nên đang xây dựng lại.
Một hôm, Tiểu Tỉnh bỗng nhiên chạy về cung Thấu Phương: "Công chúa! Lại có một công chúa từ bên ngoài đến, nghe nói là sẽ hòa thân với Hoàng thượng.
"Cái gì?" Tử Vi cảm thấy vô cùng kinh ngạc: "Là của nước nào?" Tử Vi hỏi.
"Không biết.
Nói tóm lại, đó là một nàng công chúa rất xinh đẹp.
Hoàng thượng đang nhờ Đức Phi cùng nàng ta đi dạo trong Ngự Hoa viên."
Tử Vi biết thân phận bây giờ của nàng rất khó xử, dẫu sao nàng cũng chưagayet
thành thân với Hoàng thượng.
Trong cung có nữ thân quyền đến, cần phi tần đi cùng.
Bây giờ trong cung chỉ có Quan Duyệt và Tịnh phi.
Nhưng hắn thật sự muốn hòa thân nữa sao?
Thấy Tử Vị thất thần, Tiểu Tỉnh vội vàng tiến lên nói: "Nghe Trương Dương nói, chính vị công chúa này bám theo Hoàng Thượng, Hoàng thượng đang trốn nàng ta."
Tử Vi gật đầu.
Nàng biết đây là điều không thể tránh khỏi.
Nhưng nàng không thể chịu đựng được nữa.
Bây giờ Đại Hưng đã đủ lớn mạnh, không cần dựa vào liên hòn để giải quyết một số việc.
Mọi người đều biết Hoàng đế Đại Hưng vừa mất đi Hoàng hậu, đất nước đang ở thời kỳ thịnh vượng, nước nào có công chúa đều muốn nhân cơ hội này đưa công chúa đến đây, chỉ là Lê Hiến chưa từng mở lời.
Người đến hôm nay là công chúa Trầm Nguyệt của nước Cổ Lương.gayet
Nước Cổ Lương nằm ở phía tây bắc của Đại Hưng, là một nước nhỏ, diện tích chỉ bằng một nửa Đại Hưng, nhưng người dân rất mạnh mẽ, gần như mỗi người đều giỏi cưỡi ngựa bắn cung.
Hôm nay, Phiên vương Dương Tư Chính của nước Cổ Lương đưa muội muội công chúa Trầm Nguyệt mười bảy tuổi đến Đại Hưng.
Công chúa Trầm Nguyệt này rất hoạt bát đáng yêu, xinh đẹp như thần nước.
Trước khi đến đây, biết được ý đồ của ca ca, nàng rất tức giận, nàng không hề thích Đại Hưng.
Nhưng trong khoảnh khắc nhìn thấy Lê Hiên, nàng đã thích hắn.
Lê Hiện rất bất lực, nàng ta không thận trọng dè dặt hay đầy tâm kế như những nàng công chúa khác, công chúa Trầm Nguyệt rất đơn thuần.
Khoảnh khắc Trầm Nguyệt tự mình rót rượu cho hắn, hắn liền quyết định, phải lập tức thành thân với Tử Vi, phong Tử Vi làm Hoàng hậu.
Hắn không thể đợinguyệt
đến sang năm, cảm giác bị người khác nhìn như hổ đói nhìn mồi rất tệ.
Vừa nãy trong Ngự Hoa viên, Trầm Nguyệt luôn theo dõi Lê Hiền từ phía sau.
Lê Hiện bảo Quan Duyệt đi cùng Trầm Nguyệt đến Ngự Hoa viên.
Chỗ đấy cách xa nơi Tử Vi sống một chút.
Hắn không muốn Tử Vi biết.
Hai người họ đã trải qua quá nhiều chuyện.
Về vấn đề này, hắn tin rằng mình có thể xử lý tốt.
Hôm nay Tử Vi đặc biệt yêu cầu Tiểu Tỉnh trang điểm đơn giản cho nàng, đổi thành váy màu tím nhạt, bên ngoài khoác chiếc áo choàng màu xanh lam, nàng bảo Tiểu Tỉnh dẫn Sấm Sét cùng nàng đến Ngư Hoa viên.
Mùa này, hoa trong Ngự Hoa viên đã khô héo gần hết.
Quan Duyệt đề nghị đến vườn mai, Lê Hiện lắc đầu, hắn sợ gặp phải Tử Vi.nguyệt
"Chỉ cần đi vòng quanh đây thôi, lát nữa nàng cùng công chúa dùng bữa." Lê Hiện vừa nói xong liền nhìn thấy Tử Vi và Tiểu Tỉnh dắt Sấm Sét đi đến.
Hẳn đột nhiên hoảng hốt, như thể hắn đã làm điều gì đó có lỗi với Tử Vi.
"Vị này là?" công chúa Trầm Nguyệt hỏi.
"Đó là Tử Vi công chúa của Bắc Di." Quan Duyệt nói.
Hồ, nàng ấy chính là Tử Vi công chúa, ta biết nàng ấy.
Nghe nói để ở bên Hoàng thượng, nàng ta đã phản bội đất nước mình." Ngữ khí của Trầm Nguyệt có sự khinh bỉ, có cả sự thương hại.
"Nàng ấy không phản bội đất nước, nàng ấy tìm trầm liên hôn cũng là vì Bắc Di." Lê Hiên nói rõ ràng.
"Hoàng thượng, người sẽ lấy nàng ta sao?" Trầm Nguyệt hỏi.
Lê Hiền nhìn Tử Vi đang đứng đó nói: "Đúng, nàng ấy sẽ là Hoàng hậu của trầm.""Hả, Hoàng thượng thực sự muốn phong nàng ta làm Hoàng hậu?" Trầm Nguyệt vừa nói vừa nhìn ca ca mình.
Nói như vậy, nước đi của ca ca sai rồi.
Ca ca tưởng hắn sẽ lập mình làm Hoàng hậu, hắn quên mất còn có công chúa Bắc Di được Hoàng thượng giữ lại trong cung.
Lê Hiên bước chầm chậm qua đó, Tử Vi đứng đó lặng lẽ nhìn hắn.
.